Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 75 - Chương 75. Vẫn Là Tiểu Lão Đệ Hiểu Ta

Chương 75. Vẫn là tiểu lão đệ hiểu ta Chương 75. Vẫn là tiểu lão đệ hiểu ta

Chương 75: Vẫn là tiểu lão đệ hiểu ta

Bàn về vuốt mông ngựa, mồm mép, Tiền Tiểu Cửu là Tông Sư ở phương diện này, không cần nói có lý có cứ vuốt mông ngựa này, ngay cả xem như im lặng cũng cứng rắn không vuốt cũng phải vuốt.

Đạo làm quan, vạn lời nói vạn việc làm, không bằng yên lặng.

Đạo của bản thân chính là vuốt mông ngựa, cứng rắn vuốt so không vuốt cũng tốt hơn.

Vẻ mặt của Đậu Trường Sinh dao động, mình hai đời làm người, làm sao có thể không nghe ra được mùi vị xu nịnh này, nhưng trong lòng cũng không khỏi xuất hiện chút tự đắc.

Dù sao tên Tiền Tiểu Cửu trước mặt này là dòng dõi thần tiên, hậu duệ của thần ma.

Tiền Tài Thần và Thiên Cơ lão nhân đều là thần ma tại thế trên Thiên Bảng, so sánh với tổ chức Thiên Cơ Lâu rời rạc thì Tài Thần Các đều là tử tôn của Tiền thị.

Hơn nữa còn không chỉ có như thế, huyết mạch Tiền Tiểu Cửu cao quý, mà thực lực và địa vị của bản thân hắn cũng phi phàm.

Tài Thần Các qua các lịch đại đều có chín người của dòng chính, các chủ tương lai của Tài Thần Các chính là một trong chín người bọn họ.

Thực lực cũng siêu phàm thoát tục, cảnh giới đến bây giờ Đậu Trường Sinh cũng không nhìn thấu, thời kì đại hội Tài Thần lần trước cũng đã có tin đồn, đây chính là tạo thế cho Tiền Tiểu Cửu, bắt đầu trùng kích lên Nhân Bảng, muốn nhập môn vào Nhân Bảng, tiện thể thế như chẻ tre xông vào 10 vị trí đầu.

Nhắc tới trước khi triều đại thay đổi, Tiền Tiểu Cửu xông vào 10 vị trí đầu của Nhân Bảng vẫn để lại nghi vấn.

Mỗi một vị trong 10 vị trí đầu trên Nhân Bảng đều là tuyệt thế thiên kiêu, yêu nghiệt đương thế.

Ai mạnh ai yếu?

Thì phải đánh qua mới biết được.

Nhưng sau khi thay đổi triều đại, tuần tự rất nhiều người hạ bảng, Tiền Tiểu Cửu lại đương nhiên xông vào 10 vị trí đầu của Nhân Bảng.

Người thừa kế của Tài Thần Các, đứng trong 10 vị trí đầu trên Nhân Bảng.

Hiệu quả do loại thân phận này mang đến đó là không gì sánh kịp.

Đậu Trường Sinh biết rõ là phiêu không tốt nhưng vẫn cứ phiêu.

Giống như một người ăn một hộp kem giữa mùa hạ chói chang, có thể nói là sảng khoái.

Không thể phiêu, không thể vui vẻ.

Xong đời, bản thân mình bị bệnh rồi, không biết vì sao khóe môi vẫn cứ vểnh lên cao.

Thái độ không lạnh không nhạt duy trì không đến một giây đồng hồ, Đậu Trường Sinh phát hiện ra tiểu mập mạp trước mặt không hổ là tiểu lão đệ thân nhất của mình.

Lập tức gọi nha hoàn để đến đầu bếp trong phủ chuẩn bị mấy món ăn sở trường, lại mang đến đây vài hũ rượu ngon.

Rất nhanh một bàn rượu, thức ăn ngon đã làm xong, Tiền Tiểu Cửu bưng chén rượu lên, sau khi uống cạn một ngụm, tức giận bất bình nói:

"Lấy bản lĩnh của Trường Sinh ca mà vẫn chỉ là bộ khoái Kim Chương, ngay cả làm bộ khoái Huyền Ngọc cũng xem như uất ức cho Trường Sinh ca rồi, nếu để tiểu đệ nói thì Trường Sinh ca như thế nào cũng phải làm một Thập Đại Danh Bộ.”

Đậu Trường Sinh lắc đầu nói: "Thời gian chưa đến nửa năm, đã tuần tự thăng chức từ bộ khoái Ngân Chương, bộ khoái Kim Chương, bây giờ đã là phó tổng bộ đầu của Chu Tước phường, trước sau lên chức nhiều lần như vậy cũng đã đủ rồi.”

"Không đủ.”

Tiền Tiểu Cửu lập tức ấm ức nói: "Trường Sinh ca xếp hạng 28 trên Nhân Bảng, danh truyền khắp 108 châu trong thiên hạ, ở bên trong Lục Phiến Môn đảm nhiệm bộ khoái Kim Chương thật sự là quá khuất tài.”

"Nếu rời đi Lục Phiến Môn, đi đến bất cứ chỗ nào cũng có thể đạt được lễ ngộ, thu được đãi ngộ gấp 10 lần ở Lục Phiến Môn.”

"Vị trí Thập Đại Danh Bộ chính là chuẩn bị cho Trường Sinh ca.”

Đậu Trường Sinh nâng chén rượu lên, ánh mắt nhìn tiền sảnh trống trải, chậm rãi nói: "Thập Đại Danh Bộ là biểu tượng của Lục Phiến Môn, bây giờ mỗi một vị trong mười người này đều có công lao lớn với triều đình.”

Tiền Tiểu Cửu cầm đũa lên gắp một miếng đồ ăn, vừa mới đưa đến bên miệng thì nghe thấy một câu này, vội vàng đặt đũa xuống, lộ ra sắc mặt đã hiểu, không khỏi đè thấp giọng xuống nói với Đậu Trường Sinh: "Bây giờ danh ngạch Thập Đại Danh Bộ đã đầy.”

"Chắc hẳn chẳng mấy chốc sẽ khuyết chức."

Một bàn tay vỗ lên lồng ngực, phát ra tiếng thình thịch, giống như là tiếng trống, lại mở miệng nói:"Nếu Trường Sinh ca có yêu cầu gì, mời ca vui lòng phân phó cho tiểu đệ.”

Đậu Trường Sinh nhìn động tác của Tiền Tiểu Cửu, tư tưởng của tiểu lão đệ rất nguy hiểm.

Vội vàng mở miệng quát lớn: "Nghĩ gì thế?"

"Ta há là loại người này.”

Tiền Tiểu Cửu vội vàng nói xin lỗi: " Đúng, đúng, đúng, Trường Sinh ca nói cũng đúng.”

"Trường Sinh ca không phải loại người này.”

Nhưng vẻ mặt hắn tương đối quỷ dị, vẻ mặt giống như ta đều hiểu, nhìn khiến cho trong lòng Đậu Trường Sinh run lên, đồn thổi sẽ chết người, đây là bị hiểu lầm.

Tiểu lão đệ này rất không hiểu chuyện.

Bầu không khí rơi vào trong im lặng, Tiền Tiểu Cửu đang sắp xếp lại lời nói một lần nữa, lúc này Tiền Tiểu Cửu bỗng nhiên phát hiện lời nói của mình có vấn đề.

Bình Luận (0)
Comment