“Tuy hai người là huynh muội ruột nhưng mâu thuẫn không thể hòa giải, lần này chọn ra hôn kỳ, chính là Tiêu Thiên Hữu nắm hơn phân nửa Cửu U Minh Giáo ép làm theo.”
“Nhưng không ngờ được Tiêu Thanh Y lại tìm ra cách phá thế cục, Đậu Trường Sinh có thể chất đặc thù, máu hắn lại có thể bị Cửu U Đao hấp thu, chủ tu Cửu U Hàn Sương Quyết này chính là tế phẩm tuyệt hảo.”
Vốn dĩ Tiêu Thanh Y đang bị ép đến tình thế tuyệt vọng, thế nhưng tìm đường sống trong chỗ chết, lật ngược lại tình thế, có thể tiếp tục làm môn đồ của đại tông môn đương thời, ai sẵn sàng vứt bỏ hết tất cả.”
“Ai cũng không thể.”
“Cho nên hiện tại Cửu U Minh Giáo bắt đầu ủng hộ Tiêu Thanh Y.”
“Chỉ cần Tiêu Thanh Y thành công, vậy thì tương lai tất nhiên sẽ chấp chưởng Cửu U Minh Giáo, ngược lại Tiêu Thiên Hữu sẽ thành đồ bỏ đi.”
“Bây giờ Cửu U Minh Giáo đã dùng gần 200 năm chuẩn bị kỹ lưỡng mới hoàn thành hầu hết những thứ cần thiết cho nghi thức, phần còn lại đang thu thập, tạo nên động tĩnh không nhỏ, không chỉ riêng Đại vương biết được mà ngay cả Âm Cực Tông cùng Thiên Ma Tông cũng đều đã bị kinh động.”
“Nếu không phải Thần Đô tranh đoạt đích đã càng ngày càng kịch liệt thì các chư pháp chính đạo cũng sẽ không bỏ qua.”
“Thần tìm hiểu từ chỗ Tiêu Thanh Y được kha khá tin tức, nhưng lại đều không đề cập đến cốt lõi, xem ra bấy giờ Tiêu Thanh Y đã đối với thần đề phòng.”
Ngụy Vượng tự lẩm bẩm một câu: “Đề phòng.”
Cuối cùng tỏ ra trào phúng, nói: “Cửu U Minh Giáo đặt chân ở Lương Châu gần 200 năm, nhiều năm không ngừng hoạt động như vậy, thật sự xem quả nhân là tên ngốc hay sao.”
“Lương Châu này họ Ngụy, từ đầu đến cuối đều chưa từng thay đổi.”
“Quả nhân lười quan tâm đến ân oán tình thù của Cửu U Minh Giáo và Â Cực Tông nhưng bây giờ thì khác rồi.”
“Long Tước Đao của Đại Hạ xuất thế.”
Vẻ mặt của Ngụy Vương dần trở nên nghiêm nghị, đôi mắt rực lửa để lộ ra lòng tham vô tận, giọng nói khó có thể che giấu được hưng phấn vang lên: “Từ những năm cuối Đại Hạ, Thái Tổ Đại Hạ tranh chấp cùng với Thái Tổ Đại Thương, cuối cùng Thái Tổ Đại Hạ thoát kiếp mà đi, chứng được Tiên Thiên Thần Ma.”
“Hiện tại đã trải qua Đại Thương cùng Đại Chu, tổng cộng gần 800 năm lại không có một vị đại thiên mệnh chân long nào lên vị trí Thần Ma.”
“Đây là sức mạnh hội tụ gần ngàn năm, không chỉ một bước lên trời mà còn có thể trở thành người xuất sắc trong Tiên Thiên Thần Ma.”
“Không biết có bao nhiêu người ham muốn sức mạnh hội tụ tích lũy này, vốn tưởng rằng thế hệ này của quả nhân sẽ không thấy được, nhưng không ngờ Trần Diệt Chu thật sự khởi thế, thu được hỗ trợ của Thái Tổ Đại Hạ, tất nhiên sẽ bùng nổ một giáp chi loạn.”
“Quả nhân đang tính tranh đoạt đại thiên mệnh chân long, như vậy Tiêu thị cùng tàn dư của Cửu U Minh Giáo chính là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, sẽ ảnh hưởng đến sự khống chế Lương Châu của quả nhân.”
“Cho nên hiện tại chính là cơ hội, quả nhân muốn tiêu diệt căn cơ của Tiêu thị ở Lương Châu, thậm chí là thâu tóm tích lũy nhiều năm của Cửu U Minh Giáo, có khoản thuế lớn này, quả nhân mới có thể đúc càng nhiều vũ khí, huấn luyện càng nhiều đạo binh.”
“Khi khởi binh lên, không chỉ mạnh mẽ chiếm đóng Lương Châu mà quả nhân còn muốn chinh phục Trung Nguyên một lần.”
Cuối cùng Ngụy Vương nhìn về phía Nguyệt Bán Hiền, trầm giọng nói: “Nếu Tiêu Thanh Y đã nghi ngờ thì không cần tiếp tục gặp Tiêu Thanh Y nữa.”
“Ngươi là thượng khanh của quả nhân, tương lai quả nhân sẽ phong ngươi làm Ngụy tướng.”
“Thượng khanh có tài phò ta vua, há có thể để lăn lộn trong đánh nhau chém giết.”
“Mất đi thượng khanh như đứt một cánh tay.”
“Đây là điều tuyệt đối không thể.”
Nguyệt Bán Hiền cảm động đến rơi nước mắt quỳ xuống nói: “Thần không nhận nổi coi trọng của Đại vương.”
“Thần vốn là đệ tử hậu duệ Cửu U Minh Giáo, sớm đã gắn mắc Cửu U Minh Giáo, cả đời này định sẵn sẽ rơi vào Ma đạo, làm một đệ tử bình thường không thể quyết định sống chết, nhờ có Đại vương thưởng thức, không tiếc rẻ ban cho danh sư cùng tài nguyên mới giúp thần trổ hết tài năng trong Cửu U Minh Giáo.”
“Từng bước tấn chức đến trung tam phẩm, cuối cùng ngưng kết Pháp Tướng bước vào cảnh giới thượng tam phẩm.”
“Đại vương có hùng tâm tranh đoạt thiên mệnh, hiển nhiên dù thần có máu chảy đầu rơi cũng sẽ trợ giúp Đại vương, để báo đáp long ân của ngài.”
Nguyệt Bán Hiền quỳ xuống, đập mạnh trán xuống đất, trầm giọng nói tiếp: “Long Tước Đao của Đại Hạ xuất thế, Đại Chu đã mất thiên mệnh.”
“Những kẻ có tâm đại thiên mệnh chân long đều đang âm thầm ẩn nấp, bắt đầu đúc vũ khí, huấn luyện đạo binh, chờ tương lai một giáp chi loạn sẽ xuất hiện.”
“Điều này đủ làm rung chuyển nền móng của Đại Chu nhưng không đủ phá hủy xã tắc Đại Chu.”
“Nhưng Đại Chu trải qua trận rung chuyển này thời cuộc đã bất ổn, lúc đó đúng là mưu cầu Đế Đạo Thần Binh.”