Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 699 - Chương 699. Không Thể Xem Thường Đậu Trường Sinh 2

Chương 699. Không thể xem thường Đậu Trường Sinh 2 Chương 699. Không thể xem thường Đậu Trường Sinh 2

Kế tiếp không cần lúc nào cũng sợ hãi, chỉ cần đi tiếp chiêu là được.

Vì thế tâm trạng Thái tử rất tốt, ăn thêm hai chén cơm.

Sau khi ăn xong đơn giản, nhìn cung nữ thu dọn, ánh mắt Thái tử nhìn Lữ Phương đang quỳ một bên, mở miệng hỏi: “Trần Quốc công yên lặng tháng ba, hôm nay quang minh chính đại gặp mặt với Tấn Vương, hơn nữa còn đi đến trường đua ngựa của Tấn Vương, chuyện này ngươi thấy thế nào?"

Lữ Phương trầm giọng nói: “Vương tiên sinh đã từ U Châu khởi hành, xem ra Tấn Vương đã nóng nảy, Đậu Trường Sinh cũng nóng nảy.”

“Lần này bọn họ gặp mặt, đại biểu muốn trước khi Vương tiên sinh đến Thần Đô, bắt đầu phản kích chúng ta.”

Thái tử gật đầu nói: “Nói không sai.”

“Mặc dù thủ đoạn đệ đệ này của bản cung lợi hại, nhưng bản cung đã quá quen thuộc hắn, hắn sẽ phản kích như thế nào, con đường đại khái bản cung đã hiểu rõ, cho dù có chỗ khiếm khuyết, có Lữ đại nhân các ngươi phụ trợ, bản cung cũng có thể ung dung đối mặt.”

Nhưng mấu chốt là Trần Quốc công, suy nghĩ của hắn thật sự là thiên mã bay trên trời, giống như linh dương treo sừng không dấu vết.

"Bản cung cũng không có nhìn ra, hắn yên lặng ba tháng, đến cùng chuẩn bị cái gì?"

“Bất luận là nhìn thế nào cũng không thấy hắn có chuẩn bị, một lòng ở trong phủ đệ thanh tu.”

“Đây có phải là chuyện bé xé ra to hay không, chúng ta suy nghĩ quá nhiều hay không?”

“Điện hạ.”

Lữ Phương đột nhiên cao giọng la lên một câu, thanh âm chấn động tứ phương, chén trà trên mặt bàn lắc lư, trong thiên điện không ngừng truyền ra hồi âm, một câu la lên này khiến tinh thần Thái tử chấn động.

Lữ Phương vội vàng nói: “Không thể xem thường Đậu Trường Sinh.”

"Gần đây thần cẩn thận nghiên cứu cuộc đời của Đậu Trường Sinh, phát hiện người này đúng là người đại gian đại ác, Thiên Cơ Báo đưa tin chẳng những không có giả dối, ngược lại còn đánh giá thấp Đậu Trường Sinh, không có bại lộ bộ mặt thật của Đậu Trường Sinh ra."

"Một đường đi tới của Đậu Trường Sinh, trong số những người chết, có không ít người đều là cấp trên, có thể nói là hạ khắc thượng, bây giờ chẳng những không luận tội, ngược lại còn ngồi lên vị trí Điện chủ Chu Tước điện, đây đã là quan lớn quốc triều, chỉ dưới vài người ít ỏi."

“Nếu tiến thêm một bước nữa thì phải nhập các bái tướng rồi.”

“Từ đó có thể nhìn ra Đậu Trường Sinh lợi hại, mỗi lần hạ khắc thượng đều có thể đẩy bản thân ra bên ngoài, bản thân hắn không có bất cứ chuyện gì cả.”

“Thiên Cơ Báo vẫn thổi phồng Thiên Sát Cô Tinh, khắc cha mẹ, khắc người thân khắc bằng hữu.”

“Sau khi thần cẩn thận nghiên cứu, đã thấy rõ bộ mặt thật của Đậu Trường Sinh, trong thiên hạ làm gì có Thiên Sát Cô Tinh, ngôi sao chổi chứ.”

“Một loạt trùng hợp này đều là do Đậu Trường Sinh tính kế, là Đậu Trường Sinh chủ động ra tay.”

"Vụ án sứ đoàn Linh tộc, trước đó khẳng định Đậu Trường Sinh đã biết rõ manh mối, lúc này mới có thể chủ động vào Thần Đô, nếu không Đậu Trường Sinh đã ở Đại Lương lâu như vậy, vì sao hết lần này đến lần khác lại tới trùng hợp như vậy, sau khi đi vào bèn chủ động điều tra vụ án sứ đoàn Linh tộc."

"Vốn tưởng rằng Đậu Trường Sinh không muốn bị cuốn vào cuộc chiến tranh đoạt đích, đi điều tra một vụ án không có liên quan gì, mượn chuyện này bo bo giữ mình, nhưng ai có thể nghĩ đến vụ án này lại hãm hại chết Trần đại nhân, lại bức bách Đỗ tướng công về hưu."

“Đậu Trường Sinh đúng là lợi hại, đi một bước tính mười bước, nhân vật tâm kế thâm trầm như thế, há có thể không biết Trần đại nhân vừa chết sẽ không có đường hòa hoãn cùng với điện hạ chứ, vậy mà nhất định là ngươi chết ta sống, cá chết lưới rách.”

"Nhưng hắn lại thờ ơ, ở trong phủ đệ khổ tu tháng ba, điện hạ cho rằng điều này có khả năng sao?"

Thái tử tán thành gật đầu nói: “Không có khả năng.”

Lữ Phương nghiêm túc nói: “Đúng.”

“Chính là không có khả năng.”

“Tên giặc này chắc chắn đang bố trí muốn hãm hại điện hạ.”

"Mà gần đây bởi vì điện hạ ra lệnh, chúng thần đều ước thúc thân tộc, Thần Đô gió êm sóng lặng, Đậu Trường Sinh muốn xuống tay thì cũng chỉ có phường thị Thần Bí ở mấy ngày sau."

“Không thể để Đậu Trường Sinh ra tay trước, thần xin lệnh ra tay trước.”

Hoàng thành.

Mặt trời mới mọc.

Hàng vạn ánh hào quang dâng lên, ngói lưu ly phản xạ hào quang, giống như một mảnh đại dương mênh mông.

Sắc mặt Trần Vương nghiêm túc, đứng ở một chỗ bên ngoài đại điện, nhẹ nhàng sửa sang lại một chút quần áo, trang nghiêm nghiêm túc đi vào trong đại điện.

Đại điện trải một tầng thảm màu đỏ tươi, vẫn từ cửa lan tràn đến chỗ sâu trong đại điện, trên từng cây cột đá là điêu khắc từng Chân Long vờn quanh, cột chân rồng chống đỡ đại điện.

Thánh nhân đưa lưng về phía cửa, hai tay chắp sau lưng, nhìn lên một bức bích họa điêu khắc.

Bích họa này xuất phát từ tay danh gia, chính là một bộ Sơn Hà Xã Tắc Đồ, mặt trên điêu khắc một trăm lẻ tám châu Đại Chu, thiên hạ núi sông hồ nước, danh thành hùng quan đều ở trong đó.

Bình Luận (0)
Comment