Bách Hiểu Sinh đang từ từ thưởng thức bức tranh chậm rãi xoay người, đôi mắt hẹp dài nhìn Lâu chủ Thiên Cơ Lâu, ôn hoà mở miệng nói: "Sư huynh nói đùa, ngươi và ta đều là đệ tử dưới tay của sư phụ."
"Ta không có quan hệ tốt với Thiên Cơ Lâu nhưng không có nghĩa rằng quan hệ giữa ta và sự phụ gay gắt."
"Sư phụ là sư phụ, Thiên Cơ Lâu là Thiên Cơ Lâu."
"Ta quay về vấn an lão sư có gì không thể?"
Bách Hiểu Sinh thuận thế ngồi ngay ngắn lên chiếc ghế dựa, sau hành động đơn giản này, lại đảo khách thành chủ, nơi này giống như Thiên Cơ Các mà không phải Thiên Cơ Lâu.
Tiếc nuối nói: "Nhìn dáng vẻ này của sư huynh hiển nhiên đang sống một cuộc đời thú vị, nhưng ta lại tiếc nuối thay cho sư huynh."
"Sư huynh vốn có võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm."
"Trong thiên hạ cũng là nhân vật vang danh."
"Thế nhưng lại từ bỏ đại thiên mệnh, cam nguyện cả đời dừng chân chốn phàm trần, sư đệ thật sự cảm thấy ấm ức cho sư huynh."
"Con đường này, sư phụ đã chiếm hết, muốn đột phá thì phải như Tiền Tiểu Nhị đi tới vạn tộc ở xa kia mới có thể thoát khỏi sự ảnh hưởng của Tiền Tài Thần, mượn sức mạnh của vạn tộc để đột phá."
"Một số khác thì đi tìm lối tắt, sáng lập ra một con đường hoàn toàn mới mà không phải đi theo lối cũ của sư phụ."
"Với tài năng của sư huynh cũng không phải là không có cơ hội."
Lâu chủ Thiên Cơ Lâu sải bước, vào thính đường rồi ngồi xuống ngay ngắn, trầm giọng lên tiếng: "Ngươi vẫn cứ nói những chuyện vô nghĩa này, chẳng qua Đại Chu thế mà lại hợp tác với ngươi."
"Chuyện của Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan, ngươi có tham dự hay không?"
Bách Hiểu Sinh từ từ nói: "Sư huynh đang nói gì vậy, chuyện Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan ta nào dám tham dự, một đại kế được hoạch định sẵn này, tất cả đều được thúc đẩy từ Quốc sư."
"Lần này ta tới đúng là đại biểu cho Đại Chu, mật báo với sư huynh rằng tên Quốc sư đó không phải là người."
"Ta nghi ngờ hắn là Linh tộc, mới có năng lực sửa đổi công thức của đan phương, muốn mượn chuyện Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan để làm loạn thiên hạ Nhân tộc của chúng ta như năm ấy.”
"Đại Chu bọn ta cũng là người bị hại."
"Vả lại một món Bán Thần Binh nhất phẩm Thiên Cơ Nhân Ngẫu này sớm tại ba mươi năm trước cũng đã bị Thánh nhân ban thưởng cho Quốc sư, lúc này thế mà dám cả gan giả mạo Đại Tông Chính, xem ra dã tâm của tên Quốc sư này không nhỏ."
"Thật là đáng giận."
Bách Hiểu Sinh tức giận mắng một câu đau đớn, khẽ mím môi, sau khi chớp mắt suy nghĩ lại tiếp tục mở miệng nói: "Còn cả lão Lương Vương kia nữa, Thánh nhân tin tưởng tộc Tiêu thị như thế, đề bạt Tiêu Thiên Hữu lên làm Phiêu Kỵ tướng quân, làm các thần của Nội các, đây đã là địa vị tối cao, nhưng vạn lần không ngờ, đối phương không chỉ cấu kết với Quốc sư mà còn là yêu nhân ma đạo."
"Thánh nhân cũng là bị che mắt, thật sự quá oan uổng."
"Ngươi nói cuối cùng kẻ yêu nhân ma đạo lão Lương Vương này đã trở mặt với Quốc sư, cố ý phơi bày chuyện về Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan, chính là vì lòng của lão Lương Vương vẫn hướng về Nhân tộc, biết Quốc sư không phải là người?"
Lâu chủ Thiên Cơ Lâu nghe mấy lời nói của Bách Hiểu Sinh, vung tay lên cắt ngang nói: "Nói tóm lại, tất cả không liên quan gì đến Đại Chu, cũng không liên quan đến Thánh nhân, toàn bộ đều là lỗi của Quốc sư, là yêu nhân ma đạo hãm hại."
Bách Hiểu Sinh gật đầu nói: "Không khác là bao, đại khái thì là như vậy."
"Chuyện này là sự thật, không hề giả dối chút nào, tất cả nhân chứng vật chứng bọn ta đều có."
"Chẳng qua có lẽ Thánh nhân cũng có chút tâm tư, Quốc sư có thể làm càn như vậy, Thánh nhân nhiều ít cũng có chút liên quan, điểm này Đại Chu sẽ không phủ nhận, cho nên lúc này ta đến Thiên Cơ Lâu cũng vì mong rằng sư huynh đừng bị người khác che mắt."
"Đầu sỏ gây tội chuyện này là Quốc sư, sau đó là yêu nhân ma đạo lão Lương Vương, tiếp đó nữa là Thánh nhân, Đại Chu chẳng có một chút liên quan nào."
Lâu chủ Thiên Cơ Lâu đột nhiên đứng dậy, nhìn Bách Hiểu Sinh trước mặt, có chút khó tin mà nói: "Ngươi là người ủng hộ của tiên đế nào?”
"Là Cao Tông muốn khôi phục, hay là Thái Tông?"
"Trận chiến đoạt đích ở Thần Đô chưa từng kết thúc, càng ngày càng nghiêm trọng hơn, đời sau Thánh nhân trở thành người người tranh đoạt, mấy lão già đã sớm xuống đài ấy thế mà vẫn muốn phục hưng lần nữa."
"Sao Cơ thị hắn lại hỗn loạn như vậy?"
"Dây dưa không dứt."
"Thánh nhân thất đức, Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan bại lộ, có phải do các ngươi thúc đẩy hay không?"
"Là người hay quỷ cũng muốn khiến cho Đại Chu gặp tai hoạ một lần."
Bách Hiểu Sinh từ từ nói: "Vận khí ngàn năm của hai triều, không ai là Thần Ma, thật sự là thiên cổ chưa từng có."
"Đại Chu này chính là quân lương, mỗi người trong Cơ thị là ai đương nhiên cũng muốn cắn xuống một miếng."