Ám Vương cũng không nói nhảm, trực tiếp mở miệng nói: "Lão Lương Vương đã treo giải thưởng, những người khác của tộc Tiêu thị thì sao?"
"Như Tiêu Đạo Nhân, Tiêu Thiên Minh, Tiêu Thiên Lăng, Lý Sướng Quý, Mã Bác Nhiên."
Nguyên tên của một đám Tông Sư được nói ra từ trong miệng Ám Vương, quản sự ở phía đối diện đã sớm chuẩn bị, rút ra một phần bảng danh sách từ trên bàn, cực kỳ cung kính mở miệng nói: "Ngài yên tâm."
"Biết ngài đều nhận tất cả treo giải thưởng về lão Lương Vương nên ta đã tìm tất cả treo giải thưởng của tộc Tiêu thị đến."
"Ta đã nhận cho ngài rồi, với địa vị trong lầu của ngài thì sau khi thành công mới có thông báo, không thành công thì coi như chưa từng nhận."
"Cho nên chỉ cần bọn họ chết thì toàn bộ đều tính là của ngài."
"Lần này hoa hồng rất nhiều."
Ám Vương hiện ra vẻ hài lòng, mở miệng khen ngợi nói: "Ngươi không tệ, rất hiểu chuyện."
"Phương diện này về sau ta đặc biệt giao cho ngươi, đừng để ta thất vọng."
Quản sự hưng phấn liên tục nói: "Cám ơn ngài đã cất nhắc."
Cuối cùng dường như quản sự nhớ tới cái gì đó, thận trọng nói: "Đúng rồi, lần này có thể dùng bảng hiệu của Kim Phong Dạ Vũ Lâu hay không? Gần đây cả đám sát thủ trong lầu đều tham sống sợ chết, rất lâu không làm trận nào lớn rồi."
"Lần này nếu ngài thành công, nhất định sẽ chấn động thiên hạ, làm rạng rỡ danh tiếng của Kim Phong Dạ Vũ Lâu chúng ta."
Keng.
Tiếng vũ khí va chạm vào nhau vang lên chát chúa.
Cọ xát ra tia lửa chói lòa, bay tứ tán khắp nơi.
Băng Phách Đao tỏa ra hàn khí cuồn cuộn, tia lửa đã lụi tàn, chém ra một chiêu Lập Đông, khí lạnh buốt giá ùn ùn túa ra.
Bắt đầu từ trong Ngũ Hành Mê Tung Trận xông vào đại trận Sâm La, đôi bên đã va chạm vào nhau.
Hiển nhiên cách làm của bọn hắn đã bị Âm Cực Tông và Thiên Ma Tông phán đoán ra từ rất sớm, đây không phải trò chơi đấu theo vòng bình thường mà ngươi một chiêu, ta một chiêu.
Có thể nói cách làm của nhóm Đậu Trường Sinh đúng theo ý muốn của Âm Cực Tông và Thiên Ma Tông.
Dù sao nơi đây cũng là bên ngoài thành Đại Lương, Âm Cực Tông và Thiên Ma Tông là Ma Tông, không có khả năng bất chấp tất cả, không kiêng kị gì mà tàn sát bừa bãi khắp nơi, các môn các phái bị Ngụy Vương ngăn cản nhưng Âm Cực Tông và Thiên Ma Tông vẫn phải đề phòng ý tưởng của Ngụy Vương.
Nếu Ngụy Vương muốn nhân lúc này bắt đầu móc nối các môn các phái, cuối cùng hội tụ đông đảo Tông Sư, ngang nhiên ra tay là có thể hốt gọn bọn hắn trong một mẻ.
Cho nên rõ ràng biết cứ tiếp tục dây dưa, nhờ sức ép của Sâm La Đồ đánh phá Ngũ Hành Mê Tung Trận xong, Âm Cực Tông và Thiên Ma Tông dựa hơi uy lực của đại trận Sâm La có thể càn quét Tiêu viên, hoàn toàn đánh tan thế lực của tộc Tiêu thị.
Nhưng cách làm ổn thỏa thế này rất tốn kém thời gian, mà bọn hắn thiếu nhất chính là thời gian.
Cho nên trận đánh trực diện này, trực tiếp va chạm vào nhau là cách phù hợp nhất với đôi bên.
Nói ra thì nhân số của cả hai bên cũng chênh lệch không lớn lắm.
Tộc Tiêu thị có hai vị Đại Tông Sư, Tiêu Đạo Nhân, Tiêu Thiên Tá, bốn vị Tông Sư, Tiêu Thanh Y, Tiêu Thiên Minh, Tiêu Thiên Lăng, Lý Sướng Quý, còn có Đậu Trường Sinh và Nguyệt Bán Hiền, tổng cộng là tám vị.
Âm Cực Tông và Thiên Ma Tông có mười vị, cũng do hai vị Đại Tông Sư dẫn đầu.
Thánh tử Chí Tôn và Thiên Ngô Pháp Vương, còn lại là Tứ Độc Ngô Công, tứ Đại Tông Sư của Âm Cực Tông.
Chỉ là nhân số chênh lệch không có mấy, nhưng chất lượng thì lại khác biệt quá nhiều.
Trong đó Nguyệt Bán Hiền là Tông Sư đứng thứ 54 trên Địa Bảng, lượng hàm kim tương đối cao, nhưng những người khác như là Tiêu Thiên Minh và Tiêu Thiên Lăng, tất cả đều chưa bước vào Địa Bảng, chỉ là Pháp Tướng Tông Sư bình thường, vẫn chưa đạt tới cấp độ khai khiếu.
Đại Tông Sư Đậu Trường Sinh thì khó có thể nói trước, nhưng liếc mắt một cái thì cũng thấy Tông Sư đang ở vào yếu thế.
Cũng chỉ có Nguyệt Bán Hiền và Lý Sướng Quý là Khai khiếu cấp độ Tông Sư, một mình họ liều mạng bộc phát cũng có thể đánh một trận, nhưng những người khác thì đều không được, mà bên đối thủ thì yếu nhất cũng đều là khai khiếu Tông Sư.
Những đại tông thời này, một mạch Chí Tôn chủ tu võ học Thần Ma, ngưng kết Pháp Tướng, khẳng định ít nhất cũng là Pháp Tướng trung phẩm, hiển nhiên thực lực sẽ mạnh mẽ vô cùng.
Nếu không phải có con át chủ bài Tiêu Thiên Tá này thì sợ là lần này toàn quân sẽ bị diệt.
Chỉ cần Tiêu Thiên Tá đột nhiên bộc phát, sau đó giết vài tên Tông Sưrồi lập tức nhanh chóng rút lui thì cuộc chiến sẽ ổn thỏa.
Thực lực ở vào thế yếu, tộc Tiêu Thị đều là người tốt.
Kẻ không sợ chết như Đậu Trường Sinh hiển nhiên sẽ dẫn đầu, võ đạo Đại Tông Sư nhị phẩm, đó là tuyệt đối không thể chém giết được, cho dù có không sợ chết thì cũng không thể tặng đầu người như thế.