“Hơn nữa thức ăn của nó, mỗi ngày cần ăn ba viên Hoàng Tuỷ Đan nghiền nát và mười viên Long Cốt Đan...... Lại có người phụ trách dùng 36 Đại Cầm Nã Thủ xoa bóp, thư giãn gân cốt thông hoạt huyết để hấp thu dược lực, tăng cường khí huyết.”
Tấn Vương giống như mẹ già, bắt đầu lải nhải không ngừng ở bên cạnh Đậu Trường Sinh, cũng làm cho nụ cười của Đậu Trường Sinh cứng ngắc, thứ này tốt thì có tốt nhưng cũng là một tổ tông.
Bất luận là Hoàng Tuỷ Đan hay là Long Cốt Đan thì đây đều là đan dược tam phẩm, con hàng này ăn đều là tiền tài, còn muốn các loại cỏ, khô phẩm cấp không thấp khác nữa, còn muốn mỗi ngày mát xa, đây chính là đang hầu hạ tổ tông.
Đậu Trường Sinh cũng không có đãi ngộ này, nhất là vì duy trì khí huyết bản thân, Đậu Trường Sinh mỗi ngày cũng phải uống đan dược, tiêu hao cũng không nhỏ.
Tấn Vương nói một đống, Đậu Trường Sinh cũng không để tâm nhớ ở trong lòng, trực tiếp thẳng thắn nói: “Điện hạ cũng đưa mã phu hầu hạ nó thuận tiện cho ta đi.”
Tấn Vương sửng sốt, hiện ra không nỡ.
Mã phu có thể hầu hạ Xích Thố Hỏa Long Câu, đó là mã phu bình thường sao?
Đó là lão sư phụ có kinh nghiệm phong phú, hơn nữa thực lực bản thân cũng không yếu, là có tu vi võ đạo, nếu không sau khi Xích Thố Hỏa Long Câu vui vẻ, có thể kìm chế được nó sao?
Nhưng trong lúc suy nghĩ, Tấn Vương không đành lòng cũng biến mất, vì đại nghiệp, đây cũng không tính là cái gì.
Chỉ cần mình có thể thành công, đến lúc đó giàu có tứ hải, lực lượng Đại Chu đều là của mình.
Tấn Vương hào khí dâng lên nói: “Cái này tính là gì, chỗ này đặc biệt vì Xích Thố Hỏa Long Câu thành lập mã trường, hôm nay đều tặng cho Quốc công.”
Tấn Vương vẫy tay một cái, bắt đầu bàn giao quản sự, trực tiếp đi phụ trách vấn đề giao nhận.
Cuối cùng Đậu Trường Sinh lưu luyến rời đi, nếu không là Xích Thố Hỏa Long Câu này cần từ từ nhận chủ, hôm nay nói cái gì cũng phải cưỡi nó một phen.
Có nhà có xe, ở thời đại này, đây chính là xe nha.
Hơn nữa còn là phối trí cao cấp nhất.
Nam nhân nào có thể chịu đựng được điều này.
Nhất là làm chiến tướng trong quân, không có một con thần câu, không riêng gì mất mặt mà còn ảnh hưởng đến việc phát huy ra thực lực.
Ngày đó nếu có Xích Thố Hỏa Long Câu thì khả năng cũng sẽ không bị Quốc sư dễ dàng đuổi kịp, chắc chắm sẽ để cho hắn biết trường sinh mã khoái.
Đậu Trường Sinh trở về Thần Đô, trong đầu nghĩ đều là một loại phương thức chiến đấu, hiện giờ mình có thể dựa vào nguyên tố hóa 【 Nguyên Tố Chi Thể】, vũ khí và ngoại vật là có thể, nếu là vật sống cũng có thể, đến lúc đó Xích Thố Hỏa Long Câu cũng nguyên tố hóa, như vậy lúc đó chính là một thể.
Lại vận dụng 【 Vô Tướng Chi Phong 】, tốc độ sẽ càng nhanh hơn, phương thức chiến đấu của mình như vậy sẽ biến thành khủng bố.
Nhanh, chính là mạnh.
Đối với cường giả cũng có thể lượn lờ được, về phần kẻ yếu thì vốn có thể dây dưa với mình một chút, hiện giờ khẳng định chính là mặt hàng mèo giấy mà thôi.
Sau khi Đậu Trường Sinh và Tấn Vương chia tay, cũng đã ngồi không yên, trực tiếp đi thử xem vật sống có được hay không.
Lúc này hắn vẫn một lòng một dạ muốn tăng lên chiến lực, thủ đoạn đối địch càng thêm linh hoạt, cũng hồn nhiên quên mất một việc, đó chính là từ chối Tấn Vương, bản thân mình có phương pháp hãm hại Thái tử sao?
Trong lúc nhất thời vui vẻ, Đậu Trường Sinh quên mất nhưng Tấn Vương lại không quên, nhưng cho rằng Đậu Trường Sinh đã tính toán kỹ càng, cũng giống như lần trước, chỉ cần chờ đợi kết quả là tốt rồi.
Lần hai bên gặp mặt này mang đến ảnh hưởng rất lớn.
Đậu Trường Sinh vẫn luôn yên tĩnh ba tháng, hôm nay sau khi triều hội lại không lập tức trở lại Triệu phủ mà lại gặp mặt với Tấn Vương, càng là ra khỏi Thần Đô, thời gian ở ngoại thành rất lâu.
Nếu Tấn Vương ra khỏi thành, mặc dù khiến cho người ta để ý, nhưng không tính là chuyện lớn gì.
Nhưng có Đậu Trường Sinh thì lại khác, Đậu Trường Sinh di chuyển khiến cho bọn họ chán ghét, cho rằng Đậu Trường Sinh đang gây chuyện, nhưng sau khi Đậu Trường Sinh bình tĩnh lại, bọn họ lại càng thêm e ngại hơn, cho rằng Đậu Trường Sinh đang chuẩn bị ra chiêu lớn.
Càng bình tĩnh càng cho rằng đang chuẩn bị cái gì, bọn họ nhiều lần điều tra, cũng không nhìn ra Đậu Trường Sinh âm thầm chuẩn bị, nhưng đây chính là chỗ sợ hãi, không sợ phát hiện manh mối, chỉ sợ là không biết gì.
Không biết đại biểu cho thần bí, mà thần bí sẽ làm cho người ta sợ hãi.
Hôm nay một màn này xuất hiện, mặc dù trong lòng bọn họ căng thẳng, nhưng cũng có bao nhiêu thở phào nhẹ nhõm.
Nhất là Thái tử từng giây từng phú đều chú ý Đậu Trường Sinh, lúc này đang ở trong Đông cung, ba tháng qua lo lắng đề phòng nơm nớp lo sợ, trái tim luôn nhẫ nên tới cổ họng này, hôm nay rốt cục đã thả trở lại, thanh lợi kiếm treo trên đỉnh đầu kia sắp rơi xuống.