Lương châu mục ngẩng đầu nhìn về phía thế tử Ngụy Vương trước mặt, trầm giọng nói: "Sâm La Đồ xuất hiện, Âm Cực Tông nhất định sẽ có hành động lớn, tiếp theo hạ quan muốn ra lệnh mở ra đại trận để thủ hộ thành Đại Lương an toàn, ngăn chặn Âm Cực Tông công thành."
"Tiêu viên ở ngoài thành xảy ra chuyện, hạ quan muốn liên lạc với quan viên và quân doanh đang đóng ở đây tiến về Tiêu viên hỗ trợ."
Ngụy Vương thế tử chậm rãi thu hồi quạt giấy, ánh mắt nhìn qua nhìn lại bàn cờ, từ từ mở miệng nói: "Châu mục đại nhân nói đùa."
"Tiêu viên có lão Lương Vương ở đấy thì làm gì có kẻ nào dám mạo phạm đến hổ uy của lão Lương Vương."
"Bàn cờ này còn chưa chơi xong, châu mục đại nhân cũng không thể đi được."
Lương châu mục thuận thế ngồi xuống, vươn tay lấy ra khăn tay nhè nhẹ lau sạch trán và gò má, phì phò bất an mở miệng nói: "Thế tử nói rất đúng."
"Lão Lương Vương hổ uy vô địch, chỉ là tặc tử Âm Cực Tông mà thôi, giết như chém dưa thái rau ấy mà."
Thế tử cũng không ngẩng đầu lên, quạt giấy cầm trong tay nhẹ nhàng nhấc lên đặt xuống mặt cờ đen, sau đó lại vụt lên, một lần nữa rơi vào trong tay của Lương châu mục, thế tử ôn hòa nói: "Nơi này là Lương Châu, không phải Tề Châu."
"Không loạn được."
"Bây giờ vẫn là đánh cờ quan trọng."
Lương châu mục không ngừng lau cái trán, liên tục gật đầu nói: "Có Ngụy Vương điện hạ ở đây, Lương Châu sẽ không loạn."
"Hạ quan sẽ ban hành một mệnh lệnh rõ ràng để tất cả các quan trở lại làm nhiệm vụ của mình và cẩn thận giữ bổn phận."
"Hoặc là phong bế cổng thành?"
Lời nói cuối cùng của Lương châu mục cẩn thận từng li từng tí, chính là đang thử thăm dò phòng tuyến cuối cùng của thế tử.
Lúc này thế tử ngẩng đầu lên vẫn mỉm cười, bình tĩnh mở miệng nói: "Tại sao Châu mục đại nhân phải suy nghĩ nhiều như vậy?"
"Tiêu viên xảy ra biến cố, ta cũng rất kinh ngạc."
"Nhưng nghĩ đến lão Lương Vương thì ta liên cảm thấy an tâm, chỉ là tặc tử mà thôi đã định trước không công mà lui rồi, không cần thiết phải kinh hoảng, nói không chừng không đến một lát bọn đạo tặc đã bị lão Lương Vương đánh tan."
"Nếu như lão Lương Vương không đối phó được kẻ địch kia thì chúng ta cũng không địch được, chỉ có mời phụ vương ra mặt."
"Cho nên làm gì phải vẽ vời cho thêm chuyện ra, ở chỗ này uống trà đánh cờ thì tốt hơn."
Lương châu mục liên tục gật đầu, chỉ là dưới mông giống như có kiến cắn, cũng đứng ngồi không yên, đã bắt đầu vặn vẹo qua lại, thế tử giống như không nhìn thấy điều này.
Ánh mắt vẫn nhìn về phía bàn cờ, mắt điếc tai ngơ với biến hóa ở thế giới bên ngoài, chuyện khởi binh chiêu binh mãi mã còn cần phải bàn lại, nhưng diệt trừ căn cơ của Tiêu thị ở Lương Châu thì cũng không phải là chuyện gì lớn.
Đại Hạ Long Tước Đao xuất hiện, các nơi nhìn như có vẻ bình tĩnh nhưng thực ra đã bất ổn rồi.
Những cử động như vậy, ở trước khi Đại Hạ Long Tước Đao xuất hiện thì có thể nói là long trời lở đất, khiêu khích uy nghiêm của Đại Chu, nhưng hiện nay cũng không có dị thường gì, bởi vì cách làm giống như trước mắt này đã xảy ra ở một số nơi trong 108 châu thiên hạ.
Chỉ cần không trục xuất Lương châu mục và quan viên ra khỏi Lương Châu thì xảy ra chuyện gì Đại Chu cũng đều phải chịu, dù sao bọn họ có thần binh, đây chính là lực lượng.
Chỉ là Âm Cực Tông làm càng lớn thì lại càng thêm cấp tiến.
Vẻ mặt thế tử thoải mái nhưng trong lòng lại cực kỳ nặng nề, Đại Chu an ổn thiên hạ, chỉ là trong một ý niệm của thái tổ Đại Hạ cũng đã có những khúc ngoặt.
Để thiên hạ đều cho rằng Đại Chu sắp xong thì Đại Chu cũng sẽ xong.
Tình cảnh này không chỉ phát sinh ở đây mà cũng sẽ xảy ra ở nhiều chỗ trong thành Đại Lương.
Vốn Tiêu viên xảy ra chuyện, lấy uy vọng của Tiêu thị ở Lương Châu, các phái chiếm cứ tứ phương ở thành Đại Lương, quan phủ và quân đội, cường giả Tông Sư, không ít người sẽ lập tức chạy tới trợ giúp Tiêu viên.
Tiêu thị chiếm cứ thành Đại Lương gần hai trăm năm, qua nhiều năm như thế đã sớm thâm căn cố đế, duy trì quan hệ tốt đẹp với các đại tông môn, duy trì thân mật với Tông Sư thượng tam phẩm tuyệt đối không thấp hơn mười vị.
Đây mới là nội tình của thế gia đại tộc chân chính, sức ảnh hưởng của bọn họ cực lớn.
Nhưng hôm nay, toàn bộ Tông Sư vốn nên đi tiếp viện lại đều xảy ra vấn đề riêng, không phải bị người khác khuyên ngăn trở, cũng là gặp chuyện, trong lúc nhất thời bị kìm chân, không có cách nào lập tức lên đường tiến về Tiêu viên được.
Trên cơ bản Tông Sư chiếm cứ ở trong ngoài thành Đại Lương có quan hệ tốt với tộc Tiêu thị đều xảy ra vấn đề, cũng không phải toàn bộ đều bị ngăn cản, cũng có một số dự định hướng ra ngoài thành trước.
Nhưng sau khi đi vào thành Đại Lương nhìn thấy Sâm La Đồ che khuất bầu trời kia thì không thể không ngừng bước.