Triều đình phía trên Nội các các thần, đều có vị trí làm ra tôn quý, lại càng có tư cách thấy Thánh nhân không bái, đây là chứng tỏ địa vị hai bên bình đẳng, tiền triều thừa tướng có thể hạn chế hoàng quyền, bây giờ quyền lực phân tán ở Nội các, nhưng các thần vẫn tôn sùng địa vị như cũ, có địa vị cách biệt.
Nhưng có năng lực này, không có nghĩa là muốn làm.
Từ trước tới nay đều là thủ phụ ở triều sớm, có thể thấy Thánh nhân không bái, lộ rõ ràng địa vị của thủ phụ, mượn tốt quyền quản lý Nội các này.
Dáng vẻ này của Trần Vương, đúng là không thể ngờ tới.
Lúc này trên triều đình là một mảng tĩnh lặng, hôm nay vốn là muốn bật lên tranh triều, từng người một đều đặc biệt cẩn thận, chỉ sợ bị cuốn vào trong, làm không tốt sẽ bị tịch thu tài sản và giết cả nhà, bây giờ tuyệt đối không thể ngờ đến, Trần Vương vậy mà lại mở ra nhát kiếm đầu tiên
Trong khoảng thời gian ngắn, trên triều đình chỉ có tiếng hô hấp, còn có ân thanh Trần Vương không ngừng lần tràng phật châu.
Thánh nhân ngồi thẳng trên chiếc ghế rồng, ánh mắt thuận theo khe hở của chuỗi ngọc trên mũ,, nhìn về phía Trần Vương đang lim dim mắt, hành động ban nãy của vị này, đã kích động sâu sắc đến Thánh nhân.
Vốn bởi vì chuyện của Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan, Thiên Cơ Báo hô to Thánh nhân thất đức, Tông Nhân Phủ đã mất đi khống chế, lúc này nội tâm của Thánh nhân cực kỳ mẫn cảm, hành động của Trần Vương đã bị Thánh nhân cho là bức Thánh nhân thoái vị.
Vô thanh vô thức thắng, đây là đang nói với bản thân, vị Thánh nhân này đã không còn tác dụng rồi, đến làm bộ giả vờ cũng chẳng muốn làm nữa.
Đôi mắt đã nổi đầy tơ máu, đằng sau chuỗi ngọc là đôi mắt hiện lên đầy sự căm hận
Thái Tông cùng Cao Tông.
Còn có Quốc sư kia.
Toàn bộ đều nên chết, phải chết một vạn lần.
Bản thân bị gài bẫy rồi, Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan là cách nghĩ của bọn họ, chỉ là bản thân đã ủng hộ chúng, bây giờ mọi hậu quả đều muốn mình gánh chịu, mà bọn họ cũng giống như là người vô sự.
Thánh nhân nhỏ máu trong lòng, căm hận bản thân mình bị mù quáng bởi miếng bánh ngon, cho nên mới trúng mưu kế nông cạn như vậy, từ đầu đến cuối mục đích của Thái Tông cùng Cao Tông luôn là một mũi tên trúng hai đích, hoàn thiện Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan đồng thời cũng là đang nắm giữ chứng cứ mình thất đức.
Bọn hắn lợi dụng điểm yếu này uy hiếp mình, bắt đầu nắm giữ triều đình, thậm chí là lật đổ mình, cục diện giống như lúc này, khống chế vị Thánh nhân tiếp theo.
Bản thân quân lâm thiên hạ đã vài chục năm, sớm đã ăn sâu bén rễ, Không giống như Thánh nhân thoái vị của họ có thể so sánh, sức ảnh hưởng của bọn họ ở triều đình, đã không còn bao nhiêu.
Nhưng nếu như vị Thánh nhân kế tiếp, không hiện uy nghi, căn cơ nông cạn, đúng phù hợp để bị bọn họ khống chế.
Không ngoan ngoãn làm thái thượng hoàng, dĩ nhiên còn bị giày vò nữa, Đại Chu đang yên ổn, liền bị bọn họ làm ầm ĩ như vậy, cho nên mới có một giáp chi loạn, sau cùng vận mệnh quốc gia chỉ có hơn ba trăm năm, không ngờ lại thiếu gần như một nửa.
Đó thực là vận mệnh quốc gia gần 200 năm.
Thánh nhân trong lòng căm hận, hoàn toàn quên mất bản thân mình cũng có thể gây sức ép, cục diện này cũng có một phần công lao của mình ở trong đó.
“Có việc khởi tấu, không có thì bãi triều.”
Một câu này, khiến quần thần bừng tỉnh.
Một vị quan viên mặc áo bào màu tím, cầm trong tay hốt bản đi ra, đứng tại vị trí giữa điện, hạ bái với Thánh nhân rồi nói: “Thần Lễ Bộ Tả Thị Lang Lữ Phương tham Lục Phiến Môn Chu Tước Điện phó điện chủ Đậu Trường Sinh.”
“Tự mình ra tay với sứ giả dị tộc, sứ giả dị tộc trọng thương, tự mình cầm tù sứ giả dị tộc.”
Sau Lễ Bộ Tả Thị Lang, từng vị thần tử theo thứ tự đi ra, bắt đầu đứng lên vạch tội Đậu Trường Sinh, Đậu Trường Sinh như chọc trúng tổ ong vò vẽ, lúc đầu là quan viên Lễ bộ, nhưng không lâu sau các quan viên khác, cũng nhao nhao dâng tấu vạch tội Đậu Trường Sinh.
Liếc mắt nhìn lại, không ít trọng thần mặc áo bào màu tím, mà phi bào đại thần lại càng nhiều.
Lúc này Đậu Trường Sinh có thể nói là bị người người hô chém, ngàn người chỉ trỏ, vạn phu phỉ nhổ, trở thành một kẻ tội ác tày trời.
Liệt ra chín điều trọng tội, 36 điều tội nhẹ, trong đó không chỉ là sứ giả Thương tộc, còn có các tội danh khác, một câu nợ cũ nợ mới, bây giờ toàn bộ đều bị vạch ra rồi, lúc này phải tính sổ một thể.
Nhưng những tội danh khác, chỉ là làm nền mà thôi, không đủ để lay động một vị trọng thần, thật sự quan trọng chính là ra tay với sứ giả Thương tộc, dẫn tới nước bạn căm thù.
Từ Trường Khanh nhìn quan viên phía dưới, bây giờ đã có một nửa quan viên ra vạch tội Đậu Trường Sinh, không phải liệt kê tội danh của Đậu Trường Sinh, thì cũng là tán thành.
Một màn này đã khiến cho Từ Trường Khanh cực kỳ kinh hãi, không thể tưởng tượng được trong thời gian ngắn ngủi, thế lực của Thái tử đã bành trướng đến mức này.