Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 579 - Chương 579. Kiểm Kê Chiến Lợi Phẩm

Chương 579. Kiểm kê chiến lợi phẩm Chương 579. Kiểm kê chiến lợi phẩm

Cũng may mắn là Đậu Trường Sinh kế thừa Trọng Giáp Binh Đại Lương, mà không phải từ không đến có huấn luyện, nếu không thì tiêu hao sẽ tăng lên gấp mấy lần, bây giờ có hệ thống hoàn chỉnh, hậu cần, huấn luyện các loại đều có người chuyên phụ trách, có hệ thống thành thục.

Đậu Trường Sinh cần làm chính là có thể chi ra tiền là được, tiền xài như nước chảy, đây là một bút tiền khiến cho Đậu Trường Sinh không có cách nào có thể cự tuyệt, bởi vì khuyết thiếu một ít sản nghiệp này, Đậu Trường Sinh là không nuôi nổi Trọng Giáp Binh Đại Lương.

Hơn nữa, sau khi hắn có một chi Trọng Giáp Binh Đại Lương này, Đậu Trường Sinh cũng nổi lên tâm tư, bản thân mình cũng nên chuẩn bị một thất thần câu, sau đó diễn luyện chiến trận, trong quân bắt đầu tu hành thuật chém giết.

Mặc dù nhị đệ tốt nhưng vẫn không bằng bản thân mình tốt.

Chỉ cần có một đội đạo binh thượng phẩm này coi như sau khi mình mặc giáp là có thể chiến với võ đạo nhị phẩm Đại Tông Sư.

Đợi đến khi mình mời người phụ trách chải chuốt một lần, sau đó bắt đầu bù đắp một ngàn Trọng Giáp Binh Đại Lương biên chế còn lại lên thì mình cũng có thể huyết chiến một trận với võ đạo nhất phẩm, đến lúc đó xuất nhập đều có đạo binh thượng phẩm bảo vệ, cả thiên hạ này mình nơi nào mà đi không được?

Ngày nào đó mời sư phụ tới nâng cốc nói chuyện vui vẻ.

Hắn không dám tới.

Đậu Trường Sinh nghĩ tới một điểm này lại trực tiếp bác bỏ đề nghị này.

Đậu Trường Sinh quan sát khế đất qua loa, kiểm kê tài phú của mình, đồng thời trong lòng thầm nghĩ nên tìm Tiền Tiểu Cửu lấy một nhóm người tới, lấy danh hào của mình bây giờ cũng sẽ không khó thu được một ít tiên sinh kế toán chuyên nghiệp.

Cho dù Đậu Trường Sinh không hiểu nhiều về chuyện làm ăn nhưng hắn cũng biết chuyện trọng yếu nhất chính là quản lý tiền bạc, bây giờ một ít quản sự của sản nghiệp này, tộc Tiêu thị tín nhiệm bọn hắn bởi vì bọn hắn đều là tâm phúc của tộc Tiêu thị.

Nhưng không có quan hệ gì với bản thân mình cả, bọn hắn cũng tương đối lạ lẫm với mình, muốn nói bọn hắn trung thành với bản thân mình, đó là chuyện không có khả năng, bây giờ là lúc bị chấn nhiếp nhất thời, đợi qua một đoạn thời gian nữa tỉnh táo lại sợ là sẽ có các loại thủ đoạn nhỏ chạy đến.

Cho nên khi Đậu Trường Sinh bàn giao duy trì nguyên trạng xong bèn tính toán tìm kiếm một vị đại quản gia, chuyên môn chải chuốt một lần sản nghiệp cho mình, nhưng dạng nhân tài như này lại không dễ tìm.

Người có năng lực thì trong thiên hạ có cả một bó to nhưng then chốt là có lòng trung thành, sẽ không tham ô khiến cho thiếu lại càng thêm mất đi.

Còn như mình bỗng nhiên thượng vị, không có nội tình thâm hậu bằng thế gia đại tộc, nhưng phương diện này nhất định phải nhanh chóng giải quyết, nếu không sẽ rất nhanh sinh loạn.

Đậu Trường Sinh đang trong lúc trầm tư thì trong đầu hắn đột nhiên hiện ra một đạo linh quang.

Vừa mới nãy Đậu Trường Sinh nghĩ tới thế thúc Nguyệt Bán Hiền, nhưng Nguyệt Bán Hiền là người của Ngụy Vương, người ta có tiền đồ sáng lạn chắc chắn sẽ không đi theo mình, lại nói thủ đoạn của lão đạo Nguyệt Bán Hiền, bản thân mình cũng không tin được, nếu là làm giả sổ sách thì sợ là sẽ bán đứng bản thân mình mà mình lại còn đếm tiền cho hắn ấy chứ.

Nhưng Đậu Trường Sinh cẩn thận suy nghĩ lại thì thật đúng là tìm được một người, đó chính là Vương châu mục vì lợi ích quốc gia dân tộc mà nhường nhìn, vị Tề Châu mục này vậy mà tấn chức, muốn nhập vào Hộ bộ đảm nhiệm Tả Thị Lang.

Mặc dù tin tức truyền gần một năm, nói là mấy ngày tới sẽ lên đường đi Thần Đô, nhưng theo lần thứ nhất mình đi Tề Châu đã lan truyền mà cho đến bây giờ còn không lên đường, tin tức có một chút sai lệch.

Nhưng bất luận là thật hay giả, điều này đều chứng minh Vương châu mục có năng lực quản lý Hộ bộ, đảm đương Tả Thị Lang cũng không chỉ là làm quan tốt mà làm việc như thế nào cũng phải chuyên nghiệp, ngươi không thể cái gì cũng không biết, sẽ dễ dàng bị phía dưới lừa gạt.

Đương nhiên Đậu Trường Sinh không có bản lĩnh khiến cho một vị Tả Thị Lang của Hộ bộ từ quan không làm nữa, bắt đầu xuống biển gây dựng sự nghiệp mà Đậu Trường Sinh là để ý tới trưởng bối của đối phương.

Vương lão.

Vương lão danh xưng là Bát Phương Bất Động, lưu lại ấn tượng rất sâu cho Đậu Trường Sinh, đối phương là Tông Sư cao quý, thủ đoạn là không thiếu, hơn nữa làm người còn ổn, vô cùng hợp với tâm ý của Đậu Trường Sinh, chỗ mấu chốt nhất chính là đối phương tiếc mệnh.

Một loạt danh hào này của mình vừa vặn có thể chấn nhiếp nổi đối phương, triệt để đắn đo được đối phương không dám có tâm tư nhỏ khác, đáng giá Đậu Trường Sinh coi trọng nhất chính là tuổi tác của Vương lão không nhỏ, sống không được quá lâu.

Một đoạn thời gian này đủ để làm cho mình tìm kiếm được người trung thành hoặc là bồi dưỡng ra được người thì làm luôn, trực tiếp lấy ra giấy bút, tiếp đó bắt đầu viết một phong thư.

Bình Luận (0)
Comment