Đại Chu liên tiếp xảy ra chuyện, đã có một vài Thần Ma bắt đầu chán ghét một số hành động của Cơ Thị, sau lưng hắn có người ủng hộ, nhưng Đại Chu cũng có.
Tiêu Tề Thái Tổ, đây là một trở ngại không thể vượt qua.
Đối phương cũng khá thờ ơ với Đại Chu, nhưng điểm mấu chốt là Tiên Tề Thái Tổ đã chế định thiên hạ 500 năm, được không ít Thần Ma ủng hộ.
Có một vài Thần Ma bảo thủ không hề quan tâm đến Đại Chu hay Đại Thương gì đó, cái bọn họ quan tâm chính là quy củ.
Không quy củ không thành phạm vi, đã định ra 500 năm, nhưng sau này cũng có thay đổi, 400 năm cũng có thể tiếp nhận, nhưng đây cũng là điểm mấu chốt, giờ mới qua 265 năm, một giáp chi loạn xảy ra trong 300 năm này.
Hơn 300 năm đã sắp hủy diệt, đám người Thần Ma cổ hủ Tiên Tề Thái Tổ không cho phép điều này xảy ra.
Trần Diệt Chu biết rằng Đại Hạ Thái Tổ là một kẻ cấp tiến, đại diện cho chứng đạo Thần Ma gần nghìn năm qua, bọn hắn lại lớn lên ở thời kì hưng thịnh nhất của Nhân tộc, vậy nên tư tưởng càng thêm cấp tiến, đây không chỉ là một mình Đại Hạ Thái Tổ nghĩ như thế mà Trần Diệt Chu cũng nghĩ như vậy.
Trong thiên hạ chủ yêu là tư tưởng trào lưu như thế, quan điểm bảo thủ chỉ chiếm thiểu số, cũng không phải là chủ lưu.
Nhưng ở cấp độ Thần Ma, phe bảo thủ ở thế lớn, bọn họ có tuổi tác khá lớn mà thực lực cũng mạnh, phe cấp tiến đúng là không so, được, nhưng người ủng hộ Trần Diệt Chu chỉ có thể là phe cấp tiến nên bọn họ mới ủng hộ chính mình, phái bảo thủ chán ghét mình.
Tuy nhiên, phe bảo thủ chán ghét thì cứ chán ghét nhưng cũng sẽ không ra tay với mình, bọn họ rất chú trọng quy củ, chuyện phàm tục thì giao cho phàm tục, bọn họ ủng hộ Đại Chu cũng giống như ủng hộ Đại Thương trong quá khứ.
Lực lượng duy trù này là có hạn, mặc dù đối với Trần Diệt Chu đó là con quái vật khổng lồ, có thể khiến hắn ngày xưa tuyệt vọng, nhưng bọn họ sẽ không duy trì vô hạn, duy trì thiên hạ đứng vững 500 năm.
Bọn họ cũng không phải là bảo mẫu của Đại Chu, không thể nào bị Đại Chu uy hiếp, nên có một phần duy trì được đưa ra, sau khi vượt qua được thì thiên mệnh của Đại Chu đã hết.
Bây giờ hắn đã được phe cấp tiến ủng hộ, một giáp chi loạn kia cũng đã định sẵn kết cục, tiếp theo làm việc cũng không thể bất chấp mọi thứ, không kiêng kị gì, chỉ cần có Thần Ma tiếp tục ủng hộ hắn, kể cả hắn bị lưu đày thì tính là việc gì?
Đi Thiên Ngoại Thiên cùng với lãnh địa Vạn tộc tuy là có chút khó khăn, nhưng không cần phải lo lắng kẻ thù cấp bậc Thần Ma, với thực lực của hắn thì thiên hạ này không nơi nào đi không được.
Đôi mắt Trần Diệt Chu đột nhiên sáng ngời, lộ ra vẻ tỉnh ngộ.
Những gì Đậu Trường Sinh tính toán hóa ra là ở đây.
Trần Diệt Chu đã hiểu.
Không chạm vào điểm mấu chốt của đại nghĩa chủng tộc, đây chỉ là suy nghĩ của người bình thường, dù không khiến Thần Ma chán ghét nhưng cũng không được Thần Ma ưa thích.
Nhưng nếu đi theo con đường ngược lại, bắt đầu trảm sát vạn tộc, chiếm cứ đại nghĩa ở vị trí cao thì chẳng phải sẽ phần nào khiến cho Thần Ma có chút vui vẻ.
Không thể tưởng tượng được.
Đậu Trường Sinh còn trẻ mà lại có một ý tưởng hay như vậy.
Trần Diệt Chu như được khai sáng, lúc này đã hiểu, nghĩ tới sự việc xảy ra năm trước, Đậu Trường Sinh chém rồng ở Tề Châu, động tác vô cùng sạch sẽ, dứt khoát.
Lúc đấy hắn còn nghĩ không ra, với tâm tư sâu xa thâm trầm của đối phương, làm thế nào mà không sợ đắc tội với Long tộc, gây ra cuộc đại chiến giữa Long tộc và Nhân tộc. Hai tộc đại chiến, với thân phận của Đậu Trường Sinh, chắc chắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ, căn bản không có chút lợi ích nào. Hành động này có chút không phù hợp với tác phong của Đậu Trường Sinh.
Về sau bởi vì hắn tham dự vào, thiên hạ đồn rằng hắn và Đậu Trường Sinh thông đồng để cướp lấy Hắc Thủy Quan.
Là đương sự, làm sao Trần Diệt Chu lại không biết rõ tình huống thực tế lúc đó.
Bây giờ biết rõ, lúc trước Đậu Trường Sinh chỉ là thăm dò, hắn hiện lên một tia kính nể. Đậu Trường Sinh lúc ấy đã muốn đắp nặn thành anh hùng của Nhân tộc, đã đạt được đại nghĩa chủng tộc vào người.
Đây có thể nói là cầu phú quý trong nguy hiểm, cũng có thể coi là một chuyện cực kỳ điên cuồng, nếu biết rõ ý định của Đậu Trường Sinh lúc đó, Trần Diệt Chu chắc chắn sẽ mắng hắn là kẻ điên và không còn liên hệ với Đậu Trường Sinh nữa.
Nhưng giờ vấn đề đã được giải quyết, đã trần ai lạc định, Trần Diệt Chu nghĩ danh tiếng của Đậu Trường Sinh sẽ tăng cao.
Thiên hạ tán thưởng, Thần Ma tán thành.
Đối với việc này, rõ ràng là hắn đã bỏ ra sức lực, không ngại cực khổ đi lại bôn ba khắp nơi, nhưng Đậu Trường Sinh lại được hưởng thành quả lớn nhất.
Vậy ban đầu Đậu Trường Sinh đã tính toán là cái gì?