Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 515 - Chương 515. Kẻ Khiến Cửu U Minh Giáo Thịnh Vượng, Tất Nhiên Là Đậu Mỗ. 2

Chương 515. Kẻ khiến Cửu U Minh Giáo thịnh vượng, tất nhiên là Đậu mỗ. 2 Chương 515. Kẻ khiến Cửu U Minh Giáo thịnh vượng, tất nhiên là Đậu mỗ. 2

"Nhiều môn đồ của Cửu U Minh Giáo dần dần bắt đầu nảy sinh dị tâm, như Nguyệt Bán Hiền chủ động đầu quân vào Ngụy Vương Báo."

"Cũng như Lý Sướng Quý và Mã Bác Nhiên còn có Tiêu Thiên Lăng v.v, trong đó không phải trở thành con rể của tộc Tiêu thị thì là chủ động sửa thành họ Tiêu."

"Lúc này coi bọn họ như vật hiến tế là vì lòng dạ của họ đã không còn ở chỗ Cửu U Minh Giáo nữa."

Đậu Trường Sinh tán thành nói: "Xem ra ngươi vẫn biết phân nặng nhẹ, ta còn tưởng rằng ngươi vì kích hoạt linh tính cho Cửu U Đao mà đã hoàn toàn mất đi lý trí, bắt đầu lục thân không nhận, ngay cả Tông Sư của mình cũng không buông tha."

"Hoá ra là xử lý phản đồ."

"Lần này đúng thật là một mưu tính hoàn hảo, không chỉ kích hoạt được Cửu U Đao mà còn diệt trừ nội tặc và phản đồ của Âm Cực Tông, không thể không nói trình độ các ngươi vẫn phải có."

Tiêu Thanh Y cười khổ một chút, một câu khen ngợi này nghe ra hoàn toàn là cười nhạo, tính tới tính lui, không ngờ vật hiến tế chủ yếu nhất lại là một con sói đói khoác da dê.

Ngươi tưởng hắn là một con dê chỉ biết ăn cỏ không có sức phản kháng, nhưng cuối cùng khi đi vào trong, thế nhưng hắn lại tháo ra lớp ngụy trang da dê, lộ ra hàm răng và móng vuốt sắc bén, hoá ra là một con sói đói muốn ăn thịt người.

Thấy Tiêu Thanh Y không có động tĩnh, Đậu Trường Sinh đích thân lên tiếng giùm đối phương: "Lấy tình huống của ngươi, hẳn là Thánh Nữ đời trước của Cửu U Minh Giáo."

"Cửu U Minh Giáo tương đối đặc thù, địa vị của Thánh Nữ cao gấp bội so với những tông môn khác, không kém gì Tông chủ giáo chủ."

"Theo đạo lý ngươi hẳn là người cùng thời với lão Lương Vương, hiện giờ tuổi thọ đã không còn nhiều lắm, cho dù nghi thức hiến tế thành công, kích hoạt xong linh tính của Cửu U Đao, ngươi cũng không còn sống được bao lâu nữa."

"Lấy sự cẩn trọng với Cửu U Minh Giáo đến thế của ngươi, xem ra người thật sự chấp chưởng Cửu U Đao là Tiêu Đạo Nhân."

Tiêu Thanh Y gật đầu nói: "Trần Hầu nói không sai, Tiêu Đạo Nhân chính là người thừa kế do ta chọn, đối phương sẽ là giáo chủ đời sau của Cửu U Minh Giáo."

"Từ đây Thánh Nữ và Giáo chủ hợp nhất, Cửu U Minh Giáo chỉ còn một mạch."

"Ta khôi phục Cửu U Đao không phải để Cửu U Minh Giáo được huy hoàng, mà là lần nữa hội tụ được lực ngưng tụ của Cửu U Minh Giáo, nếu không cho dù không có giặc ngoài, không đến hai đời thì Cửu U Minh Giáo cũng vong."

"Chỉ cần Cửu U Đao khôi phục, như vậy người chấp chưởng có thể mượn nó để liên hệ với sự ra đời của lão tổ tông, nhiêu đó cũng đã đủ để duy trì Cửu U Minh Giáo không vong, chỉ cần chờ đến khi lão tổ tông quay về, Cửu U Minh Giáo nhất định sẽ thịnh vượng trở lại."

Có Thần Ma hả?

Sao không nói sớm?

Đậu Trường Sinh nhìn về phía Tiêu Đạo Nhân giờ giống như tử thi, đưa tay vẽ một vòng hoa văn trong lòng bàn tay, một lỗ hổng xuất hiện, chất lỏng giống như máu màu vàng kim, trực tiếp bay ra giữa không trung, giống như những viên kim châu nhanh chóng bay vào trong miệng của Tiêu Đạo Nhân.

Bàn tay Đậu Trường Sinh khép lại, lúc mở ra lần nữa, miệng vết thương đã biến mất không còn, hoàn toàn được khép lại, từng đốm sáng màu bạc trong con ngươi biến mất, bị màu vàng kim hoàn toàn bao phủ.

Sắc mặt như tro tàn của Tiêu Đạo Nhân lúc này hiện lên màu hồng nhàn nhạt, độc tố của Bách Cổ Đạm Hồn Hương không khỏi tiêu đi, tuy chưa hoàn toàn được giải trừ nhưng trạng thái cơ thể đã rất tốt, sẽ không chết ngay lập tức nữa.

Một viên đại đan Thần Ma kia không chỉ hồi phục thương thế, có được nhục thân bách độc bất xâm mà ngay cả máu tươi của bản thân cũng có thể giải bách độc.

Trong bất tri bất giác, Đậu Trường Sinh đã trở thành thịt Đường Tăng, toàn thân đều là bảo bối.

Máu có thể kích hoạt linh tính của Thần Binh, còn có thể điều trị bách độc, bí mật này nếu bị bại lộ, không biết bao nhiêu ma đạo yêu nghiệt sẽ theo dõi Đậu Trường Sinh, e là Vạn Độc Môn cũng sẽ điên cuồng dốc toàn bộ sức lực để bắt giữ Đậu Trường Sinh.

Tiêu Thanh Y nhìn động tác của Đậu Trường Sinh, toàn thân nhẹ nhàng thả lỏng, không lo cho mình, ngược lại lo cho Tiêu Đạo Nhân.

Cảnh này bị Đậu Trường Sinh nhìn thấy, trong lòng tán thưởng một tiếng.

Cửu U Minh Giáo truyền thừa đã lâu, rốt cuộc vẫn còn có loại người trung thành.

Không phải ai cũng là loại người khốn kiếp như lão Lương Vương và Tiêu Thiên Hữu kia.

Tiêu Thanh Y cảm thấy nhẹ nhõm, cũng không hề do dự, quả quyết xoa lấy mặt trên ngón tay, chỗ đó xuất hiện một chiếc nhẫn hồng bảo thạch.

Tiêu Thanh Y tự tay tháo xuống nói: "Vật này có tính năng tự hủy, nếu người ngoài cướp đoạt cho dù Thần Ma cũng không thể làm được, sẽ tự động hủy diệt."

"Thần Binh sẽ bị ném vào trong dòng chảy hỗn loạn của không gian, do đó biến mất trong Thiên Ngoại Thiên."

Bình Luận (0)
Comment