Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 748 - Chương 748. Khi Phản Phái Bắt Đầu Liên Hợp Lại. 3

Chương 748. Khi phản phái bắt đầu liên hợp lại. 3 Chương 748. Khi phản phái bắt đầu liên hợp lại. 3

Không phải ba thanh Thất Tinh Kiếm đồng thời sử dụng là được mà nhất định phải sử dụng cùng một lúc, cùng một chỗ.

Từ Trường Khanh chửi thầm một câu.

Sau đó lao ra khỏi phủ đệ, đi tới phủ đệ của Đại tướng quân.

Trong bảy thanh Thất Tinh Kiếm, Thần Hầu có một thanh, hiện giờ Thần Hầu đã ra ngoài Lương Châu, một thanh Dao Quang Thượng Phương Bảo Kiếm này không có Thần Hầu mở ra, muốn vận dụng thì phải giải phong ấn, đây lại là chuyện phiền toái nhất, bởi vì giải phong ấn cần một khắc đồng hồ, thời gian này rất ngắn ngủi, nhưng trong thời khắc mấu chốt này, làm sao có nhiều thời gian để đi giải phong ấn như vậy.

Sợ lực lượng của Thần Ma nhưng cũng tham lam lợi ích mà Thần Tài Các mang lại, lưc này cấp cho thuận tiện, không ngờ vậy mà lại làm cho Thần Ma hiểu lầm, cho nên mới chủ động tăng thêm độ khó khi mở Tiên Thiên Bắc Đẩu Đại Trận ra.

Vốn cũng cảm thấy không có vấn đề gì, dù sao nơi này cũng là Thần Đô, là đô thành của Đại Chu, ai dám làm càn ở chỗ này, không có Tiên Thiên Bắc Đẩu Đại Trận, trong hoàng thành còn có một đại trận Thần Ma.

Thậm chí Ngọc Tỷ Truyền Quốc của Đại Chu còn là một món Thần Binh, đây là biểu thị tôn trọng với Thần Ma giờ thì tự làm tự chịu.

Thánh nhân rời khỏi hoàng thành, không có khả năng mở ra Tử Vi Đại Trận, hơn nữa cách đây không lâu cũng đã phong ấn Ngọc Tỷ Truyền Quốc, hiện giờ mở Tiên Thiên Bắc Đẩu Đại Trận lại khó khăn.

Với trí tuệ của Từ Trường Khanh sao có thể không nhìn ra, đây là âm mưu của loạn thần tặc tử, đây không phải là thời cơ tốt để đối phương lựa chọn mà là do đối phương chủ động bố trí, chuyện này khó mà tưởng tượng nổi, chuyện không có khả năng thành công nhưng hết lần này tới lần khác đối phương lại làm được.

Sau khi Từ Trường Khanh đi ra ngoài phủ đệ, trực tiếp chạy đến phủ Đại tướng quân, mới đi tới bên ngoài phủ đệ của Đại tướng quân, đã thấy Đại tướng quân Dương Khai Thái vội vàng chạy về.

Sắc mặt Từ Trường Khanh trở nên âm tầm, lúc này Đại tướng quân Dương Khai Thái chạy từ ngoài về mà không phải đi từ trong phủ đi ra, chứng tỏ Dương Khai Thái vừa mới về, một trước một sau bước đi này lại bị chậm trễ thêm.

Còn tưởng là Đại tướng quân đã phát hiện được nguy cơ, mang theo một thanh Thất Tinh Kiếm cùng mình hiệp thủ, giờ còn phải trở lại phủ lấy kiếm, nhìn thì có vẻ không có gì khác nhưng thời gian lại cứ như vậy bị chậm trễ.

Từ Trường Khanh truyền âm từ xa: “Mang theo Thất Tinh Kiếm nhanh đến đây.”

Từ Trường Khanh đã chạy tới chỗ Lục Thiên Ân, nhưng giữa đường Từ Trường Khanh lại gặp được Lục Thiên Ân, lúc này sắc mặt của Lục Thiên Ân vô cùng khó coi, chủ động nói: “Có chuyện rồi.”

“Thanh Thượng Phương Bảo Kiếm của ta đã biến mất.”

“Cùng tới chỗ Đại tướng quân.”

Từ Trường Khanh trực tiếp lắc đầu nói: “Không cần phải đi, hiện giờ muốn trong thời gian ngắn gom đủ ba thanh Thượng Phương Bảo Kiếm là không có khả năng.”

“Bảy thanh Thượng Phương Bảo Kiếm, năm thanh ở Nội các, một thanh trong tay Thái tử, còn một thanh trong tay Thần Hầu.”

“Thanh trong tay Thái tử, hôm nay đã trả lại cho triều đình, thanh của Thần Hầu cũng tương tự, chủ nhân không có ở đây, không có bọn họ chủ động mở nhất định phải giải phong ấn.”

“Năm thanh Thượng Phương Bảo Kiếm trong Nội các, thanh trong tay ta thì không nói, thanh của ngươi bị mất tích, Đỗ Bắc Nguyên và Vương Trường Cung lại không có ở đây, cho dù thanh của Đại tướng quân có ở đây cũng không gom đủ ba thanh.”

Sắc mặt của Từ Trường Khanh trở nên vô cùng khó coi, trong thời gian ngắn như vậy mà nhận được không ít tin tức, nhưng toàn là tin xấu, nhất là khi thấy Dương Khai Thái vội vàng chạy về phủ, vừa nhìn đã biết là bị người cố ý dẫn ra ngoài, hơn nữa thanh Thượng Phương Bảo Kiếm trong tay Lục Thiên Ân còn bị mất.

Rõ ràng là có người cố ý không cho bọn họ mở ra Tiên Thiên Bắc Đẩu Đại Trận, kẻ địch chuẩn bị quá đầy đủ.

Từ Trường Khanh phản bác lại Lục Thiên Ân, thản nhiên mở miệng nói: “Hiện giờ không có khả năng mở ra được đại trận Thần Ma, kế tiếp chúng ta phải trực tiếp đi tiếp viện Thánh nhân.”

“Kẻ thù đã chuẩn bị đầy đủ, hơn nữa trong thời gian ngắn cũng không thể giết Thánh nhân thành công, chỉ cần chúng ta cùng nhau tiếp viện, là có thể cứu được Thánh nhân.”

Lục Thiên Ân không do dự nói: “Được.”

Từ Trường Khanh đi về phía bên ngoài Thần Đô, đồng thời không ngừng phát ra mệnh lệnh, khi đi tới cửa thành Thần Đô, Đại Tông Chính cũng vội vàng chạy tới, thấy vậy Từ Trường Khanh không vui nói: “Tông Nhân Phủ chỉ có một vị Vô Thượng Tông Sư tới thôi sao.”

“Những người khác không phải không muốn đến mà là không đến được.”

“Các ngươi cũng không ra khỏi Thần Đô được.”

“Trần Diệt Chu, ngươi muốn giết Thánh nhân sao?”

“Là Vương Trường Cung.”

“Tội trạng này lão đạo gánh không nổi.”

Bình Luận (0)
Comment