Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 76 - Chương 76. Vẫn Là Tiểu Lão Đệ Hiểu Ta (2)

Chương 76. Vẫn là tiểu lão đệ hiểu ta (2) Chương 76. Vẫn là tiểu lão đệ hiểu ta (2)

Chương 76: Vẫn là tiểu lão đệ hiểu ta (2)

Trường Sinh ca cứ việc ra tay độc ác, tâm cũng độc, nhưng mặt ngoài có thể bày ra dáng vẻ người vô hại, sao mình có thể trực tiếp nói ra chứ?

Đây thật là mất hết tiêu chuẩn.

Trường Sinh ca là sói đội lốt cừu, bản thân mình không thể nói tiếng sói mà phải nói tiếng cừu, nếu không thì chính là môi lừa không đối diện với miệng ngựa.

3~5 nhịp thở trôi qua, Tiền Tiểu Cửu lại mở miệng nói: "Bích Hải Châu trong Trân Bảo Lâu dưới danh nghĩa của Tài Thần Các bị trộm, từ bộ khoái Kim Chương Ngô Lập Bản phụ trách tra án.”

"Nhưng đêm khuya ngày hôm qua, Ngô Lập Bản mất tích, bản án này từ án trộm cướp biến thành án giết người.”

"Mấy tháng trước, đệ đệ của Ngô Lập Bản là Ngô Lập Nhân chết trong tay của Diệp Vô Diện, Ngô gia là người ủng hộ Trường Sinh ca làm phó tổng bộ đầu.”

"Người phía dưới không hiểu quy củ, hiểu lầm Trường Sinh ca là kẻ lòng dạ hẹp hòi, thích trả đũa người, bởi vì vậy mới tham gia, cho nên đến báo án Bộ Khoái Phòng ở Chu Tước phường.”

"Nhưng ta biết rõ Trường Sinh ca là loại người như thế nào?"

"Cả đời Trường Sinh ca quang minh lỗi lạc sẽ không trả thù Ngô gia, lợi dụng để nhấc lên án lớn, thừa cơ đuổi tận giết tuyệt."

"Thiên Cơ Lâu vu oan Trường Sinh ca quá nghiêm trọng.”

Đậu Trường Sinh nhìn Tiền Tiểu Cửu lòng đầy căm phẫn, bất bình thay cho mình, tri kỷ nha ?

Trong lòng bỗng cảm thấy vui mừng.

Vẫn là tiểu lão đệ hiểu ta.

Tiền sảnh ở Ngô gia.

Bàn tay lão gia tử Ngô Thành Hạo của Ngô gia đeo chiếc nhẫn màu xanh, đặt trên đầu rồng của cây quải trượng, khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn, lúc này âm trầm một mảnh giống như có thể chảy ra nước.

Sợi tóc trắng như tuyết tương đối rối, không có chải chuốt cẩn thận tỉ mỉ như trước kia, bàn tay đè lên đầu rồng trên quải trượng, năm ngón tay thỉnh thoảng rung động.

"Tai họa rồi.”

Một tiếng kêu rên vang lên.

Một vị nam tử trung niên, sải bước, vội vã xông vào bên trong đại sảnh.

Sống mũi nam tử trung niên cao thẳng, bờ môi tương đối dày, khuôn mặt hẹp dài, dưới môi là chòm râu tương đối rậm rạp, mặc trang phục Kỳ Lân, đây là một bộ khoái Huyền Ngọc của Lục Phiến Môn.

sắc mặt Ngô Lập n cực kỳ khó coi, giọng nói khô khốc vang lên: "Án trộm cướp Bích Hải Châu, Tài Thần Các không để ý khuyên can đã báo án lên rồi, đồng thời chỉ định muốn Chu Tước phường phụ trách án này.”

" Cái gì? Chu Tước phường?"

"Đây không phải là chỉ mặt gọi tên muốn Đậu Trường Sinh ra tay ư?”

"Lúc trước ta đã nói, đừng tham gia vào chuyện này rồi, Đậu Trường Sinh đó là kẻ dễ trêu vào à?”

"Không nói đến chuyện hắn là đệ tử Tông Sư, hậu trường còn cực cứng nữa?”

"Chỉ là ngoại hiệu sao chổi cũng không biết đã khắc chết bao nhiêu người rồi?”

"Nghe lời đồn về Đậu Trường Sinh này ở trên phố, ngực hắn có sơn xuyên chi hiểm, lòng dạ thâm sâu, nhất là tâm nhãn còn nhỏ hơn cả cây kim.”

Giọng nói oán trách vang lên: "Giết chết lão tam chính là Diệp Vô Diện, cũng không phải Đậu Trường Sinh kia, sao ngài lại đi tìm Đậu Trường Sinh gây phiền phức?”

"Lão tam cũng đã chết, có ta và lão nhị dưỡng lão tống chung cho ngài, bình an sống sót không tốt sao? Lại muốn đi giày vò.”

"Ngài không cân nhắc cho ta và lão nhị, chỉ muốn báo thù cho lão tam? Nhìn xem hậu quả này?”

"Lão nhị đã mất tích, sống không thấy người, chết không thấy xác."

"Mà Đậu Trường Sinh còn chưa ra tay đâu? Đợi đến hắn tiếp nhận bản án này thì xem như toàn bộ Ngô gia chúng ta xong rồi, ngồi chờ chết thôi.”

Rầm, tiếng vang truyền ra.

Quải trượng đầu rồng đánh mạnh xuống mặt nền đá xanh dưới mặt đất.

Lực lượng cực lớn, đánh nát đá xanh, vết rách như mạng nhện không lan rộng ra.

Ngô Thành Hạo giận dữ, đôi mắt phun ra lửa tức giận, gào thét: "Đó là thân huynh đệ của ngươi.”

Ngô Lập n cười lạnh đứng lên, không có chút nào tôn trọng nào với lão gia tử đang tức giận, lạnh lùng châm chọc nói: "Là muốn mệnh của thân huynh đệ, đại ca và nhị ca chứ.”

Ngô Thành Hạo giơ bàn tay lên, ngón tay chỉ về phía Ngô Lập n, tức đến nỗi ngón tay cũng bắt đầu run rẩy, một câu hoàn chỉnh cũng không nói ra được: " Ngươi?”

Nửa ngày mới mở miệng nói: "Trân Bảo Lâu ở trong Trường Thịnh phường, bản án Bích Hải Châu bị trộm, hẳn là do Bộ Khoái Phòng của Trường Thịnh phường phụ trách, kể cả lão nhị mất tích, cũng phải do Trần tổng bộ đầu phụ trách điều tra vụ án mới đúng.”

Ngô Lập n lắc đầu nói: "Sau khi ngài về hưu thì đầu cũng đi theo hồ đồ rồi, chuyện của Tài Thần Các muốn người nào chịu trách nhiệm, còn không phải một câu nói của Tài Thần Các à.”

"Ta đã nhờ người xác nhận, trước đây không lâu cửu gia của Tài Thần Các đã tự mình đi quý phủ của Triệu Thần Bộ ở Thanh Long phường.”

"Chu Tước phường là tứ đại phường bên trên của Thần Đô, địa vị cao hơn phường dưới như Trường Thịnh phường này, phía trên truyền đạt công văn xuống, án trộm cướp Bích Hải Châu do Chu Tước phường phụ trách, đây cũng là điều rất bình thường.”

Bình Luận (0)
Comment