Các kinh văn lưu truyền lại đời sau đã phát triển không ít loại tuyệt học, mỗi một loại đều đủ để gia truyền.
Trong quân đội rất thích tranh đấu tàn bạo, cường giả tầng tầng lớp lớp, chẳng hạn như Tào Long Cát xuất thân bần hèn, nếu chưa từng tòng quân thì cả đời chỉ lang thang nơi thôn dã. Nhưng sau khi tòng quân được truyền thừa, hắn nhảy từng bước giống như cá chép vượt Long Môn hóa rồng, có được vận may như ngày hôm nay.
Ngũ quân Đô Hộ Phủ được chia thành trung quân Đô Đốc phủ, tả quân Đô Đốc phủ, hữu quân Đô Đốc phủ, tiền quân Đô Đốc phủ và hậu quân Đô Đốc phủ, chủ quản là Tả, Hữu Đô Đốc, cao hơn một bậc là Phiêu Kỵ tướng quân và Đại tướng quân.
Chính Sự Đường có ba vị các thần, ngũ quân Đô Hộ Phủ có hai vị tướng quân, đều là thành viên của Nội các.
Vào thời Thái Tông năm xưa, ngũ quân Đô Hộ Phủ hùng mạnh, sau Đại tướng quân và Phiêu Kỵ tướng quân, còn có Xa Kỵ tướng quân, nhưng từ thời Cao Tông đã bị bãi bỏ, người đứng đầu Nội các không được xuất thân từ quân ngũ.
Ánh mắt Đậu Trường Sinh cẩn thận tính toán, xem ai là Đô Đốc quan trọng nhất của ngũ quân Đô Hộ Phủ?
Nói về binh quyền, bất kể Đại tướng quân hay Phiêu Kỵ tướng quân đều không bằng thống lĩnh của ngũ quân Đô Hộ Phủ, bởi vì tưởng chừng như Đại tướng quân và Phiêu Kỵ tướng quân có quyền lực vô biên, điều khiển ba quân, nhưng thực chất không trực tiếp nắm quyền quản lý quân đội.
Quân đội thật sự nằm trong tay Đô Đốc của các phủ khác nhau, hiện tại bọn họ mới là người có quyền, Đại tướng quân và Phiêu Kỵ tướng quân cách một tầng, quá cao so với tướng lĩnh phía dưới.
Cho nên Đại tướng quân hay Phiêu Kỵ tướng quân có lợi hại hay không phụ thuộc vào việc dưới trướng có ai ủng hộ hay không?
Nơi này vô cùng phức tạp, trong quân tự thành một thể, chưa từng đổi người quản, ngay cả Đại tướng quân hay Phiêu Kỵ tướng quân có lên nắm quyền cũng không thể ngồi vững. Không giống như Vương Sư Phạm có thể trực tiếp đảm nhận chức vụ Lễ Bộ Thượng Thư, trong quân đội không có tiền lệ như vậy.
Đậu Trường Sinh nhìn qua một lượt, có tiền quân Đô Hộ Phủ và tả quân Đô Hộ Phủ, nhưng hắn không quá tin tưởng họ sẽ ủng hộ Tấn Vương.
Từ khi Tiêu Thiên Hữu chạy trốn khỏi ngũ quân Đô Hộ Phủ, vị trí Phiêu kỵ tướng quân bị bỏ trống, Đại tướng quân là người duy nhất trong gia tộc. Vị đại tướng quân chịu nhục nửa đời người này sao lại không nhổ bỏ cái gai chướng mắt này, nhưng thế nào cũng là do Đại tướng quân Dương Khai Thái phái tới.
Đậu Trường Sinh nhàn nhã ăn trái cây, nhắm mắt làm ngơ các quan trọng thần.
Ngày tháng nhàn nhã này, Tấn Vương và Cao Tông liên tục tổ chức yến tiệc, Đậu Trường Sinh không từ chối ai, tuy rằng trong lòng đã nghiêng về phía Cao Tông nhưng Đậu Trường Sinh sẽ không chủ động nhúng tay vào cuộc hỗn loạn này.
Nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, tặng quà thì không nhận.
Yến tiệc này đối với một tên võ đạo Tông Sư tam phẩm cũng được xem là ân huệ, nhất định bọn họ phải lấy mạng báo đáp lại. Nhưng đối với Đậu Trường Sinh không được coi là chuyện gì, địa vị trong giang hồ của Đậu Trường Sinh đã tăng lên, chỉ là một ân huệ nhỏ nhoi, nếu truyền ra bên ngoài thì thiên hạ cũng không thể nói gì Đậu Trường Sinh.
Chỉ là yến hội lần này, sợ là không tốt đẹp gì.
Đậu Trường Sinh nhìn đồng liêu của mình, Yến Kinh Thiên, Điện chủ Thanh Long Điện.
Mấy tháng nay Lục Phiến Môn sóng gió dữ dội, đứng ở bên bờ vực bị xóa bỏ, thiếu chút nữa bị giải tán, đang chờ đợi bộ môn khác trở thành lục ti sau đó sáp nhập vào.
Nhưng vào thời khắc mấu chốt, vị Yến Kinh Thiên là người đại diện của Lục Phiến Môn này lại không ngừng hối hả ngược xuôi giữ lại Lục Phiến Môn, còn cầu xin cho Bạch Hổ Điện và Huyền Vũ Điện, phải trả cái giá không hề nhỏ lúc này mới có thể bảo vệ được Bạch Hổ Điện và Huyền Vũ Điện.
Thế nên để bảo toàn được Lục Phiến Môn, thực lực cũng thiệt hại không có bao nhiêu, một số tâm phúc và những người có quan hệ sâu sắc với Vương Trường Cung đều tự mình chủ động tách ra với Vương Trường Cung, lập công lao đầu, toàn bộ bọn họ đều bị Yến Kinh Thiên thu về dưới trướng.
Anh hùng hào kiệt hiếm có khó tìm, thiên hạ có vô số sinh linh, cho dù vạn dặm mới tìm được một thì cũng không phải là số lượng ít. Như 108 vị trên Nhân Bảng Đại Chu, mỗi châu chưa chắc đã có một vị, cho dù hạ châu có hơn một ngàn vạn dân cư, đó cũng là ngàn vạn so một.
Xã hội này giống như một kim tự tháp, nếu bị vây ở tầng cuối cùng thì cả đời này rất khó gặp được anh hùng hào kiệt trên Nhân Bảng, nhưng khi ở trên đỉnh cao của kim tự tháp thì ngươi sẽ phát hiện ai không phải là anh kiệt trên Nhân Bảng ngày xưa.
Ví dụ như vị Yến Kinh Thiên này, là người tài trong người tài, tự chống đỡ Lục Phiến Môn bằng sức mạnh của chính mình, vượt qua các giai đoạn thăng trầm hung hiểm nhất. Bây giờ Lục Phiến Môn đã củng cố ổn định, chỉ cần lập thêm chiến tích, rửa mối nhục xưa, như vậy chắc chắn sẽ nhập các bái tướng và trở thành một trong chín người quyền lực nhất Đại Chu.