Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 683 - Chương 683. Oanh Động Thiên Hạ 2

Chương 683. Oanh động thiên hạ 2 Chương 683. Oanh động thiên hạ 2

Nửa đời trước, hắn là danh thần trung hưng, các đời các thời kỳ cũng có thể tìm ra mấy người, nhưng lúc tuổi già, hắn không để ý già nua bệnh tàn mà bôn ba vì Đại Thương, cuối cùng chết thê thảm. Hắn lập tức nghiễm nhiên trở thành thần tử hoàn mỹ trong cảm nhận của các đời đế vương.

Trong lòng Nguỵ Vương chua xót.

Đại thế không nổi, Trần Diệt Chu cũng không dám tạo phản, tân tân khổ khổ trong hơn một trăm năm hắn đã dày công lên kế hoạch cho một giáp chi loạn.

Mà Nguỵ Vương cũng muốn mượn Đậu Trường Sinh phối hợp một giáp chi loạn nhấc lên đại thế, nhưng Đậu Trường Sinh đã không còn nữa.

Như vậy bản thân mình thiệt thòi chết.

Trọng Giáp Binh Đại Lương, sản nghiệp của tộc Tiêu thị, mỗi khi Nguỵ Vương nghĩ đến chuyện này thì trong lòng lại rỉ ra máu, đây đều là đồ tốt, hơn nữa vì tăng thêm uy thế cho Đậu Trường Sinh, hắn thậm chí còn tự mình phục thấp làm nhỏ, mượn điều này thành toàn cho Đậu Trường Sinh.

Bây giờ tất cả đều là làm ăn lỗ vỗn, nếu như Đậu Trường Sinh vẫn luôn phong quang, mình bị Đậu Trường Sinh chấn nhiếp cũng sẽ không phải là một tên hề, mà là Đậu Trường Sinh quá mạnh.

Nhưng hiện giờ Đậu Trường Sinh cứ ra đi như vậy, danh tiếng của hắn cũng sẽ không khá hơn bao nhiêu.

Vai hề hóa ra lại là bản thân mình.

Ta thật sự là mất con gà còn mất thêm nắm gạo.

Bịch bịch bịch !

Tiếng bước chân dồn dập vội vã vang lên, Nguyệt Bán Hiền từ đằng xa đi tới, xa xa đã cao giọng hô to: “Đại vương.”

“Chuyện vui lớn.”

Nguỵ Vương chẳng muốn nhìn Nguyệt Bán Hiền, hơi dịch chuyển thân thể một chút, tiếp tục uống rượu, mắt say lờ đờ mông lung lại khó chịu, lần này thua thiệt lớn đặc biệt thiệt thòi, trong lòng đắng chát.

Nguyệt Bán Hiền tiến gần lên phía trước, vội vàng nói: “Trần Hầu không chết.”

“Chẳng những hắn không chết mà còn ở bên ngoài thành Thần Đô, một trận chém nhất phẩm.”

Trần Hầu, một trận chém nhất phẩm.

Nguỵ Vương lúc đầu không có phản ứng gì, nhưng một lúc sau thì kịp phản ứng, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Nguyệt Bán Hiền, hét lên: “Tin tức đã được xác thực chưa?”

"Đã được xác minh nhiều lần, tuyệt đối sẽ không có sai sót.”

Động tác của Nguỵ Vương nhanh như chớp, hắn vội vàng nắm lấy tình báo trong tay Nguyệt Bán Hiền, nhanh chóng nhìn nó, lộ ra sắc mặt vui mừng, hắn cười to nói: “Này mới đúng phải không?”

"Hẳn là như thế này.”

"Điện chủ Chu Tước Điện Trần Nhân Mai cấp trên của Lục Phiến Môn chết rồi, chết thật sự tốt, đó là một cái chết tốt. Không nói đến chuyện làm cấp trên của Đậu Trường Sinh mà hắn còn dám đối nghịch với Đậu Trường Sinh, không biết từ sau khi Đậu Trường Sinh xuất đạo, tất cả các cấp trên của hắn đều chết sạch.”

“Loại hãm hại chết cấp trên mà lại không có chút quan hệ nào đến bản thân mình này chính là thủ đoạn Đậu Trường Sinh thường dùng.”

“Trách không được lần sự kiện này, điều tra một bản án, trước trước sau sau nhiều khó khăn trắc trở như vậy, hoá ra mục đích của Đậu Trường Sinh không chỉ là chỉ kiếm vào Lễ bộ, mà còn muốn thuận thế hãm hại chết cấp trên của mình.”

"Đây là một mũi tên bắn trúng hai con chim, giết chết cánh tay phải đắc lực của Thái tử, lại còn nhân cơ hội thăng quan phát tài cho mình.”

“Quá lợi hại.”

Sắc mặt Nguỵ Vương đỏ bừng, vui vẻ khoa tay múa chân, vốn tưởng rằng vai hề lại là bản thân mình, không có ngờ được rằng thế cục lại thay đổi, một lòng thay đổi rất nhanh này, thật sự là quá kích thích, khiến cho Nguỵ Vương cũng mất bình tĩnh

Chẳng qua lần này Nguỵ Vương cũng không giấu diếm, đây là một chuyện lớn tốt, Thái tử chính là chủ của Đông cung, trữ quân Đại Chu, là Thánh nhân đời sau, loại người có người thượng vị chính thống này là có thể lập tức củng cố địa vị, đạt được quan viên thiên hạ ủng hộ.

Cục diện Đại Chu cứ ổn định như này lại không phải là chuyện tốt với Nguỵ Vương, cho nên, Tấn Vương thượng vị hoặc khôi phục tiên đế sẽ nhất định gây nên rung chuyển, bất kể là ai lên nắm quyền thì đó đều là một chuyện tốt.

Tốt nhất chính là Tấn Vương, như vậy tộc Cơ thị sẽ nội đấu.

Trong lòng Nguỵ Vương thầm mắng một câu, sau đó vung bàn tay to, hất ống tay áo rộng thùng thình, lớn tiếng nói: “Bày tiệc.”

“Hôm nay quả nhân rất vui.”

........

Đầm Châu, Châu thành.

Vốn Tiền Tiểu Cửu chỉ hơi mập nhưng lúc này đã trở nên mũm mĩm, vừa hơi di chuyển thì thịt mỡ đã bắt đầu rung lên.

Đối với điều này Tiền Tiểu Cửu cực kỳ không hài lòng, nhưng hắn không có chỗ nào để trút giận, chuyện hắn cũng không thể làm gì được, gần đây thực lực của hắn tăng trưởng thật sự quá nhanh, nhanh đến tình trạng Tiền Tiểu Cửu không thể thích ứng kịp.

Đại hội Tài Thần hơn một năm trước được tổ chức vì Tiền Tiểu Cửu, để Tiền Tiểu Cửu có thể củng cố được thực lực của mình ở võ đạo tứ phẩm, sau đó bắt đầu lắng đọng và bắt đầu chuẩn bị cho tiểu thiên mệnh.

Vốn tưởng rằng tu vi của ta hoàn toàn ổn định lại cần một hai năm, sau đó lại thêm một hai năm nữa sẽ hoàn thành tiểu thiên mệnh, đến lúc đó ta đã là võ đạo tam phẩm hơn 20 tuổi một chút. Đây là tốc độ tu hành bình thường của Tiền Tiểu Cửu.

Bình Luận (0)
Comment