Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 688 - Chương 688. Thánh Nhân Vò Đã Mẻ Lại Còn Sứt.

Chương 688. Thánh nhân vò đã mẻ lại còn sứt. Chương 688. Thánh nhân vò đã mẻ lại còn sứt.

Tuy vậy nhưng nó lại là tuyệt học đỉnh cấp nhất trong tuyệt học nhất phẩm, nhưng Đại Chu giàu có khắp tứ hải, trong đó Hoàng Cực Điện lại thu về quá nhiều tuyệt học nhất phẩm, nếu có một Thần Binh được truyền thừa xuống, không, chỉ cần là Bán Thần Binh nhất phẩm thì giá trị của 《 Đấu Ma Đồ Lục》có thể nói là tuyệt thế trân bảo.

Nhưng mà đối với Thánh nhân hiện giờ thì nó cũng chỉ là một miếng bánh ngọt nhạt nhẽo mà thôi, đi gom đủ 《 Đấu Ma Đồ Lục》gộp thành võ học Thần Ma thì Thánh nhân này lại chẳng có hứng thú này.

Hoàng thất không cần loại võ học này, Đại Chu cũng vậy.

Trong mắt Thánh nhân, thần tử tu hành võ học Thần Ma đều là những thần tử không tốt, đặc biệt là thần tử chứng đạo, đều là một đám loạn thần tặc tử.

Đại Chu có thể bồi dưỡng nhân tài, cũng có thể ngưng kết Pháp Tướng thượng phẩm.

Pháp Tướng thượng phẩm đủ để chứng đạo võ đạo nhất phẩm, cho nên Pháp Tướng tuyệt phẩm không cần thiết đến nó.

Ngươi tu hành võ học Thần Ma ngưng kết Pháp Tướng tuyệt phẩm để làm gì ?

Còn không phải là muốn chứng đạo Thần Ma sao?

Mà Đại Chu ta không có Thần Ma, ngươi muốn đi chứng đạo, nằm mơ đi.

Việc cầm dao đằng lưỡi như vậy trước đây đã từng xuất hiện một lần rồi.

Năm đó chuyện của Thánh Vương, suýt chút nữa Cơ Thị đã mất nước.

Thánh nhân hiền hoà mở miệng nói: “Trẫm sẽ không để Trần Hầu vi phạm đạo nghĩa, đi làm chuyện trái với luân thường đạo đức.”

“Đây chỉ là việc nhỏ mà thôi.”

“Sắp tới trẫm muốn thoái vị nhường cho hiền tài, thanh tu trong Tống Nhân Phủ, khó mà rời khỏi Tông Nhân Phủ được, sợ là khi chết không thể nhìn mặt lão tổ tông.”

“Cho nên trẫm muốn nhờ Trần Hầu đến một nơi, gửi lễ vật của trẫm, vẽ lại tướng mạo lão tổ tông, để trẫm có thể tẫn hiếu.”

Sắc mặt Đậu Trường Sinh ngưng trọng, nghe chuyện này giống như một việc nhỏ, nhưng Thánh nhân nói trịnh trọng như vậy, khẳng định thân phận vị kia không phải người bình thường, trong lòng đã có suy đoán, nhưng hắn vẫn mở miệng hỏi: “Đó là ai vậy ?”

Thánh nhân mở miệng nói: “Trần quốc công chúa.”

Sắc mặt Đậu Trường Sinh càng thêm ngưng trọng, quả nhiên là vị này, giờ đây cường giả võ đạo sống thọ không nhiều, nhưng cũng chẳng ít, hôm nay vị Thánh nhân này chẳng biết đã cách bao nhiêu đời với vị Trần quốc công chúa kia, làm gì còn có thân tình để nói nữa à?

Còn tỏ ra là hiền tôn hiếu tử, nếu vị Thánh nhân này không thoái vị, như vậy cũng liền thôi, dù sao Đại Chu này có ổn định hay không thì đều dựa vào vị Trần quốc công chúa kia, nhưng bây giờ vị Thánh nhân này sắp thoái vị, nửa đời sau của Thánh nhân chỉ dùng để tẫn hiếu, vì vậy Thánh nhân này đã trở nên vô dụng.

Trần quốc công chúa cho đối phương lễ phép là bởi vì đối phương là Thánh nhân, không muốn đối xử lạnh nhạt Thánh nhân, từ đó truyền ra ảnh hưởng không tốt, ảnh hưởng đến căn cơ Đại Chu.

Trong này có mờ ám, nhưng Đậu Trường Sinh cũng chưa hiểu rõ.

Đây là một việc rất tốt, Đậu Trường Sinh cũng muốn có một chút quan hệ với Á Thánh, lần trước muốn nhờ quan hệ với Tào Long Cát, nhưng Tào Long Cát lại muốn làm phản, Đậu Trường Sinh không muốn thiếu nhân tình của đối phương.

Dù sao Đậu Trường Sinh cũng ăn cơm của Đại Chu, là mệnh quan triều đình.

Đậu Trường Sinh suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói: “Bệ hạ cứ yên tâm, thần sẽ đi gặp công chúa điện hạ.”

Thánh nhân lộ ra vẻ vui sướng, sau khi phất tay áo, bàn tay che ở trong tay áo duỗi ra, hắn cầm trong tay một mảnh không biết làm bằng da con gì, đưa cho Đậu Trường Sinh: “Đây là cuốn tàn khuyết 《 Đấu Ma Đồ Lục》, Trần Hầu làm việc trẫm rất yên tâm.”

“Vật này giao cho Trần Hầu.”

Sắc mặt ngưng trọng của Đậu Trường Sinh tiêu tán, lộ ra nụ cười nhàn nhạt, vốn Thánh nhân cái mũi không phải cái mũi, con mắt không phải con mắt, lúc này trông cũng có vẻ mi mục thanh tú, có thể nói là cực kì thuận mắt.

Đậu Trường Sinh thích những người thoáng tính như vậy, trước cho tiền, sau đó mới giao việc.

Duỗi tay nhận 《 Đấu Ma Đồ Lục》, sau khi về thì ghép lại, sẽ được một bộ võ học Thần Ma.

Vốn dĩ Đậu Trường Sinh nghĩ mình tu hành 《 Diêm La Trấn Ngục Kinh》đến cảnh giới viên mãn hoàn mỹ xong, cũng không nhất định sẽ có được một bộ Luyện Thể võ học Thần Ma, nhưng không nghĩ ra chỉ cần sau sự việc này, mình có thể dễ dàng có được nó như vậy.

Miệng liên tục phát ra lời cảm tạ, không hề phát hiện ra, vị Thánh nhân này tốt như vậy.

Mình đã hiểu lầm vị Thánh nhân này, thấy hắn mắc phải một sai lầm định kiến điển hình, đó là ấn tượng đầu tiên không tốt.

Mình với vị Thánh nhân này gặp mặt được mấy lần chứ, sao có thể nhận định Thánh nhân này không phải là người tốt được, loại ấn tượng cố định đã khiến mình có ấn tượng như vậy ?

Chắc chắn đều do nghe quá nhiều lời đồn đãi, đều do những người ngoài nơi đó.

Bình Luận (0)
Comment