Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 591 - Chương 591. Phát Súng Sụp Đổ Đầu Tiên Của Đại Chu.

Chương 591. Phát súng sụp đổ đầu tiên của Đại Chu. Chương 591. Phát súng sụp đổ đầu tiên của Đại Chu.

“Nói cho Long Dương tiền bối, lần này bản cung không cầu hắn phải ra tay làm gì, chỉ cần không giúp đỡ Tấn vương hay bất cứ ai cả, bản cung cũng sẽ không bạc đãi hắn, tương lai khi bản cung lên ngôi rồi cũng sẽ không bạc đãi Đại Nhật Tông, Đại Nhật Tông và Trường Sinh Cốc đều sẽ nhận được đãi ngộ như nhau.”

“Còn về phần Đậu Trường Sinh.”

Thái tử dừng lại một chút, hiện ra vẻ mặt khó xử, trong lòng hắn có hơi không thích Đậu Trường Sinh, nhưng mà trực tiếp ra tay cũng không được, bây giờ Đậu Trường Sinh còn chưa tỏ rõ thái độ của mình, không thể bởi vì hắn được Tấn Vương mời về, còn gặp mặt Tấn Vương một lần mà quy cho hắn thành một đảng với Tấn Vương được.

Nghiệp lớn chưa đạt được, hiện tại việc cần làm là kết giao bằng hữu thật nhiều, giảm bớt địch nhân lại.

Chần chờ một lát, Thái tử quyết định nói: “Đưa thiệp mời cho Đậu Trường Sinh, bản cung muốn mở tiệc chiêu đãi hắn.”

Người hầu cận thân nhắc nhở hắn một câu: “Nếu chỉ đưa thiệp mời cho mỗi hắn, sợ là Trần Hầu sẽ không tới, lần này gặp Tấn Vương chủ yếu cũng bởi vì bị Tấn Vương cưỡng ép mà tới.”

Thái tử suy nghĩ một lát rồi mới nói: “Vậy thì mời thêm vài người nữa, 9 vị các thần và trọng thần của lục ti đều mời đi, kiểu này thì Đậu Trường Sinh có muốn chối cũng không được, đến lúc đó bản cung sẽ tranh thủ một ít thời gian để có thể nói chuyện với một mình Đậu Trường Sinh.”

“Không cần đối phương phải trợ giúp bản cung, chỉ cần như Long Dương tiền bối là được, không giúp đỡ bất kỳ ai là được.”

“Cho dù bản cung có phải trả giá một số tài nguyên nuôi một đám người không công bọn hắn thì bản cung cũng chấp nhận.”

Người hầu cận thân lộ ra vẻ mặt hoàn toàn bái phục, thái tử thông tuệ quả quyết, trong tương lai nhất định sẽ là một đời minh quân, có thể gặp được minh chủ thật sự là phúc ba đời.

Thái tử nhìn người hầu cận thân rời đi, cầm sách lên nhưng cũng không lật xem mà bình thản nói: “Gần đây Thánh nhân quá yên tĩnh, đây tuyệt đối không phải là tính cách của hắn.”

“Phái người đến phủ Tông Chính, mời Đại Tông Chính vào cung.”

“Giang sơn xã tắc Đại Chu là của Cơ thị chứ không phải của một mình Thánh nhân.”

Long Môn Quan.

Một chỗ bên trong mật thất.

Tấn Vương đang bưng chén trà lên từ từ uống, sau đó từ từ nói: “Long Dương tiền bối đã thoả thuận giá cả tốt rồi sao?”

Vẻ mặt của Long Dương tràn đầy tự tin, dùng giọng điệu không thể nghi ngờ mà nói: “Giá cả cụ thể còn chưa thương lượng xong, dù sao Lễ Bộ Thượng Thư cũng là người có quyền cao chức trọng, lại là tướng công Nội các của Đại Chu, bây giờ chưa thể ra tay được.”

“Cho nên mục tiêu là một người khác, cụ thể là ai thì cần phải nghiên cứu đến những người theo phe Thái tử, tuy nhiên giá cả không cố định, mà còn thay đổi linh động tùy vào mục tiêu, vì vậy điện hạ cần phải đặt cọc trước mới được.”

Nói xong câu này sắc mặt của Long Dương không vui đứng lên, hùng hùng hổ hổ nói tiếp: “Còn nói cái gì không muốn cuốn vào cuộc tranh đoạt đích, cũng không biết nhìn lại xem mình là ai?”

“Lần này đến Thần Đô, không phải cũng vì ý đồ khác đó sao? Nếu không thì lúc này ai chẳng phải chạy trốn, không muốn trở lại?”

“Còn mang theo cái bộ mặt nhăn nhăn nhó nhó đấy, rõ ràng là muốn kiếm lợi nhiều hơn ở chỗ điện hạ.”

Tấn Vương tán thành gật đầu nói: “Cô cũng hiểu là như vậy, chỉ là tiền đặt cọc cho bao nhiêu thì mới thỏa đáng?”

Long Dương không chút khách khí nói: “Đương nhiên lúc đầu thì phải tốt, trước tiên cứ đưa một ngàn Trọng Giáp Binh Đại Lương, lại lấy hai vị mỹ nữ của vạn tộc, chuẩn bị thêm một ít linh tửu, trước đưa nhiều như vậy là đủ thấy thành ý rồi.”

“Điện hạ đi chuẩn bị đi, đến lúc đó giao cho ta, ta lại đưa cho Đậu Trường Sinh.”

Tấn Vương chậm rãi đứng dậy, mở miệng nói lời cảm tạ: “Tiền bối cứ yên tâm, cô nhất định sẽ chuẩn bị thỏa đáng.”

Sau khi Tấn Vương đi ra khỏi mật thất, căn dặn Tú tổng quản đang hầu hạ ở bên ngoài: “Thất Tú mau đưa mỹ nhân vạn tộc mà cô sưu tập ra, tuyển lấy hai người tốt nhất để đưa cho Trần Hầu.”

“Mặt khác cũng tuyển thêm ba vị đưa cho Long Dương tiền bối.”

“1000 Trọng Giáp Binh Đại Lương bên trong ngũ quân Đô Hộ Phủ thì đi tìm Dương giáo úy, giải trừ tạm giam cho bọn hắn, trả lại áo giáp và vũ khí sau đó báo cáo lại cho cô.”

“Cô tự mình đưa đi.”

Tấn Vương nhìn về phía mật thất, sau đó thu hồi ánh mắt lại, không thể giao hết mọi thứ cho Long Dương được, đến lúc đó tiền đặt cọc này là của Long Dương cho hay vẫn là đồ của hắn cho thì không ai đoán trước được.

Có nhiều lúc bản thân mình phải trả giá bằng vàng ròng bạc thật, nhưng người kiếm lời lại là mấy tên trung gian.

Như chuyện ở lục trấn Bắc Dương, triều đình phải trả giá bằng vàng ròng bạc thật, cuối cùng lại trở thành tư binh nhà người khác.

Bình Luận (0)
Comment