Không nói đến độ khó khăn để giết chết nhân vật như vậy, chỉ có điều hắn là thành viên trong hệ thống Đại Chu, nếu lựa chọn ám sát thì sẽ chạm phải kiêng kỵ.
Hôm nay ngươi có thể giết ta, ngày mai ta cũng có thể giết ngươi.
Chủ yếu nhất chính là thời cục thiên hạ rung chuyển, Đại Chu lần lượt vấp phải Long Tước Đao của Đại Hạ xuất thế, chuyện Càn Nguyên Nhiên Tuyết Đan, uy tín của Đại Chu đã dao động, nếu hiện tại có một vị các thần trong Nội các bị ám sát bỏ mạng thì sẽ tiến thêm một bước làm lung lay căn cơ của Đại Chu.
Tên cẩu tặc trước mặt này tâm địa hiểm ác.
Mà Tấn Vương cũng không phải thứ tốt đẹp gì, dĩ nhiên đột phá điểm mấu chốt cuối cùng, hoàn toàn không để ý đến đại cục, có thể nói là nhìn không giống người nhà của quân vương.
Đậu Trường Sinh vừa mới nắm chặt chuôi đao thì Trần thần bộ đã nhào đến, bắt lấy cổ tay Đậu Trường Sinh để Băng Phách Đao không bị rút ra, liên tục mở miệng khuyên giải: “Hiểu lầm, đều là hiểu lầm thôi mà.”
Lúc đang trấn an Đậu Trường Sinh còn nhìn về phía Tú tổng quản đang trợn mắt há hốc mồm, vội mở miệng quát lớn: "Còn không mau cút đi.”
Tú tổng quản lấy lại tinh thần, trên mặt lại hiện lên vẻ khó xử, không thể không lên tiếng hỏi: " Đây là chuyện gì vậy?”
Sắc mặt Trần thần bộ không vui, giọng điệu ác liệt đáp lại: "Còn chuyện như thế nào nữa?”
“Các ngươi có hiểu quy củ hay không vậy?”
“Không biết quy tắc hạ tiền đặt cọc ra trước, Tấn Vương không muốn dính vào phiền phức, phủi mông một cái rồi bỏ đi, chắc chắn Đậu Trường Sinh không thích rồi, lại còn đổi tên quỷ nhà ngươi đi lên, rốt cuộc có ý gì?”
“Tấn Vương nghĩ rất hay, coi như sau đó xảy ra chuyện thì cùng lắm là lấy ngươi làm kẻ chết thay rồi ném ra, sau đó thì chặt đứt quan hệ, có thể coi thường Đậu Trường Sinh như vậy, trong lòng Đậu Trường Sinh sao có thể vui vẻ được?”
Trần thần bộ hừ lạnh một tiếng, lại đỡ Đậu Trường Sinh đi ra khỏi nhã gian, đồng thời trong lòng cũng cảm thấy nặng nề, vốn cho rằng lần này cùng lắm là lôi kéo Đậu Trường Sinh, không ngờ rằng kết quả lại trực tiếp bùng nổ.
Dĩ nhiên bọn họ muốn giết Lễ Bộ Thượng Thư, đây chính là Đại Tông Bá, một trong chín người có quyền lực nhất trong thiên hạ.
Sau khi Phiêu Kỵ tướng quân Tiêu Thiên Hữu rơi đài, bây giờ Lễ Bộ Thượng Thư đã như cây cột trụ không có khả năng sụp đổ, chín cái trụ cột quốc gia, há lại có thể liên tục bẻ gãy hai cái, trừ phi là tội mưu phản, nếu không thì chỉ có chờ đến khi sự kiện Phiêu Kỵ tướng quân sóng yên biển lặng mới có thể rơi đài.
Tranh quyền đoạt vị vẫn luôn kịch liệt, nhưng sau lần tiếp xúc này, Trần thần bộ mới phát hiện cái này còn kịch liệt hơn trong dự đoán, Tấn Vương đã bị dồn vào tuyệt cảnh, hiện tại đang bí quá hóa liều.
Đã có dấu hiệu điên cuồng, sợ là trong tương lai sẽ càng ngày càng hung ác, trong lòng Trần thần bộ càng nặng nề, tin tức trọng yếu như này, vậy mà không hề che giấu nói cho hắn biết, Trần thần bộ đứng ở cửa nhã gian không nhúc nhích.
Giống như trong lòng dự đoán, Tấn Vương còn có chiêu sau, lúc này, trong hành lang phía dưới của tửu lâu, một vị mặc áo gấm trường bào màu trắng đang bưng chén rượu uống một mình.
Phía trên áo choàng trắng thêu hình mặt trời bằng sợi tơ vàng, từng chùm sáng trải rộng xung quanh, nhìn qua thấy sáng chói đến lóa mắt, dường như thực sự có mặt trời đang xuất hiện ở trước mắt.
Đại Nhật Tông.
Long Dương.
Đối phương đang đưa lưng về phía Trần thần bộ, mái tóc vàng óng mềm mại tỏa ra ánh sáng nhạt.
Trần thần bộ đẩy Đậu Trường Sinh, nói: “Trở về đi.”
Ba chữ, nói cực kỳ cay đắng.
Vị Trường Thọ Chân Nhân của Trường Sinh Cốc tới, vị này là võ đạo nhất phẩm, bây giờ danh tiếng Long Dương của Đại Nhật Tông lại càng nổi hơn Trường Thọ Chân Nhân.
Từ trước đến nay Trường Sinh Cốc không thích hành tẩu giang hồ, phái của bọn họ rất thần bí, nhưng người Đại Nhật Tông cũng như tên, từ trước đến nay làm người đều bá đạo, danh tiếng trên giang hồ không nhỏ.
Mà vị trước mặt này thành danh trên giang hồ đã trăm năm, có thể nói là nổi tiếng khắp thiên hạ, nhưng lại không phải là danh tiếng tốt đẹp gì, mà toàn bộ đều là tiếng xấu.
Vô Thiên Vô Nhật xếp thứ hai trên Địa Bảng.
Trần thần bộ trở lại nhã gian, mặc kệ Đậu Trường Sinh tức giận thật hay là giả vờ tức giận, phất tay một cái, dùng pháp lực đặt lại cái bàn chỉnh tề.
Sau đó ngồi ngay ngắn đối diện với Tú tổng quản, lên tiếng: “Đại Tông Bá quá quan trọng, không phải là nhân vật có thể tùy ý động được.”
“Bây giờ Đại Tông Bá dâng thư, chẳng qua là bởi vì Đại Tông Bá chính là Lễ Bộ Thượng Thư, cả đời coi trọng nhất là lễ pháp, Thái tử là đích trưởng tử, là chủ của Đông Cung, trữ quân của đất nước, lúc này Đại Tông Bá mới ủng hộ Thái tử.
“Nếu Tấn Vương điện hạ thượng vị thì Đại Tông Bá cũng sẽ ủng hộ Tấn Vương, mục tiêu chính không phải là sự ủng hộ chính trị của Đại Tông Bá mà chính là một số có quan hệ thông gia của Thái tử, những người ủng hộ đáng tin của Thái tử.”