"Rất nhiều trong số đó là cửa hàng nhộn nhịp, không biết bao nhiêu người đã chết."
"Ngươi phải biết, nơi này là phường Thanh Long, cách hoàng thành không xa. Là nơi chân chính nằm dưới chân thiên tử , vậy mà vẫn bạo phát ra đại chiến, còn hại chết không biết bao nhiêu người, hung thủ thật sự quá tàn nhẫn, bình thường nhiều nhất cũng chỉ có vài kẻ hung ác không màng sống chết phạm án vì danh tiếng."
"Giờ đây so với những kẻ thủ ác này, bọn hắn đều là những người hiền lành."
Lão quản gia đứng bên cạnh Đậu Trường Sinh nói huyên thuyên, tuy rằng có vài câu lộn xộn bừa bãi, nhưng cũng thành công nói rõ một chuyện, chuyện xảy ra hôm nay có ảnh hưởng rất lớn đối với lão quản gia, thâm tâm lão quản gia chỉ toàn sợ hãi và nỗi kinh hoàng, bây giờ nhìn thấy Đậu Trường Sinh mới xem như tìm được một người đáng tin cậy, đồng thời mượn cơ hội này để trút hết nỗi sợ hãi trong lòng.
Đậu Trường Sinh cũng nhìn ra chuyện này, nhưng hắn cũng không có ngăn cản lão quản gia, ngược lại thuận theo động viên lão quản gia, cũng lợi dụng lúc này để biết những nơi khác đã xảy ra biến hóa như thế nào.
Lần này cũng khiến Đậu Trường Sinh bị chấn động vô cùng lớn, một vị chí tôn thiên hạ, đang yên đang lành bởi vì rời khỏi Thần Đô, sau đó tự mình đẩy mình vào con đường chết.
Sức ảnh hưởng quá lớn, Thần Đô là đế đô cao quý, từ trước đến nay vẫn luôn là một vùng đất bình yên, mặc dù có loạn lạc nhỏ lẻ không dứt, nhưng tuyệt đối không có đại loạn, nơi này có nhiều cường giả võ đạo như vậy, hơn nữa còn có đại trận Thần Ma trong khi những kẻ dám làm loạn đều là trung tam phẩm, hoặc hạ tam phẩm.
Các cường giả thượng tam phẩm biết rõ tốt xấu, vì vậy họ không dám hành hung ở Thần Đô.
Nhưng trong trận đại chiến nổ ra ngày hôm nay, không chỉ có một vị võ đạo nhất phẩm ra tay, bọn hắn chiến đấu chưa bao giờ quan tâm thắng bại, vô luận là mình hay là kẻ địch đều không có người nào chết, nhưng dưới dư âm của trận chiến quét qua, cũng không biết bao nhiêu người đã chết.
Thượng tam phẩm đã là không phải là người, đã bắt đầu biến hóa thành Thần Ma và hoàn toàn bất đồng với những người bình thường khác. Cấp độ sinh mệnh cũng đã khác, trong lúc tiếp xúc với thường dân, nếu như hắn chỉ hơi sử dụng lực lượng lớn hơn một chút thì có thể bóp chết họ.
Chỉ cần hơi không khống chế được võ đạo sẽ dẫn đến cái chết của vô số thường dân, cho nên long và xà không nên ở cùng với nhau, muốn ở cùng cũng nên chọn người có cùng cấp bậc, điều này cũng không phải ngoại lệ với Đậu Trường Sinh. Bây giờ rất nhiều Tông Sư đều chỉ lui tới với nhau, tuyệt nhiên không muốn qua lại với dân thường.
Lão quản gia không biết Thánh nhân đã chết, sau khi hắn biết có thể sẽ ngất đi vì sợ hãi đấy.
Tuy nhiên, tin tức này hoàn toàn không thể che giấu được, không biết liệu Thiên Cơ Báo có đưa tin hay không?
Thiên Cơ Báo không đưa tin khắc sẽ có người thúc giục, ngày hôm nay xem như là đường ranh giới, từ nay về sau đại sự quốc gia khó thành.
Đậu Trường Sinh tán gẫu cùng lão quản gia hồi lâu, sau khi an ủi lão quản gia, Đậu Trường Sinh mới thở phào nhẹ nhõm. Ngày mai, Đại Chu sẽ nghênh đón một trận cuồng phong bão táp, nhưng dẫu trời có sập xuống thì vẫn còn những người trên đỉnh cao chống đỡ, có Thái Tông và Cao Tông gánh vác và các tướng công Nội các chống đỡ phần nào.
Trong những vấn đề quan trọng này, Đậu Trường Sinh không có quyền lực tham gia, tức là hắn chỉ có thể tuân theo mệnh lệnh.
Việc tiếp theo không cần suy nghĩ nữa, trước tiên nhất định mình phải đi trấn áp các nơi này. Trên đời sẽ luôn có những kẻ ngu, sau khi mất đi sự kính sợ với Đại Chu, làm phản, trục xuất quan phủ, cướp đoạt quyền lực của quan phủ, v.v. chắc chắn sẽ có không ít người làm điều này.
Đậu Trường Sinh không có thực lực truy sát Vương Trường Cung và Tào Long Cát bọn họ, đây cũng không phải là điều Đậu Trường Sinh nên làm, bây giờ điều hắn phải làm là những chuyện thuộc bổn phận của mình.
Đậu Trường Sinh trở lại phòng của mình, tay vô ý thức sờ soạng chuôi đao đeo bên hông, nhưng Băng Phách Đao không ở trong tay hắn, bây giờ tạm thời thay thế Băng Phách Đao là một thanh Pháp Khí tuyệt phẩm.
Tay vừa nắm lấy chuôi đao của Đậu Trường Sinh buông lỏng ngay tức thì, người tới mơ hồ được bao phủ bởi những tia sáng, đây là một nam tử có dung mạo bình thường, cũng là hình ảnh mà Đậu Trường Sinh đã nhìn thấy rất nhiều lần, rõ ràng là bộ dạng của vị sư phụ thần bí nhà mình.
Bình thường hai người đều giao tiếp thông qua chiếc gương đồng, nhưng lần này sư phụ thần bí chủ động tìm tới cửa khiến Đậu Trường Sinh hơi nghi hoặc, một lúc sau mới khôi phục thần trí. Vương Trường Cung hành thích Thánh nhân thành công, sau đó Thất Sát Đế Hận Đao tấn thăng thành Thần Binh giúp hắn ung dung chạy thoát khỏi Long Môn Quan.