Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 701 - Chương 701. Ấu Chủ Đăng Cơ, Thái Thượng Hoàng Nhiếp Chính? 2

Chương 701. Ấu chủ đăng cơ, Thái Thượng Hoàng nhiếp chính? 2 Chương 701. Ấu chủ đăng cơ, Thái Thượng Hoàng nhiếp chính? 2

"Cho nên cố ý giấu diếm, bắt đầu chuẩn bị cho một giáp chi loạn, bây giờ cũng nhìn không ra, tình huống chân thật so với cái này biểu hiện còn ác liệt hơn gấp mười lần."

“Đại Chu nhìn như có vẻ bình tĩnh, thật ra mạch nước ngầm mãnh liệt, một cái không tốt sẽ sụp đổ ngay trước mắt.”

“Giá trị thời khắc mấu chốt này, bọn họ không để ý đến tình thế nguy hiểm của Đại Chu, lại còn lựa chọn nội đấu, một chút cái nhìn đại cục cũng không có.”

“Chẳng lẽ không biết, muốn củng cố thiên hạ, hiện giờ chỉ có trẫm mới có thể làm được.”

"Đổi một vị Thánh nhân thượng vị, chỉ củng cố triều đình cũng không biết tốn hao bao nhiêu năm, căn cơ bất ổn nơi nào còn có dư lực cải cách đối với thiên hạ, sợ là mỗi ngày đều bận rộn nội đấu, chỉ có trẫm tại vị nhiều năm mới có thể đem Đại Chu vặn thành một sợi dây thừng, trên dưới một thể, cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn."

Sắc mặt Thánh nhân bất mãn, cũng không thèm che dấu, trình bày ý nghĩ trong lòng ra với Trần Vương.

Trần Vương lên tiếng nói: “Bệ hạ nói rất đúng.”

“Thái tử và Tấn Vương còn quá trẻ, làm gì có kinh nghiệm trị quốc, sau khi lên ngôi căn cơ bất ổn, uy nghiêm không hiện, chủ thiếu thần nghi.”

“Mấy vị tiên đế đã sớm thoái vị, bộ hạ cũ năm xưa đã điêu linh, cho dù còn khỏe mạnh, nhưng cũng là tuổi già thể suy, người đương gia chủ sự kia cũng là hậu duệ con cháu của bọn họ, cùng mấy vị tiên đế cách xa nhau rất xa, đã sớm không phải một lòng.”

"Cho dù bọn họ có thể khôi phục, cũng sẽ rơi vào tình trạng không người có thể dùng, muốn khống chế triều đình cũng cần tốn thời gian dài chỉnh đốn, còn lâu mới bằng được bệ hạ."

“Có thể khiến cho thiên hạ bình yên, nhất định là bệ hạ.”

Lời nói của Trần Vương đột nhiên im bặt, đề tài mẫn cảm tiếp theo hắn cũng không dám mở miệng.

Mặt lộ vẻ chần chờ, do dự, cuối cùng hắn nghiến răng nghiến lợi một cái, Trần Vương kiến nghị nói: “Tiên đế có ơn tri ngộ với thần, năm xưa trước khi tiên đế long ngự quy thiên, từng kéo tay thần, dặn dò thần phụ tá bệ hạ.”

“Thần bắt đầu từ nhỏ, không có tiên đế khen ngợi thì đến bây giờ có lẽ vẫn là một gia nô, ân tình này thần một khắc cũng không dám quên, mà bệ hạ đối với thần cũng là ưu lễ có thừa, thần mới có thể đảm đương Thủ tôn của Lục Phiến Môn, nhập các bái tướng.”

“Hôm nay liều chết khuyên can.”

“Đại Chu không thể một ngày không có bệ hạ.”

Trần Vương trực tiếp quỳ lạy dưới chân Thánh nhân, trán không ngừng chạm vào mặt đất, đã bắt đầu không ngừng dập đầu, ngẩng đầu lên ánh mắt tình cảm biểu lộ, thật sự là hết sức chân thành, từng quyền lòng yêu nước, hiển lộ vô cùng nhuần nhuyễn lâm li bi đát.

"Trong mấy vị tiên đế, Thái Tông và Cao Tông tuổi đã cao, cũng không còn nhiều thời gian, trong lòng bọn họ sớm đã không có Đại Chu, hoàn toàn là vì tư lợi bản thân, không để ý giang sơn xã tắc Đại Chu, thiên hạ trăm triệu vạn lê dân bách tính."

“Hôm nay thiên hạ không yên, có thể khiến cho thiên hạ bình yên, cũng chỉ có một mình bệ hạ.”

“Kính xin bệ hạ đừng bỏ lê dân bách tính trong thiên hạ, cũng đừng buông bỏ giang sơn xã tắc.”

Thánh nhân hiện ra vẻ động dung, đích thân cúi người nâng Trần Vương dậy, cảm động nói: “Gió mạnh mới biết cỏ kiên cường, hỗn loạn nhận thức trung thần.

“Giá trị thời khắc này, chỉ có một mình Trường Cung ngươi tin tưởng trẫm, đích thân ủng hộ trẫm.”

“Đáng tiếc hôm nay đại thế đã mất, trẫm đã thất đức, không lâu sau sẽ phải thoái vị, đã là hữu tâm vô lực, thẹn với tín nhiệm của Trường Cung.”

Sắc mặt Trần Vương nghiêm túc, ngưng trọng mở miệng nói: “Thế cục chưa tới tuyệt cảnh, chưa hẳn không thể xoay chuyển.”

"Chuyện Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan, nói cho cùng là do Quốc sư xúi giục, đó chính là dị tộc, tới đây là vì hoàn thành đại thiên mệnh, cướp đoạt đạo của tộc ta để hoàn thành đột phá, tiếp theo là Thái Tông bệ hạ và Cao Tông bệ hạ."

"Không có hai vị bọn họ phối hợp, làm sao Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan có thể thành công, hôm nay đã xảy ra chuyện, đều đem tội trách giao cho bệ hạ."

"Thật ra tội nghiệt của bệ hạ còn lâu mới lớn bằng bọn họ, thiên hạ đều lên án bệ hạ, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là bệ hạ quý là Thánh nhân, là chí tôn thiên hạ, thân phận quá mức hiển hách, mà Thái Tông bệ hạ và Cao Tông bệ hạ đã lui về phía sau màn, mới có thể bình an vô sự."

"Điều này còn có đường để xoay chuyển."

Thánh nhân lắc đầu nói: “Không có khả năng, thoái vị đã thành kết cục đã định, không có đường xoay chuyển.”

Trần Vương gật đầu nói: “Thoái vị là tất yếu, nhưng sau khi thoái vị thì sao?"

"Bệ hạ không thể trở về Tông Nhân Phủ thanh tu được, đến lúc đó nhất định sẽ bị Thái Tông bệ hạ và Cao Tông bệ hạ áp chế, cuối cùng tuổi già thê lương."

“Sau khi bệ hạ thoái vị còn có thể nhiếp chính, Thánh nhân tuổi còn nhỏ, bệ hạ là thái thượng hoàng, đương nhiên có thể nhiếp chính.”

Bình Luận (0)
Comment