Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 413 - Chương 413. Di Sản Của Tây Giang Kiếm Phái, Họ Đậu Ngài Vui Lòng Nhận Cho.

Chương 413. Di sản của Tây Giang Kiếm Phái, họ Đậu ngài vui lòng nhận cho. Chương 413. Di sản của Tây Giang Kiếm Phái, họ Đậu ngài vui lòng nhận cho.

Vương châu mục khá là rung động, làm sao những người khác không phải như thế, ai cũng không thể nào đoán trước được rằng trận chiến giữa Tông Sư này sẽ nhanh chóng hạ màn như vậy.

Hơn nữa vậy mà cũng thảm thiết như thế, hai bên không hề thử gì cả, trực tiếp cược mệnh luôn, mỗi một đòn đều chứa đựng toàn bộ sức mạnh.

Dược hiệu bách thú yến trong cơ thể Đậu Trường Sinh đang không ngừng phát huy công dụng, chẳng qua hiệu quả cực kỳ bé nhỏ, nhưng duy trì tình trạng vết thương, không để cho vết thương vỡ ngay lập tức thì cũng đã đủ rồi.

Thương thế của Đậu Trường Sinh đã bắt đầu khôi phục, chỉ là tốc độ vô cùng chậm chạp, nếu muốn khỏi hẳn thương thế như vậy thì cũng phải cần một khoảng thời gian.

Đậu Trường Sinh cầm Băng Phách Đao trong tay, lúc này là giai đoạn bản thân suy yếu nhất, có điều Đậu Trường Sinh cũng không lo lắng, vì lão Trần có giao tình không tồi với mình đã trước tiên chạy tới.

Cầm Băng Phách Đao trong tay, Đậu Trường Sinh đứng tại chỗ nhìn chăm chú về phía trước.

Thiên Tâm Băng Diễm liên tục ngưng kết, hoàn toàn đóng đóng băng Ma Pháp Tướng vốn đã gãy ra, một toà tượng băng điêu khắc màu xanh lam khổng lồ đứng sừng sững trong trời đất.

Từ sau khi Lý thần bộ bị đóng băng bên ngoài Đậu gia trang, bây giờ lại thêm một tượng đóng băng Phong Vô Tai nữa.

Nhìn bức tượng băng cao lớn hơn này, sau khi đóng băng hoàn toàn lại có lớp hàn băng phủ thêm đã cao tới mười trượng, từ giữa Phong Ma Pháp Tướng nứt ra, vị trí bị nứt vỡ ở chính giữa, hàn băng vẫn chưa dính chặt lấy nhau thì đã xuất hiện một lỗ hổng rất lớn, trông giống như cây kéo đang được mở ra.

Ánh mắt Đậu Trường Sinh hơi nâng lên, ngửa mặt nhìn lên phía trên trời, hiện giờ trận chiến đấu này vẫn chưa hạ màn, sau khi Trần tổng bộ đầu đi vào, đã liên hợp với Vương lão ra tay với đại trưởng lão.

Đậu Trường Sinh nhận ra mình thật sự xem thường Vương lão, vị này được xưng là Tông Sư Bát Phương Bất Động, vốn tưởng rằng là lão già tàn tạ yếu đuối, nhưng hôm nay lại sung sức vô cùng, lúc chiến đấu lại cuồng bạo tàn nhẫn đến thế, có thể nói là khí thế mạnh mẽ.

Toàn thân đau đớn, thương thế lần này cũng phải tu dưỡng một khoảng thời gian, Đậu Trường Sinh vẫn không nhúc nhích, tất nhiên không thể biểu hiện bản thân đang suy yếu, không sợ tặc trộm cũng sợ tặc nhớ thương.

Lần này Phong Vô Tai đi rồi quay lại chém giết, lại nói tiếp thật sự làm Đậu Trường Sinh trở tay không kịp, Đậu Trường Sinh cũng không đoán trước được rằng lòng can đảm của Phong Vô Tai lại lớn như vậy.

Đổi thành tặc tử bình thường, sau khi làm một trận chắc chắn sẽ chọn cách rút đi, mai danh ẩn tích một phen, chờ sau khi mọi chuyện lắng xuống mới xuất hiện, mà không như Phong Vô Tai, sau khi tấn công một lần, thừa cơ lại đến lần thứ hai.

Lòng can đảm của Phong Vô Tai thật sự không nhỏ, một mình cũng dám xông vào tập kích bốn vị Tông Sư.

Nếu không nhờ Đậu Trường Sinh huyết chiến một trận, cái giá phải trả suýt nữa là mất mạng thì mới thành công bắt được Phong Vô Tai, lần này Phong Vô Tai vẫn có thể rút lui thành công.

Một kẻ mạnh như Phong Vô Tai, trong Ngũ Độc Ngô Công cũng chỉ ở hàng đếm ngược, cho dù hai vị Tông Sư Địa Bảng là Phi Thiên Ngô Công và Độn Địa Ngô Công rời đi thì cũng chỉ xếp hạng hai trong ba người còn lại, xếp hạng thứ tư trong năm người.

Đậu Trường Sinh từ từ hoạt động gân cốt một chút, một khoảng thời gian trôi qua, thương thế của hắn cũng đã khôi phục một ít, hoạt động nhẹ nhàng sẽ không bị ảnh hưởng gì, Đậu Trường Sinh đi tới chỗ Vương châu mục, đứng bên cạnh Vương châu mục rồi hỏi: "Phi Thiên Ngô Công có xuất hiện không?"

Vương châu mục trả lời: "Không có."

"Tối nay chỉ có chỗ này là động tĩnh lớn nhất, chỗ khác không truyền ra động tĩnh gì, lấy bản lĩnh của Ngũ Độc Ngô Công, nếu bọn họ xuống tay trong âm thầm sẽ không phát ra tiếng động, cho nên cần phải tra xét kỹ càng một phen mới có thể biết được chỉ có Phong Vô Tai hay cả năm người cùng xuất hiện."

Tiếng rít chói tai vang lên, đây là tiếng không khí bị xé làm đôi, trong tay Trần tổng bộ đầu nắm theo một vật thể bất động, từ trên không trung rơi xuống.

Thuận tay ném đại trưởng lão đang cầm trong tay ra, đại trưởng lão như một bãi bùn nhão không ngừng lăn lộn trên mặt đất.

Đại trưởng lão tuổi già sức yếu, chiến lực đã giảm sút, đối mặt với sự vây công của Vương lão và Trần tổng bộ đầu, sau khi kiên trì một khoảng thời gian, không có cách nào chạy thoát được, cuối cùng không đánh lại đã bị Trần tổng bộ đầu bắt giữ.

Đậu Trường Sinh nhìn Đại trưởng lão, nói với Vương châu mục: "Chưởng môn Triệu Thất của Tây Giang Kiếm Phái là môn đồ của Âm Cực Tông, nội tình trong Tây Giang Kiếm Phái cũng không hề thuần, lúc đó vị đại trưởng lão này lại đào tẩu ngay tức khắc, đương nhiên là chột dạ, khả năng là Âm Cực Tông cực kỳ cao."

Bình Luận (0)
Comment