Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 417 - Chương 417. Quá Hấp Dẫn, Phải Tăng Thêm Đầu Tư Mới Được.

Chương 417. Quá hấp dẫn, phải tăng thêm đầu tư mới được. Chương 417. Quá hấp dẫn, phải tăng thêm đầu tư mới được.

Chương 417: Quá hấp dẫn, phải tăng thêm đầu tư mới được.

Nguyệt Linh Lung trầm ngâm một lúc, sau đó mở miệng nói: "Gần đây gia phụ hành tung mờ mịt, không biết đi chỗ nào, nếu muốn liên lạc, trong khoảng thời gian ngắn thật ra không thể liên lạc được."

"Có điều chuyện lớn thế này, ngày mai Nhân Bảng và Thiên Cơ Báo ra kỳ mới nhất định sẽ lan khắp thiên hạ, sau khi gia phụ biết được chắc chắn sẽ chủ động trở về Lữ Thành."

Vương Tài liên tục gật đầu nói: "Lão trưởng quỹ có thể trở về là tốt, có lão trưởng quỹ ở đây, chúng ta có thể an tâm rồi."

Nguyệt Linh Lung theo Vương Tài cùng nhau đi tới, tùy tiện mở miệng dò hỏi: "Lúc này tìm kiếm quan phủ, quan phủ có bồi thường được không?"

Vương Tài nghe thấy câu dò hỏi này, không chút nghĩ ngợi trả lời: "Đương nhiên phải bồi thường, trận đại chiến lần này là chúng ta gặp tai bay vạ gió."

Nguyệt Linh Lung lại hỏi một câu: "Nếu là bồi thường, vậy thì Đậu danh bộ bồi thường? Hay là quan phủ trong Lữ Thành?"

Vương Tài đang bước chầm chậm về phía trước đột nhiên dừng bước, trời đang rất lạnh, thế mà trên trán và gò má hắn lại có mồ hôi chảy xuống.

Vương Tài trực tiếp xoay người rời đi, đi về phương hướng hoàn toàn trái ngược, Nguyệt Linh Lung hiện lên sự kinh ngạc, không khỏi mở miệng hỏi: "Đi nhầm à?"

"Không cần bồi thường nữa?"

Giọng nói thê lương của Vương Tài vang lên: "Nhà ta ở ngay hướng này, sao lại đi nhầm cho được?"

Sau khi dừng một chút, Vương Tài đau khổ nói: "Bồi thường có tốt cỡ nào."

"Cũng đâu đáng giá bằng cái mạng nhỏ."

"Nghe thúc khuyên một câu."

"Nhanh chân về nhà đi, vũng nước này quá sâu."

"Chúng ta không nắm chắc được."

"Chết rồi!"

Tiền Tiểu Cửu buông thanh thước đo trong tay xuống, nhắc mãi một câu, sau đó mới từ từ nói: "Đại trưởng lão của Tây Giang Kiếm Phái đã chết cũng không ngoài ý muốn."

"Một vị Tông Sư nắm giữ thật sự quá nhiều bí mật, so với việc cứu vị Tông Sư đó ra thì thẳng tay giết người diệt khẩu sẽ ít hao tổn hơn nhiều."

"Chỉ cần chém xuống một đao, hoặc là một viên thuốc độc cũng đã đủ."

Tiền Tiểu Cửu cũng không có hứng thú, lại tiếp tục cầm thước đo, tới đo lường độ dày của một khối vàng trước mặt, bàn tay nhẹ gõ vào khối vàng, Tiền Tiểu Cửu bắt đầu tự hỏi.

Trong mười châu của Tề Địa, Tề Châu là một châu lớn nhất của Tề Địa, cũng là một châu phồn hoa nhất, chính là trung tâm của mười châu trong Tề Địa, cũng là một châu bị Thiên Ma Tông và m Cực Tông thẩm thấu nghiêm trọng nhất, từ trước đến nay có tên gọi dữ là Ma Châu.

Nếu nhìn bề ngoài, Tề Châu màu bạc trắng, nhìn kỹ, là nửa trắng nửa đen, nhưng tình huống chân thật lại khá là ác liệt, Tề Châu đã nát đến một trình độ nhất định rồi.

Nếu có thể lột lớp da kia ra, là có thể phát hiện toàn bộ khung xương của nó đều là mày đen.

Đây cũng không hẳn là kết quả do m Cực Tông và Thiên Ma Tông kinh doanh 200 năm qua mà có, mà chính là Tề Địa từ xưa xuất ma, nếu như bàn tới căn nguyên, thế thì đầu sỏ gây tội chính là Cửu U Minh Giáo.

Cửu U Minh Giáo và Tề Địa hưng thịnh dài đến ngàn năm, kéo dài qua vài vương triều, bầu không khí tự do và phóng khoáng này đã thâm nhập tận sâu xương máu của con người Tề Địa.

Cho dù Cửu U Minh Giáo suy bại, nhưng m Cực Tông và Thiên Ma Tông lại coi đây là căn cơ, nhanh chóng quật khởi, một lần nữa thay thế.

Muốn nói giai đoạn mà Tề Địa sạch sẽ nhất, vậy thì phải kể đến trong năm Vạn Khánh Đại Thương năm xưa, lúc ấy Cửu U Minh Giáo sụp đổ, m Cực Tông và Thiên Ma Tông đang tranh giành quyền sở hữu Tề Địa.

Thái Tổ Đại Chu quật khởi, nhanh chóng chộp được Thanh Quận và Lữ Thành rồi thống nhất Tề Châu, liên hợp với m Cực Tông đánh tan Thiên Ma Tông, lại quyết chiến với Ngô Công Sơn của m Cực Tông, thống nhất hơn mười châu của Tề Địa, uy danh hiển hách, chấn động thiên hạ.

Đó là thời kỳ an yên hiếm có của Tề Địa, sau khi bắt đầu chính thức vây bắt Thiên Ma Tông và m Cực Tông, hai đại tông đương thời này không còn dám như Cửu U Minh Giáo, có thể quang minh chính đại sống ở Tề Địa.

Đáng tiếc từ sáng chuyển vào tối, Thiên Ma Tông vẫn nội chiến như cũ, còn m Cực Tông lại trở thành một nhân vật thần bí đến cực điểm, được xưng là nơi có ánh sáng sẽ có bóng người, m Cực Tông nhanh chóng khôi phục nguyên khí, thay đổi sự quang minh chính đại hoạt động khi xưa.

Từ đây bắt đầu âm thầm ẩn nấp trong bóng tối, hành động quỷ dị, khó thể phỏng đoán.

m Cực Tông thẩm thấu vào Tề Địa, sau đó Thiên Ma Tông thấy vậy cũng làm theo, Tề Địa vốn được yên bình một khoảng thời gian, lại lần nữa lưu lạc trở thành ma châu.

Loại xâm nhập trong âm thầm này thật sự khó mà đề phòng được, Đại Chu trước sau xuống tay vài lần đều phải bất lực trở về, cho nên từ xưa đến nay quan viên của châu mục, toàn bộ đều là chuyển đi mà tới.

Bình Luận (0)
Comment