Không có tuyệt học nhất phẩm, đây cũng là ý của Đậu Trường Sinh, thực lực hiện giờ của hắn kẹt ở võ đạo tứ phẩm, tuyệt học nhất phẩm cũng không phải không thể học, hơn nữa độ khó tu hành cũng không phải rất lớn.
Giống như tương đương với không có【 Cửu U Thần Thể 】tu hành tuyệt học Tông Sư, tiến bộ cũng rất rõ ràng, nhưng cuối cùng Đậu Trường Sinh vẫn từ bỏ, bởi vì thời gian kéo qua lâu, đúng vậy, những võ học tuyệt học Tông Sư bình thường khác, mỗi ngày khổ tu thời gian cũng chỉ ba năm ngày.
Đây không phải 【 Cửu U Thần Thể】 không mạnh, mà là chênh lệch cách quá xa, tu vi võ đạo tứ phẩm tu hành tuyệt học nhất phẩm, trong đó kém vài phẩm, đợi đến khi Đậu Trường Sinh đột phá tới thượng tam phẩm, lại đi tu hành tuyệt học nhất phẩm thì sẽ làm ít công to, đến lúc đó cũng sẽ đơn giản.
Lại thêm một lần kế hoạch Thánh tử thăng hoa, cũng chính là phiên bản cường hóa 2.0.
Thần Đô, ở một nơi ẩn núp.
Lúc này sư phụ thần bí đang xem lý do của một quyển 【kế hoạch bổ toàn Thánh tử】bị trả về, thế mà lại cho rằng quá ít, lông mày không khỏi nhíu một cái, đồ đệ hờ này ngông cuồng quá.
Vậy mà không chỉ bù đắp khuyết điểm, còn muốn tăng thêm các loại lực cản khác nhau, chẳng hạn như lửa, hàn băng, v.v các loại, muốn ở trong các hoàn cảnh ác liệt cũng có thể sinh tồn.
Đề cập đến võ học này sẽ là một con số khổng lồ, lấy võ học mà Âm Cực Tông thu lại tàng trữ là có thể thỏa mãn Đậu Trường Sinh, nhưng đây là người có thể tu thành sao?
Lẽ nào không biết tinh lực của một người là có hạn, không có khả năng luôn tu hành các võ học hỗn tạp này.
Đột nhiên sư phụ thần bí nhìn bộ 《Thiên Yêu Đoạt Linh Công》ở trên mặt bàn trước mặt mình, một bộ này tốn không ít chi phí, có được bí thuật đoạt xá của Đại Chu.
Lúc này củi khô thiêu đốt ở trong phòng, bình nước sôi trào nhưng sư phụ thần bí lại cảm thấy một cổ lạnh lẽo.
Tên quỷ nhỏ này đang dẫn dụ bản thân.
Hắn lại nổi lên tâm tư với mình.
Chẳng trách lại chủ động bại lộ tư chất, tên quỷ nhỏ này lại không mãn nguyện.
Hắn muốn kết giao với cao tầng của tông môn để thượng vị.
Được Lũng mà trông Thục, cổ nhân thật sự không lừa ta.
Sư phụ thần bí cười sáng lạn, ha ha một tiếng, tên quỷ nhỏ vĩnh viễn không biết, chỗ dựa lớn nhất của mình đi hành tẩu giang hồ là gì?
Hắn uổng phí tâm cơ.
Sư phụ thần bí lập tức cuộn tất cả đồ lại.
Lập tức chạy trốn.
Thời gian trôi nhanh như nước chảy qua kẽ tay.
Lại là tháng 5 của năm.
Thần Đô sau khi Thánh nhân bỏ mình, cuộc chiến tranh đoạt đích đáng lẽ phải bùng nổ vô cùng thê thảm lại hiếm thấy không tiếp tục nữa, sóng gió mãnh liệt như thùng thuốc nổ bao lấy Thần Đô lại trở về bình tĩnh.
Cái chết của Thánh nhân làm cho ba thế lực Thái Tông, Cao Tông và Tấn Vương giảm tần suất đấu đá nội bộ xuống và bắt đầu hợp lực đối phó bên ngoài, bắt đầu củng cố thế cục Đại Chu.
Lần này liên minh lại là vì thế cục bên ngoài, vì Thánh nhân tử vong, vì thế cục bắt đầu chuyển biến xấu đi. Ba bên thế lực cũng không phải hạng người ngu ngốc, bọn họ phải liên thủ cùng nhau trấn áp sự náo loạn do Thánh nhân tử vong gây ra.
Nhưng những người có lý tưởng cao cả cũng hiểu được sự liên thủ này chỉ là tạm thời, họ chắc chắn sẽ tách ra, sau đó đấu đến ngươi chết ta sống.
Đại Chu đi đến Vĩnh Thái năm thứ 12, lẽ ra nên kết thúc năm Vĩnh Thái, thậm chí là có dấu hiệu bước vào Vĩnh Thái năm thứ 13.
Khi Thần Đô có một vị chí tôn, tranh đấu diễn ra khắp nơi, hết sức khốc liệt. Nhưng sau khi mất đi chí tôn thì lại bình tĩnh, quỷ dị, đại vị của chí tôn đã bỏ trống mấy tháng, tình hình lại yên tĩnh lạ thường.
Gió mát tháng năm thổi nhẹ lướt qua má, tựa như bàn tay ngọc ngà mềm mại chạm vào mặt.
Đôi giày đen của Đậu Trường Sinh giẫm lên cỏ dại xanh biếc bên dưới, chậm rãi đi đến tấm thảm đỏ trên mặt đất, cung nga dẫn Đậu Trường Sinh tới phía sau bàn, Đậu Trường Sinh phất ống tay áo ngồi xuống.
Khẽ giơ tay xắn ống tay áo rộng, Đậu Trường Sinh cầm lấy táo đặt trên bàn bắt đầu ăn, đảo mắt nhìn quanh thấy ghế chủ vị vẫn còn trống, sau mỗi bàn khách khứa đều đến đủ.
Mọi người đều quen biết lẫn nhau, toàn bộ đều là trọng thần triều đình, ít nhất cũng là một Bộ Thị Lang trong Chính Sự Đường hoặc là Đô Đốc bên trong ngũ quân Đô Hộ Phủ.
Chính Sự Đường và ngũ quân Đô Hộ Phủ đều là hai quái vật khổng lồ, hai bên một văn một võ, phạm vi bao quát quá rộng, có thể nói là ngọa hổ tàng long. Trong thế giới siêu phàm này, văn nhân đương nhiên không phải chỉ có cán bút, trong đó thi thư thế gia truyền, thi thư này không chỉ có học vấn mà còn phải có võ học nữa.