Điều này sẽ khiến người trong thiên hạ nhìn mình bằng ánh mắt thế nào?
Rất nhiều đồng nghiệp từ Lục Phiến Môn sẽ nhìn nhận mình ra sao?
Đậu Trường Sinh biết mình không giỏi lôi kéo đội ngũ, rất nhiều Thần Bộ trong Chu Tước Điện nhất định có ý kiến với hắn, nhưng lần này ý chỉ được ban ra nhanh bất ngờ, hắn không nghĩ cũng biết nhất định Thái tử đã nhúng tay vào kết quả.
Sau khi Trần Nhân Mai chết, Đậu Trường Sinh biết rằng mối quan hệ giữa hắn và Thái tử không thể hòa hoãn nữa.
Chao ôi.
Đậu Trường Sinh thở dài.
Hắn không ngờ rằng Trần Nhân Mai sẽ tự sát, những chuyện xảy ra sau đó nằm ngoài dự đoán của hắn, tất cả đều là âm mưu quỷ kế của Thương tộc. Mà sau khi tất cả những điều này bị phơi bày, Đậu Trường Sinh thật sự rất khó xử.
Bên ngoài bắt đầu đồn thổi ầm ĩ rằng mình là người giết chết Trần Nhân Mai, cũng là phụ trợ đắc lực của Thái tử, sao Thái tử có thể tiếp tục thờ ơ, nhất là khi Đỗ tướng công đã bãi chức quan, còn vài ngày nữa hắn sẽ phải rời khỏi Thần Đô.
Người như Đỗ Bắc Nguyên, cho dù mất đi chức vị, hắn cũng là võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm.
Tuy nhiên Đậu Trường Sinh có thể loại trừ mối họa từ Đỗ Bắc Nguyên, đối phương tự nguyện rời đi, đây là quy tắc ngầm trong nhiều năm đấu tranh của họ, song phương không có ân oán cá nhân nên không cần thiết phải đến bước đường cùng không chết thì không thôi.
Thái tử đã mất đi cánh tay phải và trái cùng một lúc, thực lực của đảng Thái tử đã bị tổn hại quá nhiều, mặc dù không hoàn toàn sụp đổ, nhưng cũng đang trên bờ vực của sự sụp đổ. Nếu đảng Thái tử muốn ổn định trở lại và tiếp tục thu phục lòng người, thì cách tốt nhất là ra tay với bản thân mình.
Sự trả thù điên cuồng của Thái tử sẽ đến nhanh thôi.
Chuyện này khiến Đậu Trường Sinh khó chịu, hắn cũng âm thầm cảnh giác.
Lần này quả thật là tai bay vạ gió, xui xẻo chết đi được.
Tấn Vương nhặt được lợi ích, nhưng mìnhh cũng thu được không ít lợi ích. Một ngàn Trọng Giáp Binh Đại Lương đã mang sức nặng không nhẹ, trong tay mình nắm ba ngàn Trọng Giáp Binh Đại Lương thì có thể sánh ngang với võ đạo nhất phẩm, đây là vận may lớn đến nhường nào.
Tu hành thôi.
Nếu không phải trách nhiệm của Điện chủ Chu Tước Điện là quản lý Thần Đô thì Đậu Trường Sinh đã sớm rời khỏi Thần Đô từ lâu rồi, hắn cũng không muốn thử từ chức hay rời đi, nhưng đây là chuyện tuyệt đối sẽ không được tán thành.
Thái tử muốn giết gà dọa khỉ, đồng thời tạo dựng lại uy phong của bản thân, Tấn Vương thì cần phải hoàn thành tốt vai trò quân tiên phong của mình trong khi bắt đầu cao giọng đòi đánh đòi giết đám người của đảng Thái tử.
Hắn chỉ có thể gặp chiêu thì phá chiêu, đi một bước nhìn một bước.
Áp lực trong lòng cũng không nhỏ, từ trước đến nay Đậu Trường Sinh luôn có một nỗi sợ sinh mệnh không đủ, năm xưa giá trị tu vi phải cộng thêm ba mạng mới được bốn mạng, bây giờ giá trị tu vi không đủ, trong ba mạng thì chết mất một mạng, giờ cũng chỉ còn hai mạng.
Nếu hắn chết hai lần nữa, vậy hắn thật sự sẽ chết.
. . . . . . .
Tại Đông cung.
Các thân tín của Thái tử tập hợp lại với nhau, trong đó không thiếu các trọng thần mặc áo bào màu tím.
Bọn họ tụ tập ở Đông cung chỉ vì một mục đích, đối phó với đảng Tấn Vương, đồng thời củng cố thực lực của đảng Thái tử, một phe mạnh, đương nhiên sẽ có một phe yếu.
Đảng Thái tử lần lượt mất đi các trụ cột, đảng Tấn Vương lợi dụng tình thế để củng cố thế lực, vốn ban đầu đảng Tấn Vương đã bị đảng Thái tử đàn áp, luôn bị vây khốn nhưng hiện nay thực lực của hắn đã gần như sánh ngang với đảng Thái tử.
Sắc mặt Lễ Bộ Tả Thị Lang Lữ Phương nghiêm túc, hắn trầm giọng nói: “Điện hạ."
"Lúc này ưu tiên hàng đầu là Nội các."
"Từ sau khi Tiêu Thiên Hữu chạy trốn, chức vụ Phiêu Kỵ tướng quân đã bị bỏ trống, hiện tại Đỗ tướng công cũng đã đệ đơn xin thôi chức quan, chín đại thần trong Nội các đã bỏ trống hai vị trí, việc này không thể bỏ qua được nữa."
"Những chỗ trống nhất định phải được lấp đầy, đặc biệt là vị trí Phiêu Kỵ tướng quân, cho dù Phiêu Kỵ tướng quân công khai phản đối điện hạ, nhưng nhất định phải có Phiêu Kỵ tướng quân để kiềm chế Đại tướng quân."
Người hầu cận thân của Thái tử cũng nói phụ họa: “Lữ đại nhân nói rất đúng, ngay cả khi Phiêu Kỵ tướng quân không phải là người của chúng ta, chúng ta cũng không thể để gia tộc của Đại tướng quân độc quyền thống trị và tiếp tục phụ trách ngũ quân tại Đô Hộ Phủ nữa."
"Nếu Phiêu Kỵ tướng quân mới nhậm chức nghiêng về phía Tấn Vương, hắn sẽ là uy hiếp trí mạng với điện hạ, ngũ quân tại Đô Hộ Phủ đều không ủng hộ điện hạ, điều này cũng chỉ ra quân đội chính là kẻ địch."
"Người được chọn cho vị trí tân Phiêu Kỵ tướng quân nhất định phải là kẻ có uy vọng cao, có thể chế ngự Đại tướng quân. Từ trước đến nay thế lực trong quân đội đều là một mạch tứ vương bát công chuyên quyền."