Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 533 - Chương 533. Âm Cực Tông Sắp Vong? 2

Chương 533. Âm Cực Tông sắp vong? 2 Chương 533. Âm Cực Tông sắp vong? 2

"Hẳn là ta nên đánh chết ngươi từ lâu mới đúng.”

Lão Lương Vương bước một bước về phía trước, tung một cú đấm, cắt qua bầu trời, Lục Đạo Luân Hồi Quyền.

Bốn mùa chuyển động, thiên địa luân hồi.

Dưới Sâm La Đồ che khuất bầu trời, diễn sinh ra một vòng xoáy cực lớn, vòng xoáy đang xoay tròn điên cuồng, lực lượng sinh tử đang liên tục xoay vần, tạo thành trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, bắt đầu di chuyển xé nát mọi vật cản.

Sâm La Đồ che khuất bầu trời, bắt đầu trải rộng ra từng tầng từng lớp, liên tục rơi xuống.

Hai thứ va chạm với nhau, vòm trời phía trên hiện ra ánh sáng lộng lẫy, có một khe hở bị xé rách, ánh sáng mặt trời xuyên qua kẽ hở chiếu rọi xuống, từng chùm sáng như ánh sáng của thần soi xuống trên mặt đất.

Hào quang lộng lẫy phản chiếu một mảnh tơ trong suốt chằng chịt nằm trên vòm trời, vòm trời đã bị phong toả bao phủ từ lâu.

Tiếng nổ ầm ầm vang lên.

Sâm La Đồ bất ngờ mạnh mẽ bị vỡ tan giống như là bị một đôi tay to vô hình xé mở từ phần giữa, làm bên trên vòm trời như tách thành hai nửa, một nửa đang không ngừng rối loạn rồi hóa thành linh cơ thuần túy của đất trời, như hàng ngàn thiên nữ vẩy hoa hiện ra rồi biến mất.

Một nửa còn lại để lộ ra vẻ ngoài của Sâm La, đang bắt đầu liên tục tái tạo, bộc lộ ra vị trí thật sự của Sâm La Đồ, đó là một tấm bản đồ vô cùng đạc thù, chỉ cần nhìn một cái là đủ để tinh thần dao động.

Lão Lương Vương dùng một cú đấm nát đại trận Sâm La, ánh mắt nhìn về phía Mạch chủ Chí Tôn đang ở trên bầu trời miệng phun máu tươi.

Lúc bấy giờ vẻ mặt Mạch chủ Chí Tôn tối tăm, không dám tin la lối điên cuồng: "Không.”

"Sao các ngươi có thể từ bỏ một mạch Chí Tôn chứ?”

"Ta không tin.”

"Ta không tin.”

Lão Lương Vương nhìn Mạch chủ Chí Tôn sợ hãi, không cam lòng và đang làm trò hề, cười lạnh nói: "Còn không hiểu à?”

"Lúc ngươi còn đầy tự tin tính kế mọi thứ thì tình hình đã vượt qua khống chế của ngươi rồi.”

"Dựa vào gì mà ngươi cho rằng Âm Cực Tông sẽ trở mặt vì ngươi .”

Lão Lương Vương dừng lại một chút rồi mới nói tiếp: "Ngươi cho rằng Âm Cực Tông không thể để mất một mạch Chí Tôn, bản thân vô cùng quan trọng nên dù có làm vài chuyện quá giới hạn thì Âm Cực Tông cũng sẽ thuận theo ngươi à?"

"Nhưng ngươi quên mất thân phận thật sự của mình rồi, các ngươi cũng chỉ là phản đồ của Cửu U Minh Giáo mà thôi, nếu cẩn thận chặt chẽ thì còn được, chứ dám đảo khách thành chủ, có gan chủ động uy hiếp tông môn thì đúng là tự tìm đường chết mà.”

"Không ngờ trong thiên hạ này vẫn còn người ngu ngốc như ngươi, đây là chuyện trăm triệu lần ta không lường trước được.”

Máu thịt của Mạch chủ Chí Tôn đang dần khô héo, cả người bốc lên khói đen, liên tục lan tỏa, ăn mòn sự sống của Mạch chủ Chí Tôn, nhưng Mạch chủ Chí Tôn vẫn không chịu tin rằng Âm Cực Tông sẽ từ bỏ mình như cũ.

Âm Cực Tông đã mất hai môn rồi, nay còn mất thêm một mạch nữa, Tông Sư trước sau ngã xuống như mưa, đã sắp tới mười vị, trong đó còn có hai vị Đại Tông Sư, với thực lực như thế thì dù Âm Cực Tông có là một đại tông võ đạo thì cũng không có khả năng thừa nhận nổi.

Mạch chủ Chí Tôn điên cuồng kêu la Ám Vương, nhất định đối phương vẫn còn đang âm thầm ở hiện trường.

Lão Lương Vương không tiếp tục ra tay, chỉ lạnh lùng nhìn chăm chú vào Mạch chủ Chí Tôn, nhìn tử khí dần dần ăn mòn sức sống, đối phương không thể sống được nữa.

Hai tròng mắt Mạch chủ Chí Tôn hóa thành tro tàn, hô lên thảm thiết: “Âm Cực Tông sắp vong rồi.”

"Ngươi không được chết tử tế đâu Ám Vương.”

"Ta đi trước một bước chờ các ngươi.”

"Ta…”

Lời nói sau đó còn chưa kịp thốt ra miệng thì toàn bộ sức sống của Mạch chủ Chí Tôn đã tiêu tán, người cũng rơi từ trên vòm trời xuống.

Lão Lương Vương nhìn xuống dàn tế bên dưới, nói với vẻ mặt không vui: "Đại Tông Chính còn chưa ra tay.”

Cứ như kẻ ngoài cuộc, lúc bấy giờ Đại Tông Chính vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt mới ngước mắt nhìn về phía Tiêu Thanh Y, nói với vẻ hơi bất đắc dĩ: "Dù bây giờ muốn ra tay cũng không biết khôi lỗi này có thể ngăn cản Thánh nữ hay không?”

Tiêu Thanh Y thong thả nâng tay tháo trâm ngọc đang vén tóc xuống, mái tóc xinh đẹp trút xuống như thác đổ, nói với giọng điệu bình thản: "Đại Tông Chính, con rối này dùng vật liệu vô cùng bất phàm, có thể gửi gắm ý chí, có sẵn thực lực của một vị võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm."

"Mà ngoài việc có thể bắt chước ngoại hình hồi còn trẻ của lão Lương Vương, thì nhất định không chỉ phục chế vẻ ngoài mà chắc chắn cũng đạt được một thân võ học của Lão Lương Vương.”

"Có lẽ là xuất từ tiền triều đúc ra Bán Thần Binh nhất phẩm, Thiên Cơ Nhân Ngẫu.”

Đại Tông Chính gật đầu nói: "Chính là từ Thiên Cơ Nhân Ngẫu cướp lấy từ Thương Vương Phủ, nếu Thiên Cơ Nhân Ngẫu phối hợp với võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm, có thể nói là hoàn toàn phục chế một thân võ học của đối phương.”

Bình Luận (0)
Comment