"Đạo lý trong đó ngươi cũng nhìn thấy rõ ràng, rốt cục dã tâm của tên Đậu Trường Sinh này đã bạo phát, hắn đã bắt đầu làm chuẩn bị cho một giáp chi loạn, bắt đầu đi nắm lấy binh quyền."
"Đại Chu có người này, tương lai nhất định sẽ sinh loạn, một giáp chi loạn là ngoại địch, nhưng Đại Chu suy sụp không thể không có nội tặc."
"Quả nhân vô cùng lạc quan xem trọng hắn."
"Không chỉ là quả nhân mà tin rằng Trần Diệt Chu cũng như thế."
"Hắn quá thích hợp, làm cho hắn không ngừng leo lên trên, từng bước một bò tới tối cao, sau khi trở thành người đứng đầu Đại Chu thì sẽ phát hiện mặc dù cái này là quyền hành lừng lẫy, địa vị cực cao, dưới một người trên vạn người."
"Nhưng cuối cùng cũng không phải là tối cao, với lòng dũng cảm và tàn nhẫn, soán Chu tự lập là chuyện sẽ xảy ra tất nhiên."
"Đại Chu sẽ không vong ở một giáp chi loạn, nhưng nhất định sẽ hủy diệt trong tay của Đậu Trường Sinh."
"Đây là minh hữu tự nhiên của quả nhân, tại sao quả nhân lại thù địch với minh hữu của mình, không công lại có lợi cho Đại Chu, quả nhân không những sẽ không thù địch mà sẽ còn giúp đỡ thành toàn cho minh hữu."
"Một lát nữa quả nhân sẽ chủ động lan truyền tin tức cho Thiên Cơ Lâu, tin tức Đậu Trường Sinh trung tâm hộ quốc, cương trực công chính, Ngụy Vương bị hắn chấn nhiếp, lòng có hổ thẹn, phun máu ba lần, bệnh không dậy nổi."
"Quả nhân muốn tác thành cho hắn, tăng thêm uy thế, không phải vậy thì vì sao quả nhân lại mời hắn tới Ngụy Vương cung làm gì? Chính là muốn để cho thiên hạ biết được, Thiên Cơ Báo vẫn đánh giá thấp, bản thân Đậu Trường Sinh càng lợi hại hơn."
Thế tử Ngụy Vương trầm mặc, cuối cùng vẫn không cam lòng nói: "Phụ vương có thể nhịn xuống một hơi này, thành toàn cho Đậu Trường Sinh, dùng cả đời anh danh của chính mình đổi lấy danh vọng cho hài nhi."
Ngụy Vương cười nhạt một chút, lại đột nhiên mở miệng nói: "Rồng có thể lớn có thể nhỏ, có thể bay có thể ẩn nấp, lớn thì có thể phun mây thổi mưa, nhỏ thì ẩn hình, có thể bay vút lên trung tâm vũ trụ, ẩn thì có thể ẩn núp bên trong sóng lớn."
Cửa hàng, tửu lâu, ruộng tốt màu mỡ, thương hội.......
Lúc này ngón tay của Đậu Trường Sinh day day huyệt thái dương nhìn hàng hoá bị đưa tới, đây cũng không có bao nhiêu vàng bạc châu báu, nhưng mỗi một loại đều có giá trị ngàn vàng.
Mỗi một món của cải đều là người thường phấn đấu cả đời cũng không có cách nào đạt được, bây giờ Đậu Trường Sinh lại dễ như trở bàn tay, hơn nữa không chỉ là một ít cửa hàng, Tiêu châu mục làm việc thỏa đáng, hắn đều mời các quản sự của cửa hàng và tửu lâu tới.
Để giải quyết nhân thủ không đủ của Đậu Trường Sinh, chỉ cần hoạt động dựa theo từng bước một là có thể kinh doanh tiếp được, chỉ là chủ nhân của bọn hắn từ tộc Tiêu thị biến thành Đậu Trường Sinh mà thôi.
Tài phú của tộc Tiêu thị cũng là của Cửu U Minh Giáo kinh doanh mấy trăm năm, toàn bộ bộ phận này đều rơi vào trong tay của Đậu Trường Sinh.
Đương nhiên đây là mặt bên ngoài, phần lớn bộ phận kinh doanh trong bóng tối đều không động được, tộc Tiêu thị còn chưa hoàn toàn suy sụp hết, không, là Cửu U Minh Giáo còn có dư nghiệt.
Phiêu Kỵ tướng quân Tiêu Thiên Hữu đã có tin tức truyền tới, đối phương đã thành công chạy trốn.
Chuyện này cũng không có gì đáng để nói cả, đối phương dám làm như vậy, đương nhiên là đã chuẩn bị tốt đường lui, bất luận là thành hay bại đều sẽ chạy trốn, nếu lão Lương Vương mai danh ẩn tích hai ba mươi năm, đợi đến khi lão Lương Vương chứng đạo Thần Ma thì những thứ mất đi kia tự nhiên cũng có thể cầm về được.
Hơn nữa cũng không cần lo lắng kẻ thù, sử dụng Tiêu Thiên Hữu làm một bước để đột phá đi tìm lão Lương Vương ẩn nấp, chẳng may thất bại thì càng muốn chạy trốn.
Sản nghiệp cực kỳ bí ẩn bây giờ còn ở trong tay của Cửu U Minh Giáo, nhìn sản nghiệp giờ vào tay tưởng là rất nhiều nhưng thật ra nó cũng chỉ chiếm cứ không đến một phần ba của Cửu U Minh Giáo.
Gia đại nghiệp đại của Cửu U Minh Giáo không có khả năng đều ký thác tất cả hi vọng vào Tiêu thị, một ít tiền tài này nói là kinh người nhưng ngẫm lại thật ra bên trong cũng không có khổng lồ, vì một lần nghi thức này, tích lũy của tộc Tiêu thị tiêu hao cũng khá lớn không còn nhiều.
Chỉ một mình Đậu Trường Sinh tu luyện coi như cũng dư xài nhưng đáng tiếc bây giờ bên cạnh Đậu Trường Sinh có thôn kim cự thú, có thể nói mỗi ngày tiêu hao 2000 Trọng Giáp Binh Đại Lương là một con số ở trên trời.
Vì duy trì tiêu hao khí huyết, mỗi ngày bọn hắn đều phải nuốt đan dược, nếu không thì chỉ ăn đồ ăn thông thường, một người nuốt một con trâu cũng không đủ để triệt tiêu tiêu hao khí huyết, đây vẫn là chưa từng huấn luyện.
Nếu bắt đầu huấn luyện thì lượng tiêu hao càng khổng lồ hơn nữa, áo giáp và vũ khí bảo vệ, rèn luyện võ nghệ tạo thành tổn thương, trên mọi mặt đều cần phải chi ra tiền.