Gia Cát Vô Ngã có năng lực, cường giả ở Thần Hầu Phủ cũng đủ nhiều, sau khi thay thế Lục Phiến Môn cũng sẽ không xuất hiện trường hợp không đủ người rồi từ đó xảy ra việc giật gấu vá vai. Đặc biệt qua nhiều năm như vậy, dưới sự nâng đỡ của Thánh nhân, Thần Hầu Phủ không ngừng lớn mạnh, mục đích chủ yếu kia chính là để thay thế Lục Phiến Môn.
Đậu Trường Sinh nằm trên giường nhưng lại không thể ngủ được, trong đầu bây giờ toàn là vấn đề thời cuộc sau này.
Bên trên thì triều đình có thay đổi, bên trong Lục Phiến Môn cũng không yên bình gì, tiền đồ của hắn rồi sẽ ra sao?
Đêm nay đã được định trước là một đêm mất ngủ.
Tin tức Thánh nhân tử vong đã được truyền đi vô cùng nhanh chóng trong ngày, bây giờ đã truyền đến toàn thiên hạ, khiến cho thiên hạ một phen chấn động.
Không một ai có thể ngờ rằng Thánh nhân lại chết.
Vốn tưởng phế Thái tử đã là một tin tức long trời lở đất, thế nhưng tin tức này lại còn đáng sợ hơn, Thánh nhân không những tử vong mà tam tinh loạn thế Sát Phá Lang cũng đã hoàn toàn xuất thế, trong đó Thất Sát Đế Hận Đao đã hoàn thành quá trình thuế biến, trở thành một thanh Thần Binh.
Trong nháy mắt lời đồn thổi nổi lên ở khắp nơi, đủ loại lời đồn đại đều là những lời không tốt đẹp gì về Đại Chu, các loại đồng dao mọc lên tầng tầng lớp lớp. Đây mới chỉ là thời gian đầu lan truyền tin tức, còn chưa trải qua giai đoạn ấp ủ, chờ thêm một thời gian nữa thì đây chắc chắn sẽ là một biến đổi động trời.
Là đại ại nhất thống vương triều Đại Chu vậy mà không những không thể thắng được con quái vật khổng lồ mà bây giờ lại còn nương theo Vương Trường Cung giết Thánh Nhân, điều này khiến cho lòng người trong thiên hạ nháy mắt sụp đổ ầm ầm, sự kính nể đối với Đại Chu đã biến mất hơn phân nửa, trong lòng sinh ra một loại ý nghĩ hoá ra Đại Chu cũng chỉ như thế.
Đặc biệt là việc tam tinh loạn thế Sát Phá Lang xuất thế lại càng làm tăng thêm sự khinh miệt của bọn họ đối với Đại Chu.
Sát Phá Lang tam tinh hội tụ là biểu hiện cho việc thiên hạ chắc chắn sẽ loạn, Vương Trường Cung giết Thánh Nhân thành công chính là ứng với thiên mệnh, điều này biểu thị rằng Đại Chu rồi cũng sẽ diệt vong.
Người trong thiên hạ ai ai cũng có những suy nghĩ khác nhau của riêng mình. Trong lúc đó tại Thần Đô, Tấn Vương đang nghị đàm với tâm phúc của mình, cùng thương thảo đại sự.
Tấn Vương đối địch với Thái tử, kẻ bây giờ đã bị phế, giáng xuống làm Việt Vương, lần này may cho hắn có vận khí tốt đã không chết trong sự kiện Vương Trường Cung giết Thánh Nhân, nhưng triều đình lại không có tình cảm với Thái tử nên không cho Thái tử cơ hội ở lại đốt giấy đưa tang Thánh nhân mà trực tiếp sắp xếp người đưa Thái tử đi đến đất phong.
Mặc dù hắn đã là Việt Vương nhưng mối đe dọa vẫn vô cùng lớn, dù cho là Tấn Vương hay Thái Tông bọn họ thì đều không cho hắn một cơ hội để trở mình.
Lại thêm việc Thánh nhân đã chết, những chướng ngại trên con đường đăng cơ xưng đế của Tấn Vương đều đã biến mất, bây giờ khoảng cách đến vị trí chí tôn thiên hạ cũng chỉ có một bước ngắn.
Sợ đêm dài lắm mộng cũng sợ có chuyện xảy ra ngoài ý muốn, trong đại triều hội sắp được tổ chức, Tấn Vương định thừa thắng xông lên, đem mọi việc xác định rõ ràng, đây chính là lý do chủ yếu mà hắn triệu tập đông đủ tâm phúc chủ yếu của mình.
Tấn Vương ngồi thẳng trên ghế chủ tọa, hai bên đều là tâm phúc cùng tướng sĩ. Lúc này mọi người đều đang kiềm chế sự vui sướng, dù sao Thánh nhân cũng băng hà nên bọn họ còn phải chú ý đến hình tượng, không dám gióng trống khua chiêng tỏ vẻ hưng phấn, nếu không để người ngoài thấy được sẽ giáng cho Tấn Vương tội bất hiếu.
Mặc dù điều này không thể khiến cho đảng Tấn Vương vạn kiếp bất phục nhưng có thể khiến cho ngọn cờ tái khởi của Thái tử gợn sóng, dễ dàng xuất hiện những biến cố ngoài ý muốn. Vậy nên sắc mặt của Tấn Vương vô cùng thê lương, yến hội trước mặt cũng tương đối thanh đạm, toàn bộ đều là những món ăn chay, rượu ngon cũng bị thay thế bằng nước trắng, người hầu hạ bên cạnh cũng không có một tên cung nữ nào mà toàn bộ đều là nội thị.
“Điện hạ.”
“Triều hội ngày mai nhất định không được khinh suất.”
“Ngày xưa thì Thái tử chính là công địch, bây giờ điện hạ đã là công địch, nếu Thái Tông bệ hạ và Cao Tông bệ hạ muốn phục hồi thì điện hạ chính là trở ngại lớn nhất, vì vậy trong triều hội ngày mai bọn họ nhất định sẽ ra tay với điện hạ.”
Lại Bộ Hữu Thị Lang Chu Phương Bản chắp hai tay lại, tiếp tục ôn hòa nói: “Có một chuyện thần muốn hỏi điện hạ, Lễ Bộ Tả Thị Lang Lữ Phương có phải là người của điện hạ hay không?”
“Người này dám làm gian tế, không tiếc hy sinh bản thân mình cũng phải ra tay với Thái tử, nếu người này là người của điện hạ thì tốt, còn nếu không thì hắn chắc chắn là một phiền toái lớn.”