“Nếu không phải Thánh nhân thất đức, biến cố xảy ra quá sớm khiến mánh khóe của Thái tử bị bại lộ, thì Thái tử tu hành thêm hai mươi ba mươi năm nữa là có thể tu tới võ đạo nhất phẩm, đến lúc đó thiên hạ nghênh đón vị Thánh nhân có thể vận dụng Ngọc Tỷ Truyền Quốc nhiều lần.”
“Thái tử tựa hồ không may mắn, nhìn thời vận như bất lực, còn không phải là kết quả của vận khí suy giảm của vương triều Đại Chu hay sao?”
“Để so với Thái tử thì Tấn Vương cũng không hề kém cỏi, nhưng Tấn Vương không phải là trưởng tử. Đây chính là hoàn cảnh xấu của Tấn Vương, sinh ra chậm hơn một năm, nếu Tấn Vương cố gắng hơn gấp mười lần thì may ra mới có thể bù lại.”
“Thái tử sinh ra đã là trữ quân của Đông cung, tự động sẽ có rất nhiều thần tử vờn quanh ở bên cạnh, đảng Thái tử liền tự nhiên thành lập, mà đảng Tấn Vương lại chính là kết quả Tấn Vương tốn biết bao tâm huyết mới có được.”
“Tấn Vương đúng là không kém cạnh Thái tử, nhưng lúc Thái tử một lòng cố gắng tu hành thì Tấn Vương lại nhất định đi kéo bè phái, phần lớn thời gian này đã bị lãng phí, vậy nên thực lực của Tấn Vương yếu hơn Thái tử, đặc biệt nhất chính là Thái tử có thể tu hành 【 Hoàng Cực Kinh Thế Lục 】 còn Tấn Vương thì không được.”
“Căn cơ không tốt mà muốn tu hành công pháp kia thì phải tổn phí tâm huyết thì mới bù lại được. Nếu cho là Tấn Vương lên ngôi mà chuyển sang tu hành 【 Hoàng Cực Kinh Thế Lục 】 thì sẽ có tổn hại đối với tu vi của bản thân hắn.”
“Xuất phát điểm đều giống nhau thì Tấn Vương chắc chắn sẽ không thua kém Thái tử. Nhưng bọn họ trời sinh căn cơ không giống nhau, vậy nên bây giờ Tấn Vương không bằng Thái tử.”
“Hai người này vô cùng quan trọng, họ chính là trụ cột của Đại Chu trong tương lai. Một giáp chi loạn diễn ra vào lúc hai người ở thời kỳ đỉnh cao nhất, họ chắc chắn là nhân vật then chôt sẽ bình định loạn cục của thiên hạ.”
“Trong đám tôn thất cũng không có kẻ nào là đủ ưu tú để có thể cùng so sánh với hai người này. Chỉ cần bọn họ rớt đài thì thế hệ tôn thất của Đại Chu sẽ bị đoạn tuyệt, sẽ không còn có những tôn thất tài giỏi như thế nữa.”
“Chỉ cần Thái tử bị phế thì hắn sẽ bị đuổi ra khỏi Thần Đô, những kẻ có dã tâm chắc chắn sẽ không nhịn được mà ra tay với Thái tử, nếu Thái tử có chết bất đắc kỳ tử thì cũng coi như là chuyện đương nhiên.”
“Nếu có thể loại trừ đi tai họa ngầm lớn nhất này thì sẽ làm suy yếu đi tiềm lực của Đại Chu.”
Sư phụ thần bí không ngừng khen ngợi, Thái tử đã xong đời, một số tiền lớn chắc chắn sẽ rơi vào tay, hắn không khỏi nói thêm mấy câu: “Kế tiếp ngươi nên cẩn thận một chút, đừng rời khỏi Thần Đô. Nếu ngươi có ra ngoài thì cũng đừng đi đến những nơi vắng vẻ, Đại Nhật Tông cũng phái một tên đệ nhất khốn kiếp tới chỗ Tấn Vương, hẳn là cũng không đối xử nhiệt tình với Tấn Vương.”
“Nhưng vị Trường Thọ Chân Nhân của Trường Sinh Cốc này cũng không thể coi thường, bây giờ không lộ diện danh tiếng nhưng đang tu hành 【 Thanh Đế Trường Sinh Kinh 】, bên tông môn đã tra xét rõ ràng, vị này kiếp trước chính là Thanh Nguyên chân nhân tiếng tăm lừng lẫy.”
“Người này thế nhưng lại là Vô Thượng Tông Sư nằm trong top 10 Địa Bảng, kiếp trước hắn cũng là top 10 trên Địa Bảng.”
“Ba đời hắn đều là Vô Thượng Tông Sư đứng top 10 trên Địa Bảng mà thanh danh hiển hách, kiếp này có thể không lộ diện thanh danh nhưng chỉ cần Trường Thọ Chân Nhân muốn thì chắc chắn hắn có thể là nằm trong top 10 trên Địa Bảng.”
“Trong Thần Đô thì những kẻ đạt được võ đạo nhất phẩm không ít, thế nhưng có thể chân chính giao đấu với Trường Thọ Chân Nhân thì cũng chỉ rải rác được mấy người. Kẻ có võ học Thần Ma lần này lại dám đi vào Thần Đô, thậm chí có kẻ còn mang theo Thần Binh, có vẻ là có năng lực thay đổi tình hình.”
“Gần đây vi sư luôn sát sao theo dõi chư tông chính đạo, phát hiện bọn họ dạo này vô cùng yên tĩnh, không hề có động thái gì, Trường Thọ Chân Nhân lại dựng nhà ở bên ngoài thành Thần Đô, lúc ngươi một trận chém võ đạo nhất phẩm thì người ở gần nhất chính là vị Trường Thọ Chân Nhân này.”
“Long Dương của Đại Nhật Tông coi trời bằng vung, không màng chuyện đời, cũng không có dính dáng tới tà ma ngoại đạo, một phần vì có Đại Nhật Tông che chở, cũng một phần là do trong lòng Long Dương có chừng mực, biết việc gì có thể làm còn việc gì không thể làm.”
“Việc nhỏ thì chắc chắn Đại Nhật Tông không can dự vào, nhưng nếu là việc chuyện lớn thì chắc chắn Long Dương sẽ không làm trái Đại Nhật Tông.”
“Tông môn chính phái chỉ có Trường Sinh Cốc và Đại Nhật Tông ở đây, nhưng hai người này thực lực quá lớn, nhưng một nguồn lực lượng này gần đây đều bị tất cả mọi người bỏ qua.”
Trong lòng Đậu Trường Sinh hoảng sợ, giống như lời sư phụ vừa nói, hắn đã trực tiếp bỏ qua hai vị này.