Vị Quốc sư này quá trọng yếu, có thể ẩn núp đến tầng trung tâm của Đại Chu, không biết đã nắm giữ bao nhiêu bí mật, tuyệt đối là không thể để cho hắn còn sống rời đi.
Đây không chỉ là vì Đại Chu mà còn là vì cả Nhân tộc nữa.
Bản thân mình trở lại Thần Đô chắc chắn là không có khả năng an tâm ở trong nhà, Thái tử hi vọng mình an phận nhưng Tấn vương khẳng định không hy vọng, đây cũng chính là vừa mới trở về, tin tưởng qua hai ngày chắc chắn sẽ có chuyện cuốn mình vào trong đó.
Đậu Trường Sinh không muốn tham dự cuộc chiến tranh đoạt đích, đúng lúc vụ án này lại liên quan đến dị tộc, có thể làm cho mình từ chối những vụ án khác.
Không muốn tham dự, không phải không thể tham dự, nếu vụ án dị tộc này liên quan đến bọn họ, Đậu Trường Sinh tất nhiên sẽ không để yên cho bọn họ.
Vị Thánh nhân Đại Chu này cũng đã thân thể bất chính, nếu vị thừa kế tiếp theo cũng như thế thì Đại Chu là thật sự xong đời, coi như là mình có lòng muốn cứu giúp Đại Chu thì cũng là bất lực.
Vụ án này nếu là Quan Tín Nhiên có thể tiếp nhận, như vậy mình cần phải mời lão Trần phối hợp, có vị hoàng kim này hợp tác về sau, song kiếm hợp lực, lúc này đây nhất định có thể phá án.
Đậu Trường Sinh vô cùng có lòng tin với lão Trần.
Quan Tín Nhiên là đại diện cho Đậu Trường Sinh.
Vậy nên, nhất cử nhất động đều bị người có lòng chú ý.
Bây giờ ở Thần Đô, có ba thế lực đặc biệt chú ý đến Đậu Trường Sinh.
Đó là Thái tử, Tấn Vương và thánh nhân.
Chỉ cần Đậu Trường Sinh có một chút động tĩnh, ba người kia liền lập tức nhận được tin tức.
Vụ án sứ giả của Linh tộc tử vong được coi là một vụ án lớn, nếu ở một năm trước vụ án này có thể nói là kinh thiên động địa, gây chấn động thiên hạ. Nhưng trong một năm này có thể nói là có rất nhiều án lớn xảy ra, án sứ giả Linh tộc tử vong thì được tính là cái gì chứ?
Trên thực tế, thế cục ở Thần Đô vô cùng căng thẳng, nó có liên quan đến triều đình Đại Chu, cũng ảnh hưởng đến một giáp chi loạn trong tương lai.
Đậu Trường Sinh không cam chịu làm một kẻ yên lặng.
Hắn muốn làm lớn vụ án này lên.
Hắn không hiểu trong đó có gì mờ ám, nhưng có người đã đưa ra phán đoán này.
Trần Diệt Chu hiện đang ở bên ngoài Thần Đô, không dám bước vào Thần Đô nửa bước, lúc này đang xem tin tức từ Thần Đô truyền tới, nhưng lại nở một nụ cười sáng lạn.
Tờ giấy trong tay Trần Diệt Chu đã rách vụn thành từng mảnh nhỏ rồi tan biến trong không trung. Hắn sợ rằng Đậu Trường Sinh sẽ không có hành động gì, thế nhưng chỉ cần Đậu Trường Sinh có chút động tĩnh, Trần Diệt Chu biết rõ, với tính cách của Đậu Trường Sinh, chắc chắn sẽ làm lớn vụ án lên.
Sau thảm án Tiêu viên.
Đã có thể xác định được rằng người làm loạn Đại Chu chắc chắn là Đậu Trường Sinh.
Đặc biệt là chuyện đối đầu với Ngụy vương khiến cho Ngụy vương phải nhượng bộ cúi đầu, Trần Diệt Chu càng tin rằng Đại Chu sẽ không diệt vong trong tay mình mà là ở trong tay Đậu Trường Sinh.
Khi đã leo lên được vị trí cao nhất, không còn chỗ để tiếp tục thăng tiến nữa, hắn đương nhiên sẽ lựa chọn cách soán ngôi và tự mình lập vị.
Trần Diệt Chu chắp hai tay sau lưng, đứng đón gió trên đỉnh núi, cúi đầu nhìn Thần Đô nguy nga sừng sững phía dưới, bình tính nói: “Phân phó xuống dưới, khi Đậu Trường Sinh bắt đầu tra án, các ngươi hãy âm thầm phối hợp.”
“Tuyệt đối không thể để cho Đậu Trường Sinh bị cản trở, nếu các ngươi bị liên lụy trong đó thì đừng trách ta độc ác.”
“Chuyện gì có thể làm, chuyện gì không nên.”
“Ta đã từng nói qua.”
“Chúng ta muốn tạo phản, nhưng không phải làm bia đỡ đạn, không thể không có điểm mấu chốt làm việc được. Đại nghĩa của chủng tộc chính là điểm mấu chốt, tuyệt đối không thể động đến.”
“Cho dù là việc quan trọng hay là việc nhỏ, động vào thì sau này sẽ mất đi đạo nghĩa, cũng như không có Thần Ma duy trì. Tuy lợi ích lại lớn, tiền đồ tốt nhưng cũng không bằng Thần Ma chán ghét.”
“Chỉ cần Thần Ma ở đó không có chuyện gì, không mong cầu bọn hắn duy trì phe chúng ta. Chỉ cần giữ vững thái độ trung lập thì chúng ta sẽ thất bại. Lấy thực lực của ta nếu chủ động lưu đày đến lĩnh vực vạn tộc hay là đi đến Thiên Ngoại Thiên, sẽ được Thần Ma cho phép.”
“Mặc dù con đường này là cửu tử nhất sinh, nhưng cũng là một đường lui cho chúng ta.”
Đôi mắt Trần Diệt Chu mờ đi, sau hơn 100 năm bị tra tấn, chí khí anh hùng trong lòng hắn đã sớm tan biến, quan niệm về đại nghĩa của chủng tộc cũng tan biến gần hết. Nhưng Trần Diệt Chu hiểu rõ lợi ích, Nhân tộc vẫn là căn cơ của hắn, nếu mất đi sự ủng hộ của Nhân tộc thì hắn còn có giá trị gì?
Chỉ cần hắn không mất đi đại nghĩa, sẽ có Thần Ma ủng hộ, dù sao hắn cũng là người xếp hạng đầu trên Địa Bảng, là người có thể tiếp cận Thần Ma dễ nhất trong thiên hạ, cũng chính là người có nhiều hy vọng thành công nhất.