Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 608 - Chương 608. Lại Chết Người 3

Chương 608. Lại chết người 3 Chương 608. Lại chết người 3

Đậu Trường Sinh cười cười, hai chân quản sự lại run rẩy, trực tiếp mềm nhũn, không còn chút sức lực nào, như là một cọng mì sợi, trực tiếp tê liệt ngã xuống mặt đất, sắc mặt của quản sự trở nên trắng bệch, dưới thân còn đọng một bãi nước.

Này, này, này.

Đậu Trường Sinh ngơ người.

Chẳng lẽ lại là một tên hoang tưởng.

Mình còn chưa làm gì mà?

Mặc dù vị quản sự này không tốt lắm, nhưng ít ra hắn cũng nhậm chức làm việc ở sứ quán, còn là quan viên nữa, sao lại không chịu nổi như vậy.

Đậu Trường Sinh còn muốn mở miệng, đôi mắt Đông Phương thần bộ ở bên cạnh đã ngưng tụ, bỗng nhiên nhìn về phía Đậu Trường Sinh, trong mắt tràn ngập nghi kị, chủ động duỗi tay ngăn Đậu Trường Sinh lại, trầm giọng nói: “Chết.”

Sau đó chỉ tay về phía Quan Tín Nhiên nói: “Ngươi tiến lên kiểm nghiệm đi.”

Vẻ mặt Quan Tín Nhiên ưu tư, chủ động tiến lên phía trước hai bước, nhìn quản sự trước mặt, giống như nhìn chính mình của ngày hôm qua, lúc ấy ở Triệu phủ hắn cũng như thế.

Duỗi tay kiểm nghiệm hơi thở của quản sự, sau đó lại mắt mạch, kiểm tra mạch đập cuối cùng là cảm nhận nhịp đập của trái tim.

Sau cùng lắc đầu nói: “Đúng là đã chết.”

Đông Phương Thần Hầu nhìn Đậu Trường Sinh rồi trầm giọng nói: “Trần Hầu.”

“Chuyện này có gì đó mờ ám?”

“Tuy rằng hạ quan không muốn nghi ngờ ngài, nhưng ngài vừa đến, quản sự của sứ quán lập tức chết.”

“Nói ngài giết người diệt khẩu thì không đến mức, chỉ sợ có người không muốn ngài điều tra.”

“Cố tình vu oan hãm hại.”

Nói như vậy nhưng vẻ mặt của ngươi lại là ghét bỏ, rõ ràng không nói lời thật lòng.

Hắn nghi ngờ việc này là do Đậu Trường Sinh làm

Cửa chính của sứ quán.

Sắc mặt Đậu Trường Sinh khó coi.

Ánh mắt lạnh lùng nhìn kỹ thi thể của quản sự đã chết.

Đang nhìn Quan Tín Nhiên đích thân kiểm nghiệm thi thể, mặc dù Quan Tín Nhiên không phải khám nghiệm tử thi chuyên nghiệp nhưng tạm thời cũng có thể làm một vị khám nghiệm tử thi.

Mọi ánh mắt đều nhìn về phía Quan Tín Nhiên, nhìn quản sự đã chết kia, chờ đợi một kết quả.

Đậu Trường Sinh trịnh trọng nói: "Vị quản sự sứ quán này bỏ mình tuyệt đối không phải là chuyện ngẫu nhiên.”

"Trước đó đối phương nhất định đã có bệnh, chỉ là bây giờ bệnh tật đột nhiên phát ra nên mới đi đời nhà ma.”

Vẻ mặt Đông Phương thần bộ hờ hững, đứng ở bên cạnh không nói một câu nào, cũng chưa từng chủ động mở miệng phối hợp với Đậu Trường Sinh.

Nhìn Đông Phương thần bộ không ra tiếng, Đậu Trường Sinh cũng không tiếp tục mở miệng, lại chờ đợi một lúc nữa, lúc Quan Tín Nhiên đứng dậy, Đông Phương thần bộ chủ động hỏi: "Bệnh tật?”

"Trúng độc?”

Đây là hai loại tình huống có khả năng xảy ra nhất.

Một người đang sống sờ sờ mà lại chết bất đắc kỳ tử nhanh như vậy thì không phải trúng độc thì cũng là bệnh tật, nếu không thì là bị người ám hại.

Sau khi Đông Phương thần bộ mở miệng, Quan Tín Nhiên nhíu lại lông mày, sau khi chần chờ một lúc, cuối cùng còn chủ động thẳng thắn thành khẩn nói ra: “Là chết bởi kinh hãi. “

Cái kết quả này vô cùng dễ phân biệt, bằng chứng như núi, cũng không có cách nào có cái gì có thể giấu diếm được.

Sau khi Quan Tín Nhiên dừng lại một chút, bắt đầu bổ sung nói: “Trước đó không lâu, tốc độ huyết dịch kia chảy quá nhanh, dấu vết đồng tử cũng rất rõ ràng.”

“Vì nghiệm chứng xem đây có phải là nhân tố dẫn đến tử vong hay không, ta đã tự mình kiểm tra quản sự một chút, không phát hiện ra dấu vết trúng độc, đối phương cũng không có bệnh kín trong người.”

“Tất cả đều chỉ về hướng chết do cực độ sợ hãi, cuối cùng là bị hù sợ hãi đến chết.”

“Chẳng qua nhìn là như thế nhưng điểm đáng ngờ lớn nhất.”

“Vị quản sự này chính là võ giả, không phải bình dân bách tính, mặc dù thực lực không tính là mạnh mẽ nhưng cũng đã bước vào trung tam phẩm, là một vị võ giả võ đạo Pháp Mạch lục phẩm.”

“Không có khả năng dễ dàng bị kinh hãi chết như thế.”

Quan Tín Nhiên làm việc đáng tin cậy, chủ động nói ra điểm đáng ngờ ở trong đó.

Đông Phương thần bộ cúi đầu nhìn thi thể, phất tay về phía tùy tùng bộ khoái Huyền Ngọc đứng ở bên cạnh nói: “Đưa về Lục Phiến Môn, mời khám nghiệm tử thi cẩn thận kiểm nghiệm thi thể, xem có bệnh kín hay là trúng độc.”

Sau khi Đông Phương thần bộ truyền đạt mệnh lệnh xong thì bắt đầu giải thích với Đậu Trường Sinh: “Vị quản sự này tử vong có khả năng có quan hệ đến sứ giả Linh tộc tử vong, không phải là thuộc hạ cố tình nhằm vào đại nhân.”

“Chẳng qua thuộc hạ cho rằng xác suất quá nhỏ, nếu như có quan hệ thì nếu muốn diệt khẩu sớm đã diệt rồi, không có khả năng đợi đến tận bây giờ, hơn nữa phương thức diệt khẩu có rất nhiều, nhưng hết lần này đến lần khác đối phương lại không chọn thủ đoạn bí ẩn, ngược lại còn khoe khoang trước mặt mọi người, đây đơn giản chính là tự tìm đường chết.”

“Thuộc hạ nhìn cũng thấy trùng hợp quá nhiều hoặc là có người ra oai phủ đầu với đại nhân.”

Bình Luận (0)
Comment