Một câu nói đùa này, vừa thể hiện sự thăm dò vừa là một câu thiệt tình thực lòng.
Thật sự không dễ phán đoán.
Cuộc chiến tranh đoạt đích này quá phức tạp, không phải là mình có thể tham dự được.
Ngước mắt nhìn lão Trần đang tĩnh tọa ở bên cạnh, Đậu Trường Sinh không khỏi mở miệng: "Gần đây Lục Phiến Môn như thế nào?”
Trần thần bộ ngồi nghiêm chỉnh, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, sau khi nghe thấy lời hỏi thăm, lúc này mới mở miệng trả lời: "Vạn thần bộ đã rời khỏi Thần Đô từ lâu, bởi vì đi vội vàng nên đã lựa chọn nơi nguy hiểm nhất, giữa Nam Sơn và Bắc Cương, Vạn thần bộ lựa chọn Nam Sơn.”
Nam Sơn và Bắc Cương còn có Đông Hải, đây là ba chiến khu riêng biệt đại biểu lớn nhất.
Nam Sơn giáp với Thập Vạn Đại Sơn của Yêu Tộc, Bắc Cương lại gần Hồ Man, Đông Hải rộng lớn vô biên lại là hải vực của Long Tộc.
“Tiền tuyến Bắc Cương, Hồ Man xâm lược mạnh mẽ như lửa, quanh năm lựa chọn xuôi nam, Bắc Cương chiến sự không ngừng, đây là nơi hung hiểm nhất, cho dù là Tông Sư thượng tam phẩm, sau khi bị cuốn tham gia vào thì cũng sẽ giống như võ giả trung Tam phẩm, căn bản là ăn bữa hôm lo bữa mai. "
“So với tần suất chiến đấu ở Bắc Cương , tình huống ở Nam Sơn tốt hơn một chút, Yêu tộc cũng thường xuyên lên phía Bắc nhưng tần suất bộc phát không cao, chỉ là những trận chiến quy mô nhỏ, không có nguy hiểm đối với Tông Sư, chỉ trừ khi vận khí không tốt lắm, không thì xác suất tử vong cũng không cao.”
Đông Hải vốn là nơi ít nguy hiểm nhất trong ba nơi, nhưng bây giờ sau sự kiện Long Môn, Nhân tộc ngưng chiến với Long tộc, Đông Hải gần như chẳng còn nguy hiểm gì.
Đậu Trường Sinh muốn nói lại thôi, cuối cùng lại bất đắc dĩ thở dài nói: "Lão Trần ngươi hiểu nhầm ta rồi, không phải là ta quan tâm chuyện Vạn thần bộ.”
Trong lòng Trần thần bộ cười ha ha, quan tâm đến Lục Phiến Môn, không phải nghĩ đến Vạn thần bộ sao?
Nhớ đến thời gian cùng hội cùng thuyền nhiều ngày trước, trong lòng Trần thần bộ cũng đầy ưu phiền, có ai nghĩ rằng chỉ mới một năm thôi mà tên nhóc ngày xưa có thể một bàn tay đập chết giờ đã trở thành dĩ vãng.
Nhanh, thật sự là quá nhanh.
Còn chưa chờ được cơ hội ra tay, Đậu Trường Sinh cũng đã trưởng thành, chuyện đã luân chuyển, không còn là chuyện Vạn Nhân Vãng có giết hay không giết Đậu Trường Sinh nữa, mà là Đậu Trường Sinh có ra tay với Vạn Nhân Vãng hay không.
Sau khi biết được đằng sau thảm án Tiêu Viên, Vạn Nhân Vãng đã sợ hãi không chịu nổi hẳn một ngày, toàn bộ đều bị Trần thần bộ nhìn thấy hết, để có thể rời khỏi Thần Đô, hắn không ngại tiếp nhận việc khổ nhất mệt nhất, chỉ là muốn có một ngày rời khỏi Thần Đô sớm hơn, để không bị Đậu Trường Sinh ngăn cản, cũng không cho người khác có cơ hội xuống tay.
Biết được khí thế của Đậu Trường Sinh, trong Lục Phiến Môn có không ít người muốn biểu đạt thiện ý với hắn, bọn người đó đương nhiên chèn ép Vạn Nhân Vãng, đây là một tìm huống ngoài dự đoán, cũng là duyên cớ khiến Vạn Nhân Vãng rời khỏi Thần Đô, cuối cùng không thể không đi đến Nam Sơn.
Không chờ Đậu Trường Sinh mở lời, Trần thần bộ tiếp tục giải thích: "Vốn dĩ Trương Thiếu Quyền nhập ngũ ở Thần Đô, nhưng sau khi đại nhân rời khỏi Thần Đô không lâu đã bị Tiêu phiêu kỵ mượn danh nghĩa ma luyện, ném hắn tới Bắc Cương để rèn luyện.”
“Bởi vì cái gọi là tể tướng bắt đầu từ châu quận, mãnh tướng bắt nguồn từ binh sĩ trong quân."
Còn lại có nhiều lời cũng không cần phải nói nữa, tất cả đều hiểu.
Sau một khoảng thời gian ngừng lại, Trần thần bộ trịnh trọng nói: "Trương Thiếu Quyền đi Bắc Cương, sau khi trải qua mười mấy trận chiến lớn, trong đó có rất nhiều trận thập tử nhất sinh, hắn suýt nữa chết dưới chân thiết kỵ của Hồ Man”
“Đó là tư chất xuất chúng, thiên phú tuyệt luân, thích hợp sát phạt chi thuật trong quân, khí huyết hoà trộn với sát khí, tà khí và các loại sát khí các loại v.v làm cho võ công đột nhiên tăng mạnh, được gọi là một ngày ngàn dặm”
“Một tháng trước hắn đột phá trong trận gió tuyết, thành công ngưng kết ra Pháp Tướng, chính thức trở thành thượng tam phẩm”
“Nam Sơn và Bắc Cương là hai tiền tuyến lớn biên cảnh của Đại Chu, đối đầu với đám dị tộc, phía trên triều đình diễn ra đấu tranh chính trị, hoặc là ân oán cừu hận, nói chung là không ảnh hưởng đến Nam Sơn và Bắc Cương”
“Nếu đại nhân muốn trả thù thì trừ khi là bọn họ tự nguyện rời đi, nếu không thì có sự tồn tại của Thần Ma, bọn hắn tự hợp thành một thể, không thể ảnh hưởng được.”
Đề cập đến dị tộc nơi biên cảnh, quanh năm có Thần Ma đóng giữ, ở phía Nam Sơn và Bắc Cương có Nam quân và Bắc quân, tên nghe có vẻ bình thường một chút nhưng hai đội quân này là hai đội quân tinh nhuệ trong tinh nhuệ, cũng là những quân đội đặc biệt nhất.
Dù là loại tà ma ngoại đạo nào, chỉ cần không phạm phải tội ác tày trời, vi phạm luân thường đạo lý, chỉ cần gia nhập vào Nam quân hoặc Bắc quân thì sẽ được đặc xá.