Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 436 - Chương 436. Bắt Đầu Đếm Ngược Giết Thê

Chương 436. Bắt đầu đếm ngược giết thê Chương 436. Bắt đầu đếm ngược giết thê

Sợ là hắn muốn chém tận giết tuyệt Cửu U Minh Giáo, trong lúc cười to cướp đoạt tạo hóa cuối cùng của Cửu U Minh Giáo.

Không thừa dịp Đậu Trường Sinh chưa trưởng thành ra tay trước.

Thì chờ đến khi nào.

Trong lòng cũng có may mắn.

May mắn là bản tính của Đậu Trường Sinh đã bị bại lộ, nếu không phải vậy nếu để cho hắn vào Cửu U Minh Giáo, tương lai sợ là bò lên được vị trí giáo chủ sẽ chém cho mình một đao mà mình còn chưa kịp phản ứng gì.

Trong lòng áp lực tăng lên gấp bội.

Sức ảnh hưởng và thực lực của Đậu Trường Sinh đều đang điên cuồng tăng trưởng.

Loại người này thật sự đáng sợ.

Xếp hạng thứ nhất trên Nhân Bảng.

Thật sự là quá buồn cười.

Đặng Đài Hợp cầm Nhân Bảng trong tay quăng ra, một quyển Nhân Bảng tung bay trên bầu trời, lúc Đặng Đài Hợp hừ lạnh môt cái, một luồng sóng khí vô hình chấn động, trong nháy mắt Nhân Bảng bị đánh nát hóa thành vô số mảnh giấy bay đầy trời.

Độn Địa Ngô Công Đặng Đài Hợp, tướng mạo hắn tầm thường, dáng người thấp bé, nhưng là tương đối khỏe mạnh, nhưng như thế hình tượng cho người một loại thấp thô thị giác.

Bộ dáng không xuất chúng nhưng thực lực của Đặng Đài Hợp phi phàm, một thân bản lĩnh kinh thiên động địa, tên được liệt xếp thứ 71 trên Địa Bảng, cũng là Tông Sư uy chấn thiên hạ trên Địa Bảng.

Đặc biệt Đặng Đài Hợp được xưng là Độn Địa Ngô Công, tinh thông phương pháp độn địa, ngày có thể đi ngàn dặm, công kích đánh lén, chui vào trong đại địa đào mệnh, có thể nói là công phòng nhất thể, là nhân vật khó giải quyết nhất trong Ngũ Độc Ngô Công.

Lúc này sắc mặt Đặng Đài Hợp tức giận, kỳ Nhân Bảng và Thiên Cơ Báo này đã chạm vào nỗi đau của Đặng Đài Hợp.

Bởi vì Đậu Trường Sinh xếp hạng đầu trên Nhân Bảng, hắn chính là dùng tính mạng huynh đệ nhà mình để đăng đỉnh, có thể nói là giẫm đạp Ngũ Độc Ngô Công để thượng vị.

Trận tức giận này không biết là tức giận với cái chết của Phong Độc Ngô Công Phong Vô Tai hay còn là bởi vì Đậu Trường Sinh vũ nhục danh tiếng của Ngũ Độc Ngô Công.

Đặng Đài Hợp ngước mắt nhìn về phía cách đó không xa, đại ca kết bái Phi Thiên Ngô Công Vương Bất Ngạ nhà mình đang vươn bàn tay khuyết thiếu ngón cái nắm chặt chiếc đùi dê không ngừng đưa vào trong miệng.

Hàm răng bén nhọn như hung thú cắn xé đùi dê, trên miệng đã nhiễm một lớp dầu mỡ, đang ăn vô cùng vui vẻ.

Dường như Vương Bất Ngạ chú ý đến ánh mắt của Đặng Đài Hợp, giọng nói mơ hồ vang lên: “Ngươi muốn báo thù cho lão Phong, chuyện này cũng không dễ làm lắm.”

“Trải qua lão Phong gây sự, Lữ Thành đã bắt đầu giờ giới nghiêm, Bát Dương Kim Chung Trận đều có thể mở ra ở bất cứ lúc nào, lại tiến vào Lữ Thành thì mạo hiểm quá lớn.”

“Mà nếu chặn giết ở thành ngoại thì mạo hiểm cũng không nhỏ, ai biết có phải Đậu Trường Sinh lấy mình làm mồi dụ để dẫn dụ chúng ta mắc lừa hay không?”

“Đoạn thời gian này ở Tề Châu đã không quá thích hợp hoạt động, chờ qua một đoạn thời gian nữa, sau khi tiếng gió đi qua, chúng ta lại đi tìm Đậu Trường Sinh báo thù, bốn người chúng ta cùng tiến lên, chắc chắn Đậu Trường Sinh sẽ không sống được.”

Đặng Đài Hợp hơi không cam lòng, cuối cùng vẫn gật đầu nói: “Được rồi.”

Vương Bất Ngạ miệng vừa nhổ một cái, sau khi nhổ ra chiếc xương vụn bị cắn nát ra, xoa xoa dầu mỡ ở trên miệng, khuôn mặt hung ác lộ ra nụ cười nhàn nhạt: “Tề Châu đã không thể ở được nữa, nơi này đã có nguy hiểm, sau đó chúng ta đi Lương Châu.”

“Nơi đó có làm ăn mới, có người ra tiền muốn chúng ta đi gây sự.”

“Đối phương vô cùng hào sảng, tiền đặt cọc cho đủ, Ngũ Độc Ngô Công chúng ta cầm tiền làm việc, tất nhiên sẽ thỏa mãn nhu cầu của cố chủ, đi Lương Châu săn giết con cháu Tiêu thị ở Lương Châu.”

Lông mày Đặng Đài Hợp nhíu một cái, đi mấy bước đến trước mặt Vương Bất Ngạ, đưa tay cầm lấy chiếc đùi dê sấy nướng trên giá lửa, sau khi cắn một cái, hơi khó khăn nói: “Vụ làm ăn này không dễ làm.”

“Danh tiếng Tiêu thị ở Lương Châu không nhỏ, lão Lương Vương lại là võ đạo nhất phẩm Vô Thượng Tông Sư, hơn nữa tứ vương bát công như thể tay chân, trêu chọc Tiêu thị ở Lương Châu chính là trêu chọc mấy mạch khác.”

“Tiêu Thiên Hữu cũng là Phiêu Kỵ tướng quân, là một trong chín vị các thần của Đại Chu, dạng gia tộc đương thế hiển hách này, ra tay với bọn hắn, về sau chắc chắn sẽ bị trả thù vô cùng vô tận, làm không tốt thì các huynh đệ đều phải chết ở Lương Châu.”

Vương Bất Ngạ cười lạnh nói: “Nếu chỉ là dạng này thì ca ca ta không có khả năng nhận, Ngũ Độc Ngô Công chúng ta lấy tiền làm việc nhưng cũng không ngốc, việc bẩn thỉu mệt chết mệt sống nào cũng nhận.”

“Lần này không chỉ là Ngũ Độc Ngô Công chúng ta, trong tông môn cũng có đại nhân vật xuất thủ, một mạch Chí Tôn trong ba mạch của Âm Cực Tông cũng bắt đầu tề tụ ở Lương Châu, động tĩnh lớn như vậy, tông môn không có khả năng thờ ơ.”

Bình Luận (0)
Comment