Hắn bắt đầu suy xét lại nguyên nhân, là do bọn họ gần đây quá an tĩnh, không có động thái gì, cũng không thường xuyên xuất hiện cho nên bị bỏ qua?
Không, không đúng.
Dường như hắn gặp một loại trở ngại về nhận thức nên đã bỏ qua hai người họ một cách tự nhiên.
Đây chính là bị lực lượng bên ngoài quấy nhiễu.
Nếu không có sư phụ nhắc nhở thì Đậu Trường Sinh cũng không thể nghĩ đến Trường Thọ Chân Nhân và Long Dương.
Trong lòng hắn nặng trĩu, lực lượng này quả là khiến người ta sợ hãi, hắn cảm thấy trong lòng mình tràn ngập cảm giác đề phòng.
Nguồn lực lượng này không hề khiến Đậu Trường Sinh quên đi chuyện của bọn người Trường Thọ Chân Nhân, nếu quên đi thì chắc chắn sẽ xuất hiện sơ hở trong việc tình tiết có ăn khớp hay không, dù sao Thái tử và Tấn Vương đều có tông môn chính phái chống đỡ, nếu như quên mất hai người này, lại nghĩ đến tông môn chính phái thì sẽ phát hiện ra điểm không thích hợp. Với sự thành công trong võ đạo của Đậu Trường Sinh, hắn chắc chắn có thể tìm ra được manh mối, sau đó đến Lục Phiến Môn tra xét, nhất định có thể biết rõ mọi chuyện từ đầu đến cuối.
Điểm đáng sợ nhất là ở chỗ Đậu Trường Sinh biết rõ tông môn chính đạo đều giúp đỡ cả Thái tử lẫn Tấn Vương, cũng biết rõ về Trường Thọ Chân Nhân và Long Dương, thế nhưng lại không thèm để ý, cho rằng mọi chuyện đều không đáng nhắc đến.
Trên trán xuất hiện một tầng mồ hôi, Đậu Trường Sinh không phải sợ hãi chuyện lần này mà là sợ hãi nguồn lực lượng kia, võ đạo thượng tam phẩm đã bắt đầu trở thành siêu phàm nhập thánh, các loại bí thuật tầng tầng lớp lớp.
Loại lực lượng này làm giảm cảm giác tồn tại, nếu nó được sử dụng trong thời kỳ chiến loạn, thì dù ngươi biết rõ là có một đội quân đang bao vây tiến đánh nhưng trong lòng ngươi lại cho rằng không có gì đáng sợ, có thể tùy tiện sắp xếp là sẽ ngăn cản được, đợi đến khi trận chiến quyết định xảy ra, tất nhiên sẽ lộ ra điểm sơ xuất, kết cục sẽ là thua vô cùng thê thảm.
Xưa nay còn ít thấy, trong thế giới này, rất nhiều danh tướng trong sử sách anh minh cả đời, cuối cùng không giữ nổi khí tiết khi về già, bảo thủ làm ra chuyện không thể cứu vãn nổi. Bây giờ nhìn không ra không nhất định là bọn họ hồ đồ mà là bị lực lượng bên ngoài ảnh hưởng, khiến nhận thức của họ trở nên sai lệch.
Đậu Trường Sinh càng nghĩ lại càng sợ hãi, trầm mặc một lúc rồi lên tiếng: “Loại lực lượng này thực chất là thứ gì vậy?”
“Đây nhất định là một loại Thần Binh, hoặc là một món Bán Thần Binh. Uy lực như này chắc chắn sẽ không phải là dạng vô danh bừa bãi.”
“Tông môn có ghi chép gì liên quan đến loại lực lượng này không?”
“Đó là Sinh Tử Cảnh.”
Sư phụ thần bí mở miệng nói.
Sinh Tử Cảnh, Chư Thiên Tháp.
Hay còn được gọi là Hạo Thiên Kính, Hạo Thiên Tháp, là Thần Binh của Hạo Thiên Tông.
Hai đại Thần Binh đứng đầu môn phái, lực lượng của Hạo Thiên Tông cũng cao hơn tất cả các phái, đứng đầu trong chín đại tông phái. Môn phái mạnh như Thiên Ma Tông cũng phải chịu ở dưới Hạo Thiên Tông, điều này không phải là đấu đá nội bộ để kiềm chế Thiên Ma Tông mà là đồng tâm hợp lực với Thiên Ma Tông.
Hạo Thiên Tông vừa chính vừa tà, từ trước tới giờ hoành hành không thèm kiêng nể ai, bị coi là chính đạo khôi thủ của thiên hạ.
Bởi vì lực lượng của Hạo Thiên Tông quá lớn, chính đạo không dám xếp bọn họ vào ma đạo.
《 Chư Thiên Sinh Diệt Kinh》là kẻ đứng đầu bách kinh, hoàn toàn xứng với cái danh đệ nhất.
Sinh Tử Cảnh, Chư Thiên Tháp đều không phải là tổ tiên của các loại Thần Binh mà là do Hạo Thiên Tông tạo nên, hai món Thần Binh xuất hiện như là biểu tượng của Hạo Thiên Tông ra hai vị Thần Ma.
Hạo Thiên Tông nằm ở biên giới Bắc Cương, chống đỡ nửa bầu trời của Nhân tộc.
“Hạo Thiên Tông từ trước tới nay vô cùng cao ngạo, chuyện lớn như thay đổi cả triều đại mà bọn họ còn không muốn tham gia vào, thế thì cuộc chiến tranh đoạt đích nhỏ nhoi này thì không có khả năng bọn họ sẽ nhúng tay vào.”
Trong lòng sư phụ thần bí thở dài một hơi, lại là vấn đề ngu xuẩn này. Tuy nhiên vị đồ nhi này của hắn trước nay làm việc rất lưu loát, khiến cho người ta thoải mái, thế nhưng mỗi lần nói chuyện thì lại khiến sư phụ thần bí cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Lần nào Đậu Trường Sinh cũng giả vờ ngây ngốc, biết rõ nhưng vẫn cố hỏi, nhưng sư phụ thần bí lại không thể không phối hợp. Không còn có cách nào khác, dù sao thì thiên tài luôn có những hành động cổ quái, Đậu Trường Sinh như thế này còn không tệ lắm.
Hắn sắp xếp lại lời nói một lần nữa, sau đó mở miệng nói: “Một lần thay đổi triều đại này không phải là chuyện đơn giản, Chân Long đại thiên mệnh tích lũy gần ngàn năm, đây là chuyện trước đó chưa từng xảy ra.”
“Triều đại tiếp theo dù không thể thoát kiếp nạn, thế nhưng cũng là Thần Ma đỉnh phong, nếu có thể uy áp bốn bể, tạo dựng nên công lao sự nghiệp giống Thái Tông, thậm chí là một vị Tiên Thiên Thần Ma.”