Ánh mắt nhìn về phía sau của xe ngựa, đúng lúc nhìn thấy cửa thành cao lớn của Lữ Thành.
Lúc này Đậu Trường Sinh đã ngụy trang, nhìn qua giống như tiểu nhị bình thường, chỉ là tương đối lười nhác một chút, bây giờ đang lười biếng.
Đậu Trường Sinh không muốn bị người nắm được hành tung của mình, hắn muốn bí mật đến Hắc Thủy Quan.
Lần trước Hắc Thủy Quan và Long Môn đã khiến cho hắn đắc tội Long tộc quá hung ác, nếu như hắn bị Long tộc phát hiện, không biết sẽ làm ầm ĩ như thế nào đâu.
Nếu không phải Hắc Thủy Quan ngưng chiến trăm năm thì chắc chắn Đậu Trường Sinh trước khi trở thành Tông sẽ không ra biển.
Khoảng thời gian ở Lữ Thành này có thể nói là hắn đã trải qua cuộc sống thần tiên, từ sau khi Nhân Bảng công bố, giá trị con người của Đậu Trường Sinh tăng gấp trăm lần.
Đăng lâm đứng đầu trên Nhân Bảng, độc chiếm vị trí đầu.
Thậm chí Thiên Cơ Lâu còn đích thân ban bố chuyên đề một kỳ Thiên Cơ Báo.
Địa vị của Đậu Trường Sinh bắt đầu tăng vọt, không còn tương đương với một vị Tông Sư nữa mà đã vượt qua Tông Sư, trên cơ bản có thể thu được uy tín Tông Sư lâu năm, thậm chí là đãi ngộ của Tông Sư trên Địa Bảng.
Toàn bộ các đại thế lực ở Lữ Thành đều bắt đầu liên tiếp tiếp xúc, không ngừng gửi thiếp mời mời Đậu Trường Sinh dự tiệc.
Lúc ở Thần Đô, Đậu Trường Sinh còn rụt rè, bây giờ phát hiện những yến hội này ăn toàn bộ đều là linh tài, chính là đại bổ với mình, một bữa cơm đều là con số ở trên trời.
Đậu Trường Sinh bắt đầu từ đó là ai đến cũng không cự tuyệt, chẳng qua người có thể mời được Đậu Trường Sinh thì cũng phải cần có tư cách nhất định, tiêu chuẩn để phán đoán rất đơn giản, đó chính là có thể bày một bàn linh tài.
Mà một bữa ăn tốt nhất đương nhiên là một bữa cơm trong phủ đệ của Tề thánh công, đây chính là mở rộng tầm mắt một lần nữa, bây giờ Đậu Trường Sinh ngẫm lại vẫn vô cùng có dư vị.
Núi cao còn có núi cao hơn, vốn tưởng rằng một tay Bách Thú Yến của đại trù Nam Cung ở Tây Giang Nguyệt đã có một không hai ở Tề Châu rồi, không thể tưởng được vị đại trù bên trong phủ đệ của Tề thánh công kia lại có trình độ còn trên cả đại trù Nam Cung.
Mà sau khi Đậu Trường Sinh được mở rộng tầm mắt một lần nữa cũng đã biết một loại tiêu chuẩn đánh giá, trù đạo cũng không phải đạo nhỏ, từ khi phương diện này được khai mở ra, mới bắt đầu nó chỉ là một nhánh của Luyện Đan Thuật, nhưng bây giờ mơ hồ có có xu thế phân chia cạnh tranh với Luyện Đan Thuật.
Các loại bình xét cấp bậc cũng phô trương, Đậu Trường Sinh đơn giản phân loại một chút thì vô cùng dễ hiểu, nó có liên quan đến võ đạo cửu phẩm.
Giống như đại trù Nam Cung này chỉ là linh trù tam phẩm, hắn am hiểu Bách Thú Yến, phát huy cấp độ phổ thông cũng chính là linh yến cấp độ tam phẩm.
Đây chỉ là nói tiệc cơ động, mấy ngày thì làm một bàn loại này, tất cả thẻ linh tài đều có niên hạn vô cùng chuẩn, đều ở tiêu chuẩn thấp nhất.
Nếu đại trù Nam Cung làm một bàn tinh phẩm Bách Thú Yến thì đích thân hắn phải bắt đầu chọn lựa linh tài, trước trước sau sau công việc bận bịu lu bu lên nếu không có một hai tháng thì cũng sẽ không làm ra được, hơn nữa còn phải hao phí nguyên khí, sau đó cũng phải nghỉ ngơi thật lâu.
Đây mới thật sự là Bách Thú Yến chân chính, Đậu Trường Sinh ăn là sau khi sản phẩm bị cắt xén, không có cách nào truy cầu hiệu quả và lợi ích, lòng người cổ đại cũng đen tối, đây chính là biến chủng dây chuyền sản xuất.
Đậu Trường Sinh nhớ lại đoạn thời gian thần tiên này, Lữ Thành là một nơi rất tốt, chỉ đáng tiếc không phải là nơi để ở lâu dài, Đậu Trường Sinh không có ý định cắm rễ ở Tề Châu.
Tề Châu được gọi là ma châu, Đậu Trường Sinh đã nghe qua danh tiếng này, nơi này mặt ngoài nhìn như ngăn nắp xinh đẹp nhưng thật ra bên trong đều nát bấy.
Khoảng thời gian này, Đậu Trường Sinh ăn yên tâm thoải mái chính là cho rằng đây đều là tà ma ngoại đạo, mặc dù Tề Địa này do Âm Cực Tông và Thiên Ma Tông cầm đầu, nhưng các môn phái ma tông lớn lớn nhỏ nhỏ khác cũng không ít, bầu không khí mở ra Tề Địa là môi trường tốt nhất thai nghén ra ma đạo.
Một đám thương đội lảo đảo bắt đầu dọc theo quan đạo đi về phía Hải Châu, Đậu Trường Sinh không dừng lại bao lâu, sau khi rời đi thành thị lớn, bản thân Đậu Trường Sinh yên không một tiếng động đã biến mất không thấy.
Đây cũng là muốn tốt cho bọn hắn, Đậu Trường Sinh không dám cam đoan hành tung của mình có thể 100% ẩn giấu được Thiên Ma Tông, nếu Ngũ Độc Ngô Công muốn báo thù cho Phong Vô Tai, bản thân mình ở trong thương đội chắc chắn sẽ liên lụy đến thương đội này.
Sau khi rời đi thương đội, Đậu Trường Sinh không đi dọc theo quan đạo mà hắn dự định đi một đường thẳng tắp, bắt đầu trèo đèo vượt núi thẳng đến khu vực duyên hải, cũng không đi Hải Châu, Đậu Trường Sinh dự định bằng vào bản thân vượt qua Đông Hải, sau đó đi đến Hắc Thủy Quan.