“Nhưng lão Đặng chưa bao giờ bại lộ ra tính cách và hành động gì không thích hợp, nhưng mà ngươi lại ở trong miếu sơn thần có đủ loại hành động rất không thích hợp.”
“Đây là Chủng Ma Chi Pháp.”
Cuối cùng tiếng nói của Vương Bất Ngạ đã trở lên khô khốc, hai chữ Chủng Ma, mỗi một chữ đều nặng như núi, sau khi phun ra thì nó giống như hai ngọn núi cao bỗng nhiên rơi xuống.
Căn cơ lập tông của Thiên Ma Tông là một tấm Thiên Ma Bi, một bộ võ học Thần Ma trấn phái《 Đại Tự Tại Thiên Ma Pháp》, dù nhập môn vào Thiên Ma Tông không có bất cứ hạn chế nào, khí đồ, phản đồ, nô bộc … đều có thể bái nhập Thiên Ma Tông sau khi quan sát Thiên Ma Bi, truyền thụ《 Đại Tự Tại Thiên Ma Pháp》.
Nhưng người có thể tu hành thành công《 Đại Tự Tại Thiên Ma Pháp》 cũng đã ít lại càng thêm ít.
Vẫn luôn đến đời thứ chín Thiên Ma, vị nhân vật kinh tài tuyệt diễm diễm này mới ngang trời xuất thế, chia《 Đại Tự Tại Thiên Ma Pháp》 thành chín phần, hóa thành võ học Thần Ma《 Cửu Chuyển Thiên Ma Pháp》, mới thiết lập nên sự thịnh vượng vĩ đại của Thiên Ma Tông.
Từ đó về sau Thiên Ma Tông không ngừng xuất hiện cường giả, đời đời đều có Võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm, thâm chí còn trở thành vì đại tông đương thế.
Cũng là môn phái đứng đầu trong cửu đại thượng tông, chỉ có Hạo Thiên Tông có thể vững vàng áp một đầu, còn những tông môn khác ai mạnh ai yếu thì phải đánh qua mới có thể biết được.
Chín mạch của Thiên Ma Tông, mỗi mạch đều chấp chưởng một bộ phận Thiên Ma Bi.
Không có ai dám sửa lại《 Đại Tự Tại Thiên Ma Pháp》 ,nhưng bây giờ hết lần này đến lần khác Vương Bất Ngạ lại tình cờ gặp được một vị, hơn nữa tạo nghệ cực thâm, đã tu thành Chủng Ma Chi Pháp.
《 Đại Tự Tại Thiên Ma Pháp》 của hắn hóa tự do, phân thân thành ngàn vạn, mà phần lớn phân thân và hóa thân này của hắn toàn bộ đều là môn đồ của Thiên Ma Tông.
Lúc trước mục đích truyền lưu ra《 Đại Tự Tại Thiên Ma Pháp》là không trong sáng, có người lòng sinh ra ý xấu.
Chỉ là ai cũng không thể ngờ được, dù là hậu hoạn nghiêm trọng như thế nhưng Thiên Ma Tông vẫn không thiếu các tu hành giả, thậm chí đã trở thành đại tông đương thế, vang danh hiển hách trong thiên hạ.
Chủng Ma Chi Pháp.
Đây là có thể biến tất cả võ giả tu hành《 Cửu Chuyển Thiên Ma Pháp》hóa thành phân thân và hóa thân của bản thân mình.
Đây là điều mà Vương Bất Ngạ e ngại nhất, cũng là cảnh tượng sợ hãi nhất.
Là chuyện mà hắn muốn tránh né nhất nhưng hết lần này đến lần khác nó lại xuất hiện.
Sau khi đôi mắt lộ ra sợ hãi, hóa thành lửa giận ngập trời, tiếng gầm gừ tức giận vang vọng trong trời đất: “Cửu mạch Thiên Ma Bi đã không cho phép hợp nhất, lại xuất hiện《 Đại Tự Tại Thiên Ma Pháp》, khiến cho Chủng Ma Chi Pháp xuất hiện.”
“Nếu thật sự ra một vị Thần Ma, tu thành《 Cửu Chuyển Thiên Ma Pháp》, nếu là như vậy thì lão Vương ta cũng nhận, đó là người ta có thiên tư tuyệt thế, hơn nữa dưới tình huống có nhiều người cản đường như vậy mà còn có thể thành công.”
“Hắn có thể thắng, đây là điều tất nhiên.”
“Nhưng nếu là Chủng Ma Chi Pháp.”
“Lão tử không phục.”
Lồng ngực của Vương Bất Ngạ phập phồng kịch liệt, giống như một ống bễ bị tàn phá, hắn thở hổn hển dữ dội, giọng nói căm hận vang lên: “Ngũ phương trưởng lão và tứ đại Pháp Vương, ngươi là vị nào trong bọn hắn?”
“Chỉ có một ít cao tầng của tông môn như các ngươi mới có thể có cơ hội xem Thiên Ma Bi khác, từ đó tái hiện lại《 Đại Tự Tại Thiên Ma Pháp》.”
Đặng Đài Hợp nhìn Vương Bất Ngạ đang thay đổi tâm trạng kịch liệt thì biết rõ lúc này Vương Bất Ngạ đang ở trên bờ vực bộc phát, Chủng Ma Chi Pháp đủ để khiến cho một vị võ đạo Đại Tông Sư nhị phẩm điên cuồng.
Nhưng tất cả mọi thứ này đều là giả.
Vương Bất Ngạ đang thăm dò bản thân mình.
Nếu Chủng Ma Chi Pháp trong《 Đại Tự Tại Thiên Ma Pháp》mạnh mẽ như vậy thì nội đấu của Thiên Ma Tông không thể lại kịch liệt như thế mà nên kết thúc từ lâu rồi.
《 Cửu Chuyển Thiên Ma Pháp》 mới là đường ra, 《 Đại Tự Tại Thiên Ma Pháp》 quá cao thâm, học tập chân chính là ở cấp độ Thần Ma.
Thật sự có Chủng Ma Chi Pháp, hiệu quả cũng giống như Vương Bất Ngạ sợ hãi nhưng đây phải là cấp độ Thần Ma mới có thể nắm giữ được.
Vị này vừa bắt đầu đã kết luận là Chủng Ma Chi Pháp cho nên mới giật mình sợ hãi, mặc dù chợt nhận ra là không đúng nhưng vẫn theo thần thái này tiếp tục diễn dịch.
Kỹ xảo diễn xuất của Vương Bất Ngạ rất tốt nhưng hắn quá xảo quyệt, kém xa so với đồ nhi Trường Sinh của mình, kỹ xảo diễn xuất tràn ngập linh tính giống như rất chân thực, nhất cử nhất động đều phát ra từ trái tim, tình cảm chân thành tha thiết, ngay cả mình cũng không nhìn ra được là thật hay là giả, cũng không thể phán đoán ra ý tưởng thật sự kia.