Điều này khiến cho lão Lương Vương biết, đối phương không phải là người của Âm Cực tông.
Dù sao nếu là cường giả của Âm Cực Tông thì lúc bắt đầu liên thủ với Mạch chủ Chí Tôn mới là lựa chọn tốt nhất.
Sau khi biết đối phương là cường giả vô danh, sầu lo trong lòng lão Lương Vương giảm mạnh, lập tức lựa chọn đánh chết Mạch chủ Chí Tôn, không phải vậy thì lấy thực lực của đối phương làm sao có thể kiên trì lâu như vậy?
Một vị võ đạo Đại Tông Sư nhị phẩm, chiến lực đã bị đẩy lên, nhưng nó cũng chỉ tương đương với võ đạo nhất phẩm bình thường mà thôi.
Lão Lương Vương đã hoàn thành Thiên Địa Pháp Vực, Ý Chí Hiển Hóa, Thiên Nhân Hợp Nhất, chân chính đặt chân vào võ đạo nhất phẩm đỉnh phong. Nếu làm thi thể tế phẩm, trong lúc tuổi già sức yếu thì cũng thôi nhưng bây giờ sau khi hoàn thành đoạt xá đã khôi phục trạng thái của tráng niên, Mạch chủ Chí Tôn đã không phải là đối thủ từ lâu.
Tin tức này trước sau khác biệt, cũng là nguyên nhân Mạch chủ Chí Tôn có can đảm bảo hổ lột da, có tông môn chống lưng, lại cho rằng lão Lương Vương tuổi già sức yếu không đáng giá nhắc tới.
Một tên địch nhân vô danh, lão Lương Vương cũng không lo lắng.
Đã đặt chân trong võ đạo nhất phẩm đỉnh phong, cho dù đối phương có mạnh thì lại có thể mạnh đến mức nào?
Đối phương không có quan hệ gì với Cửu U Minh Giáo và Âm Cực Tông, đây cũng là một chuyện tốt, đợi đến khi đại cục đã định, kể cả đối phương có ra tay thì có ích lợi gì chứ?
Lão Lương Vương nhìn thấy đan thành, kẻ nhìn lén trong bóng tối ra tay, cánh tay bỗng nhiên nâng lên, ngang nhiên duỗi về phía ngọn lửa đang cháy hừng hực.
Trước tiên.
Lão Lương Vương lựa chọn không phải Cửu U Đao mà chính là Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan trên chiếc đỉnh lớn ba chân hai tai.
Nhìn thấy một màn này, ánh mắt Đậu Trường Sinh co rụt lại, bước chân vững vàng hơi dừng lại, sau khi dừng lại một chút mới tiếp tục đi đến phía trước.
Thời khắc mấu chốt.
Ý nghĩ đầu tiên của con người sẽ tiết lộ ra suy nghĩ ở trong lòng bọn họ.
Lần này lão Lương Vương dày công vất vả mưu đồ nhiều năm, ở trong lòng Đậu Trường Sinh vẫn cho là Cửu U Đao, bởi vì thực lực của Thánh nữ không yếu, lão Lương Vương vẫn luôn không nắm chắc ra tay cướp đoạt, cho nên mới ẩn nhẫn nhiều năm như vậy.
Nhưng bây giờ sau khi trông thấy động tác của lão Lương Vương, Đậu Trường Sinh hoàn toàn đảo lộn suy nghĩ ở trong lòng.
Thần Binh Cửu U Đao trong thiên hạ cũng chỉ có một thanh.
Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan lại có vô số.
Cho dù lần này đã mất đi nhưng có thể luyện chế lần tiếp theo, nhất là Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan có hiệu quả nghịch thiên nhưng hạn chế cũng là cực lớn.
Thứ này đều xem như sản phẩm đặt trước, nếu người ngoài nuốt vào, hoàn toàn không có hiệu quả gì.
Trước mắt lão Lương Vương nuốt Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan mới có hiệu quả đột phá cực hạn của tuổi thọ, Tào Long Cát ăn vào chỉ tăng cường sinh mệnh, căn bản không có hiệu quả nào, mà đổi một vị khờ khạo chưa tới tuổi thọ cực hạn, ví dụ như một tên trung tam phẩm, 180 tuổi sắp đến đại nạn nếu ăn vào thì sẽ tăng số tuổi thọ lên.
Dù sao một viên Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan này dùng tài liệu quá hiếm có, dược hiệu cũng vô cùng mạnh mẽ.
Ngoại trừ lão Lương Vương bên ngoài thì thứ này với mọi người đều không hiểu rõ được, mặc dù Duyên Thọ Đan Dược bình thường hiếm thấy, nhưng cường giả võ đạo nhất phẩm đều có khả năng đạt được, toàn bộ đều có thể sống đến số tuổi thọ cực hạn của phàm tục.
Nếu là mình thì sẽ là người đầu tiên muốn tranh đoạt Cửu U Đao, Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan đối với người ngoài là vô dụng, người ngoài sẽ không đi cướp đoạt, có thể thuận tay lấy thì được.
Cho dù là bị cướp đoạt, lão Lương Vương cũng sẽ không chịu uy hiếp, chỉ cần có Cửu U Đao ở trong tay, dựa vào Thần Binh sắc bén cũng đủ để tăng thêm chiến lực, coi như lại không tốt rút đi thì cũng có thể giao dịch với Đại Chu, một lần nữa luyện chế Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan.
Đủ loại nguyên do tổng kết lại, Thần Binh Cửu U Đao mới là trọng yếu nhất.
Nhưng hết lần này tới lần khác lão Lương Vương lại lựa chọn Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan, động tác này chỉ đơn giản đã nói cho Đậu Trường Sinh, trọng yếu trong lòng lão Lương Vương là Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan mà không phải là Thần Binh Cửu U Đao.
Lửa cháy hừng hực thiêu đốt, bàn tay rộng lớn của lão Lương Vương đã nắm chặt Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan, ngọn lửa đốt cháy bàn tay, pháp lực và khí huyết bao vậy bàn tay nhưng cũng đã hiện ra vết cháy sém dưới sự đốt cháy của ngọn lửa.
Đây là một ngọn lửa vô cùng khủng bố, nó cũng không phải là lửa bình thường.
Sau khi một tay lão Lương Vương nắm chặt Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan thì đôi mắt hiện ra vẻ an lòng, ngẩng đầu nhìn về phía bóng đen lao ra.