Việc kế tiếp Tấn Vương có thể làm chính là ràng buộc bản thân với các tướng công còn lại chung một chỗ, cho dù các tướng công không ủng hộ, hắn cũng phải tạo ra bản thân hắn là cùng trận doanh với họ, tạo ảo giác bọn họ ủng hộ mình.
Tạo ảo giác cho quần thần cũng có hiệu quả đạt được trong lần tảo triều trước đó.
Tấn Vương thầm hưng phấn trong lòng, bắt đầu lần lượt ra chỉ thị cho Tú tổng quản, vào thời khắc mấu chốt của cuộc chiến tranh đoạt đích, sau khi Thái tử mất đi Đỗ tướng công, mất đi người ủng hộ lớn nhất tại Lễ bộ thì bàn cờ chủ chốt của Thái tử cũng sẽ sụp đổ theo.
Đây là một đả kích nghiêm trọng đối với Thái tử, thậm chí sẽ khiến cả đảng Thái tử phải chấn động.
Dù sao thì sự ra đi của một người như Đỗ tướng công đã tạo ra ảnh hưởng quá lớn, ảnh hưởng mạnh mẽ đến lòng người, thế lực mà Thái tử đã dày công gầy dựng đã trực tiếp biến mất.
Hơn nữa những lợi ích mà Đậu Trường Sinh mang lại cho mình không chỉ giới hạn ở đó. Trần Nhân Mai kia thế mà lại tự tìm đường chết, thậm chí còn chủ động rời đi Thần Đô, chạy đến chỗ của Đậu Trường Sinh chỉ vì muốn tranh công trước mặt Thái tử, đúng là thấy lợi liền tối mắt.
Bây giờ thì tốt rồi, khi sứ giả của Thương tộc chết, hắn cũng có mặt ở đó.
Với tư cách là Điện chủ Chu Tước Điện tại Lục Phiến Môn, một võ đạo Đại Tông Sư nhị phẩm nắm trong tay một món Bán Thần Binh nhất phẩm Vô Ảnh Kiếm, đương nhiên hắn là chiến lực võ đạo nhất phẩm, cũng là cánh tay của Thái tử. Kẻ này và Đỗ tướng công có thể xem như là cánh tay phải và cánh tay trái, phụ tá đắc lực.
Bây giờ hai cánh tay đã liên tục gãy, rõ ràng đảng Thái tử đã đến bờ vực sụp đổ, khoảng cách đến sự sụp đổ đã không còn xa, những người ủng hộ còn lại là Trường Thọ Chân Nhân của Trường Sinh Cốc, còn có Thần Hầu hiện tại đang cân nhắc đầu nhập vào Thái tử đảng.
Rõ ràng hai vị là võ đạo nhất phẩm này đang ủng hộ Thái tử.
Nhưng trong hai người này, một người là tông môn, một người khác thì đến gần đây mới đầu nhập vào, cả hai đều không phải là thế lực chủ chốt của Thái tử, có thể dệt hoa trên gấm nhưng tuyệt đối không có khả năng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Nụ cười trên môi Tấn Vương càng lúc càng sáng lạn hơn, Đậu Trường Sinh thật sự là phụ mẫu tái sinh của hắn mà.
Đảng Thái tử vốn là thế lớn khó trị, cũng sắp đánh tan mình, lúc này hắn mới đến Thần Đô mấy ngày mà đã đánh cho đảng Thái tử tan tác khắp nơi.
Tấn Vương buộc lại mái tóc dài của mình bằng một cây ngọc trâm, hắn chậm rãi đứng dậy và nói với Tú tổng quản đang đứng bên cạnh: “Sứ giả của Thương tộc tử vong khiến lòng cô rất buồn bã."
"Còn không mau chuẩn bị xe, cô phải đến Nội các một chuyến."
"Vì Nhân tộc, vì hữu nghị, cô phải đi hỏi một tiếng, rốt cuộc Trần điện chủ Trần Nhân Mai làm gì thế không biết, vậy mà lại để cho các sứ giả ngoại tộc lần lượt tử vong."
Lễ bộ chẳng làm nên trò trống gì nên cũng không cần đuổi cùng giết tận, dù sao Đỗ Bắc Nguyên cũng là nhập các bái tướng tướng công, lần này nhiều nhất là khiến cho đối phương bị cách chức, tước đi một số vinh hạnh đặc biệt. Nhưng đối phương cũng xem như là võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm, ngày hôm nay hắn đánh mất những thứ này thì ngày mai cũng có thể lấy lại.
Với một người có thực lực to lớn thì một người có thể là kẻ thù của một nước chỉ trong gang tấc.
Cứ chọn quả hồng mềm mà bóp, tuy Trần Nhân Mai có chiến lực của võ đạo nhất phẩm, nhưng cảnh giới chân chính chỉ ở võ đạo nhị phẩm, Bán Thần Binh nhất phẩm trong tay hắn cũng đủ để truyền thừa, có rất nhiều người khác giống như hắn có thể thay thế, và người thừa kế có tư cách hồi phục Bán Thần Binh, đây cũng là truyền thừa nội tình.
Trần Nhân Mai không phải không thể thay thế, Bán Thần Binh mới là vật không thể thay thế.
Cho nên hắn nhân danh là chủ nhưng thực chất chỉ là nô là bộc.
Chỉ cần Trần Nhân Mai chết như vậy việc còn lại sẽ tự động dẫn tới hướng Lễ bộ, và Đỗ tướng công cũng nên nghỉ hưu thôi.
Tấn Vương ngồi trên xe ngựa, nổi giận đùng đùng đi đến Nội các, chỉ trong nháy mắt, một vị anh hùng trung thần nghĩa sĩ, yêu nước thương dân trong nháy mắt dường như đã hạ xuống nhân thế.
Khi Tấn Vương đi vào Nội các, một tay Trần Vương quấn trong chuỗi phật châu đeo tay, đang chậm rãi lần tràng hạt chuỗi phật châu, ung dung tự đắc đi đến bên ngoài Đông cung.
Nhìn giáp sĩ trú đóng bên ngoài Đông cung, Trần Vương chậm rãi nói: “Đi bẩm báo với Thái tử điện hạ, Vương Trường Cung Lục Phiến Môn tróc nã hung phạm Trần Nhân Mai mạo phạm sứ giả Thương tộc."
Với tư cách là tướng công Nội các, một trong chín người có quyền thế nhất thiên hạ, giáp sĩ bình thường không biết Trần Vương, nhưng sao thống lĩnh có thể không biết, sau khi hắn nghe Trần Vương tự giới thiệu xong, vừa hành lễ xong thì không dám chậm chễ chút nào, vội vàng phái một giáp sĩ khác đi thông báo?