Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 628 - Chương 628. Họ Đậu Dám Chỉ Kiếm Vào Lễ Bộ? 2

Chương 628. Họ Đậu dám chỉ kiếm vào Lễ Bộ? 2 Chương 628. Họ Đậu dám chỉ kiếm vào Lễ Bộ? 2

Cách làm không lưu lại đường lui cho bản thân như thế này, có thể nói là ít càng thêm ít, bây giờ thiên hạ này, sau này thực lực càng lớn thì lại càng tiếc sinh mệnh này, từng sự việc sẽ không cực đoan như thế, dùng sức mình mà chiến một trận.

Trần Nhân Mai ở đảng Thái tử, cho nên sau khi biết Đậu Trường Sinh chỉ kiếm vào Lễ bộ nên mới lập tức đứng ngồi không yên, muốn bắt Đậu Trường Sinh, lắng lại trận phong ba này xuống.

Bây giờ sau khi bị mình bác bỏ, chắc chắn sẽ không chịu thiệt, Lục Phiến Môn không có áp lực, nhưng ở áp lực trên triều đình không nhỏ, ngày mai chắc chắn sẽ bị đảng Thái tử ép hỏi.

Ngày mai trảo triều chắc chắn sẽ rất kịch liệt, lần này chắc chắn là đảng Thái tử và đảng Tần Vương sẽ xảy ra xung đột.

Lần này chủ yếu là tranh chấp, nhưng mà liệu Thương tộc có vô tội.

Loại án lớn như vậy giả tạo chứng cứ sẽ không thành công, cần phải cầm ra chứng cứ vô cùng xác thực, dù sao cũng không phải chỉ muốn thiên hạ này tin phục, mà còn muốn vạn tộc cũng phải tin phục.

Ánh mắt Trần Vương yếu ớt, thật sự là chờ mong.

Loại hiện tượng loạn này ở Thần Đô, ngắn ngủi mới qua mấy ngày đã càng ngày càng kịch tính.

Bây giờ đã cuốn thêm cả Thần Ma vào rồi.

Trần Vương lần phật châu, mình đã có một khoảng thời gian không vào triều, xem ra ngày mai nhất định phải đi.

Đây là một vở kịch hay không thể bỏ qua.

Sáng sớm tinh mơ.

Mặt trời mới mọc.

Vạn vật bắt đầu khôi phục, thế giới đang dần dần náo nhiệt trở lại.

Mà bên trong Thái Hòa Điện, văn võ bá quan đã cầm trong tay hốt bản của mình, đang kính cẩn chờ đợi Thánh nhân đến.

Trần Vương thân mặc áo mãng bào, khí thế hùng hùng ngồi thẳng trên chiếc ghế bành, trên tay quấn một tràng phật châu, lúc này đang không ngừng lần chuỗi phật châu, âm thanh phật châu va chạm vào nhau, cho dù là cực kỳ nhỏ, nhưng đối với người Võ đạo thành công mà nói, lại là cực kỳ rõ ràng.

Rất nhiều người ngước mắt lên nhìn Vương Thần, mí mắt đang cụp xuống, hai mắt nhắm nghiền, không ngừng lần chuỗi phật, không ít người đều lộ ra vẻ mặt kỳ quái.

Từ Trường Khanh ngồi trên chiếc ghế bành, vẻ mặt nghiêm túc và trang trọng, ánh mắt nhìn quanh tứ phía, nhìn kỹ vẻ mặt của văn võ bá quan, cuối cùng đưa mắt nhìn sang bên cạnh Dương Khai Thái.

Dương Khai Thái đang ngồi ngay ngắn phía bên cạnh Từ Trường Khanh, đối phương là thứ phụ, ở trong Nội các gần với bản thân mình.

Đặc biệt là lúc Phiêu Kỵ tướng quân bị cách chức, ở trong ngũ quân Đô Hộ Phủ lại không kiềm chế, bây giờ đã là đại gia độc duy nhất.

Lúc này khuỷu tay Dương Khai Thái đang chống trên tay vịn của ghế bành, ngón tay đang nhè nhẹ xoa vào huyệt thái dương, một ánh mắt mơ màng buồn ngủ, thỉnh thoảng ngáp một cái, không có dáng vẻ tỉnh ngủ.

Đối với việc hôm nay phải lên tranh triều, căn bản không có chút dáng vẻ quan tâm nào, nhưng Từ Trường Khanh không dám xem nhẹ đối phương, vị Phiêu kỵ tướng quân Tiêu Thiên Hữu này lúc khoẻ mạnh, có tứ vương bát công nhất mạch duy trì, ở ngũ quân Đô Hộ Phủ thế lực to lớn, nhưng địa vị sừng sững vững vàng của Đại tướng quân lại đè ép Phiêu Kỵ tướng quân.

Ánh mắt nhìn Trần Vương đang nhắm mắt, vị này ở trong Nội các theo thứ tự là vị thứ ba, sau khi bản thân mình cùng Đại tướng quân lui xuống, vị này liền sẽ trở thành thứ phụ, cũng là quyền cao chức trọng, quyền hành lừng lẫy.

Nhưng vài năm gần đây, Trần Vương bắt đầu ăn chay niệm Phật, mọi chuyện đều không quan tâm, ngoại trừ đại sự cần thiết, rất ít mở miệng lên tiếng, đối với thiên hạ rất thờ ơ.

Ngày trước còn có thể đoán ra suy nghĩ của đối phương, suy nghĩ của Trần Vương bây giờ, đã không một ai có thể đoán ra được.

Cuối cùng hướng mắt nhìn về phía Lễ Bộ Thượng Thư vẻ mặt như thường, Từ Trường Khanh không khỏi thở dài trong lòng một hơi, đúng là thời buổi loạn lạc..

Những tiếng xôn xao vang lên, làm Từ Trường Khanh bừng tỉnh.

Không khỏi giương mắt nhìn lại, Thánh nhân mặc miện phục đeo miện quan đã đến, ngồi ngay ngắn ở trên ghế rồng, văn võ bá quan đang quỳ lạy, các quan lại cũng đứng lên tam bái.

Nhưng Từ Trường Khanh chú ý đến, đôi mắt Trần Vương nhắm chặt, không ngừng lần tràng phật châu, tư thái này có thể nói là hạc giữa bầy gà, tuy rằng quần thần không tỏ ra kì lạ, nhưng trong nội tâm tuyệt đối là một mớ hỗn độn.

Trần Vương thấy Thánh nhân không bái, nhưng trên lễ nghĩa lại là chưa từng thất lễ, đây là đặc quyền của quan lại Nội các.

Cho dù là Đại Chu đem chức thừa tướng xóa bỏ, thay vào đó là Nội các độc đại, nhưng chức thừa tướng chức truyền lại đã hàng ngàn hàng vạn năm, bỏ đi chức thừa tướng, nhưng sức ảnh hưởng cũng không phải dễ dàng loại bỏ như vậy.

Nội các các thần lại bị gọi là tướng công, nhập các bái tướng giống như đi sâu vào lòng người.

Bình Luận (0)
Comment