Đậu Trường Sinh nói xong thì trực tiếp rời đi.
Hôm nay ăn cái thiệt thòi này là do suy nghĩ không cẩn thận, thật không ngờ Thần Ma lại hẹp hòi như thế.
Thật sự là nỗi sỉ nhục của Thần Ma.
Giữa trưa.
Nắng ấm tươi đẹp.
Khi Đậu Trường Sinh cưỡi trên lưng ngựa và lao ra khỏi Thập Lý Trang, ngay lập tức hắn nhìn thấy Quan Tín Nhiên đang kính cẩn chờ đợi mình ở bên đường.
Sau khi nhìn thấy bóng dáng Đậu Trường Sinh, Quan Tín Nhiên lập tức chủ động bước lên phía trước.
Đậu Trường Sinh có thể thấy rõ trên mặt Quan Tín Nhiên lộ ra vẻ nhẹ nhõm, rõ ràng hắn đang quan tâm đến mình, vì chuyện này Đậu Trường Sinh hoặc nhiều hoặc ít có chút cảm động, xem ra Quan Tín Nhiên vẫn còn có thể được.
Địa vị của đối phương lại được nâng lên một cấp bậc mới trong lòng Đậu Trường Sinh. Hiện nay người mà Đậu Trường Sinh có thể tin tưởng không còn nhiều, và cũng không một ai có thể làm tâm phúc bên cạnh hắn. Thậm chí sau thảm án tại Tiêu Viên, Đậu Trường Sinh đã cố ý bồi dưỡng một nhân tài tâm phúc.
Hắn không thể đơn độc một mình mãi được, nhiều người có lực lớn, đây là chuyện không thể giả được, cho dù là cấp độ Thần Ma cao cường thì cũng phải có một vài kiện tướng đắc lực thay mình làm một vài chuyện rườm rà.
Vì vậy, Đậu Trường Sinh đã thu nhận Phí Lỗi. Khi Quan Tín Nhiên bị Vạn Nhân Vãng vứt bỏ và luôn đang ở trong tình trạng hoảng loạn khiếp sợ, sau khi Đậu Trường Sinh thể hiện ân xong, hắn đã thành công thu phục Quan Tín Nhiên về dưới trướng của mình, từ đó một đội nhỏ gồm các thành viên nòng cốt bước đầu đã được thành lập.
Tay cầm roi ngựa của hắn giơ lên, Đậu Trường Sinh thốt ra một chữ: “Đi thôi.”
Roi quất một cái, con ngựa tăng tốc lao ra ngoài, Quan Tín Nhiên trở mình nhảy lên ngựa, cùng hắn lao thẳng về phía Thần Đô. Sau khi lao nhanh như gió suốt quãng đường dài, họ đi thẳng vào trong Thần Đô, lúc này Đậu Trường Sinh mới nói với Quan Tín Nhiên đang theo sát bên cạnh: “Ngươi ra ngoại thành chuẩn bị trang viên đi."
"Đừng quên mời vài vị đại trù tới đó, ta muốn tổ chức một bữa tiệc rượu lớn."
Quan Tín Nhiên đáp lại một tiếng, nhưng hắn không rời đi ngay lập tức, mà chủ động nghiêng người tới gần nói: “Bên khám nghiệm tử thi đã nghiệm thi thi thể của quản sự sứ quán, không phát hiện bệnh kín nào đủ sức làm chết người, cũng không có dấu hiệu trúng độc, thật sự là vì kinh hãi mà chết."
"Ta đã nghe ngóng được tin tức liên quan, Điện chủ đại nhân cũng rất để tâm đến vụ án này."
Đậu Trường Sinh không thèm để ý nói: “Ai biết được hiện tại có bao nhiêu người quan tâm đến nhất cử nhất động của ta, Điện chủ đại nhân quan tâm cũng là chuyện rất thường tình."
Quan Tín Nhiên tiếp tục nói thông qua truyền âm: “Bên phía Điện chủ đại nhân đã xử lý xong, thủ tục cũng đã hoàn thành, chúng ta chỉ cần chờ Điện chủ đại nhân đóng quan ấn xuống thì lập tức có thể lập bản án điều tra."
"Thuộc hạ cũng thu được tin tức, Thái tử điện hạ đang có ý định mở tiệc chiêu đãi đại nhân."
Quan Tín Nhiên không tiếp tục nói nữa, ý tứ nhắc nhở đã quá rõ ràng, không cần nói nhiều nữa.
Đậu Trường Sinh không thể không nắm thật chặt roi ngựa trong tay, Trần Nhân Mai là Điện chủ của Chu Tước Điện, cũng là người thuộc đảng Thái tử, hành động của đối phương đã mang theo dụng ý rất rõ ràng, nếu mình gặp mặt Thái tử nhưng không đồng ý gia nhập đảng Thái tử, đương nhiên Thái tử không có cách nào cảm thấy yên lòng.
Sau đó, Trần Nhân Mai chắc chắn sẽ tận dụng chủ đề này, vụ án này không lớn và cũng sẽ không gây hại cho Đậu Trường Sinh, nhưng nó có thể liên quan đến vụ án sứ giả Linh tộc tử vong, cho nên nó có thể mang đến rắc rối cho Đậu Trường Sinh.
Vụ án này đang dồn Đậu Trường Sinh vào con đường chết. Hy vọng ít ỏi quá mỏng manh, chỉ bấy nhiêu là không đủ để chúng sinh tin phục. Rốt cuộc nơi đây cũng không phải là kiếp trước của Đậu Trường Sinh. Giết người là một án tàn bạo, ngay cả khi vương tử phạm pháp vẫn phải xử cùng tội như những thứ dân.
Trong quá khứ, thiên mệnh của Diệp Vô Diện và Trương Thiếu Quyền làm liên lụy đến không biết bao nhiêu người, trong đó còn có Lục Phiến Môn và các quan viên khác tại Kim Linh Vệ, nhưng họ đều là những mục tiêu bị bỏ qua.
Có rất nhiều giai cấp trong thế giới này, bình dân bách tính là một giai cấp, và các võ giả lại thuộc một giai cấp khác.
Các võ giả còn có thể được phân nhỏ thành hạ tam phẩm, trung tam phẩm, và thượng tam phẩm.
Đến bây giờ Đậu Trường Sinh cũng được coi là ở cấp độ thượng tam phẩm, nếu không phải là một vụ đại án thì hoàn toàn không thể chuyển đến Đậu Trường Sinh được, trừ khi sự việc của Âm Cực Tông bị bại lộ, Đậu Trường Sinh mới có khả năng phải tử vong ở nơi này.