“Đại Tông Chính vốn đứng về phía chúng ta, lại trầm mặc không hề mở miệng, đây càng là một chuyện tốt.”
Thái tử tươi cười sáng lạn, giống như ánh mặt trời, bắt đầu cảm nhiễm tới mọi người, cuối cùng hướng ánh mắt về phía Lễ Bộ Thượng Thư Đỗ Bắc Nguyên đang ngồi ngay ngắn không nhúc nhích giống như pho tượng ở bên trong lầu các, đích thân tiến lên vài bước, đi tới bên cạnh Đỗ Bắc Nguyên, cung kính hỏi: “Đỗ tướng công, ngài nói Đại Tông Chính im lặng, rốt cuộc là vì nguyên nhân gì?"
Đỗ Bắc Nguyên râu tóc hoa râm, môi tương đối mỏng, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, đôi mắt lấp lánh có thần, lúc này hắn đưa tay vuốt chòm râu dài, hờ hững mở miệng nói: “Tống Nhân Phủ là lục ti Đại Chu nhưng không can dự vào chuyện ngoại giao mà chỉ quản lý tông vương của Cơ thị.”
“Hiện giờ có thể chỉ huy được Đại Tông Chính, trong thiên hạ chỉ có bốn người.”
“Thái Tông, Cao Tông, Thánh nhân, Thái tử.”
Nếu để cho Đại Tông Chính đầu nhập vào phe của Thái tử điện hạ nhưng rời đi không giúp đỡ Thái tử điện hạ cũng chỉ có Thái Tông và Cao Tông.”
"Đúng như Thái tử điện hạ nói, thái độ hôm nay của Đại Tông Chính không phải là chuyện xấu, mà là một chuyện tốt, lúc này Đại Tông Chính bại lộ thân phận thật sự sẽ tốt hơn là khi vào thời khắc mấu chốt lại phản bội.”
Thái tử thở dài nói: “Đỗ tướng công nặng lời rồi, Trang Vương thúc cũng có chỗ khó xử, sáng nay tảo triều sau khi nhìn thấy thái độ của Trang Vương thúc thì bổn cung đã biết có người bức bách Trang Vương thúc.”
“Nếu không với cách làm người của Trang Vương thúc, trong lòng đã hạ quyết tâm thì tuyệt đối sẽ không lựa chọn phản bội.”
“Phải biết rằng Trang Vương thúc cũng đã nguyện ý trợ giúp bổn cung giám sát Thánh nhân thì làm sao sẽ có ba lòng hai dạ nữa, hiện giờ khẳng định là có lý do bất đắc dĩ.”
Đại Tông Chính Trang Vương, nếu thật sự phản bội thì hôm nay là lựa chọn tốt nhất, chính là ủng hộ Thái tử mà không phải lựa chọn trầm mặc, như vậy có thể tiếp tục trà trộn trong nội bộ của đảng Thái tử, hơn nữa còn là cấp độ trung tâm tuyệt đối nắm giữ tỉ mỉ tin tình báo.
Người như vậy nếu làm kẻ phản bội thì hậu quả sẽ vô cùng đáng sợ, tuyệt đối có thể khiến cho Thái tử vạn kiếp bất phục, nhưng hôm nay với cách làm của Trang Vương, trực tiếp bại lộ thân phận, nhìn thì là điều xấu, nhưng thật ra chính là điều tốt, ngăn chặn được một tai họa ngầm rất lớn.
Trang Vương là đang đấu tranh mượn chuyện này để ngăn chặn sau này bị bức bách làm chuyện trái với lòng mình.
Trong lòng Thái tử nặng nề, mất đi sự ủng hộ của Trang Vương giống như chặt đứt một cánh tay, lực lượng cường đại của Tống Nhân Phủ đã rời xa Thái tử, nhưng tin tức tốt là Trang Vương không tình không nguyện chắc chắn có thể kiềm chế không ít lực lượng của Tống Nhân Phủ, sẽ không để cho lực lượng này hoàn toàn ngã về phía kẻ địch.
Ánh mắt của Thái tử nhìn về phía Đỗ Bắc Nguyên, bình thản mở miệng dò hỏi: “Hôm nay Hộ bộ Lục tướng công đã thay đổi lúc trước trung lập có thể kéo về mình được không?"
Đỗ Bắc Nguyên im lặng một lúc, vuốt ve râu dài tiếp tục nói: “Lục Thiên Ân và ta kết giao mấy chục năm, cách làm người của hắn ta biết rất rõ ràng, tính cách cố chấp, chính là tướng công nổi danh khó lay chuyển, lần này đột nhiên mở miệng đã chứng minh trong lòng Lục Thiên Ân đã hạ quyết tâm.”
“Là không có khả năng kéo được, con đường đã chọn tuyệt đối sẽ đi đến cùng.”
Đỗ Bắc Nguyên lại im lặng, nửa ngày sau tiếp tục nói: “Lục Thiên Ân có ít chí lớn, muốn noi theo Á Thánh, tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ.”
“Năm xưa khắc khổ đọc sách tập võ, tài đức sáng suốt nổi tiếng hậu thế, sau khi xuất sĩ địa phương hắn cai quản quốc thái dân an, thiên hạ ca tụng, từng là châu mục Toánh Châu, trong mười năm khiến cho Toánh Châu từ hạ châu thăng lên làm thượng châu, thương nhân trong thiên hạ hội tụ lại, vải Linh Tuyền, Hoa Liêm Chỉ ở Toánh Châu bán chạy khắp thiên hạ.”
“Ở ven hồ Toánh Thủy vô tình gặp được một lão giả bàn luận về thiên hạ, sau đó mới biết là Tiền Tài Thần nghe danh mà đến, sau khi nhiệm kỳ viên mãn trở lại Thần Đô nhập các bái tướng, đảm đương chức Đại Tư Đồ.”
“Hắn là có hùng tâm hoài bão, chỉ cần Từ thủ phụ lui xuống, trong Nội các thì phía trước cũng chỉ có Đại tướng quân và Trần Vương.”
“Hai người bọn họ không xuất thân từ Chính sử Đường, tỷ lệ Lục Thiên Ân thượng vị rất cao.”
“Ta vốn cho rằng hắn sẽ vẫn duy trì trung lập, cũng sẽ không hành động, đợi sau khi Thái tử điện hạ đăng cơ, Từ thủ phụ dần dần bắt đầu giao quyền, sau khi triều đình củng cố vững chắc, Từ thủ phụ nhất định sẽ lựa chọn về hưu, đến lúc đó Lục Thiên Ân sẽ thượng vị.”
"Một triều thiên tử một triều thần, đối với Thái tử điện hạ thì địa vị ở giai đoạn trước không thể lay động, bất cứ có lý tưởng khát vọng gì, toàn bộ đều có thể thực hiện."
Người hầu cận thân của Thái tử nói: “Lục tướng công là người của Thái Tông bệ hạ hay là người của Cao Tông bệ hạ?”