Chương 795: Bố cục của Thần Ma, ai chưởng quản Thanh Long
Năm 11 Vĩnh Thái
Tinh thần không khỏi chấn động, hiện ra nụ cười sáng lạn, nhưng nhìn Đậu Trường Sinh ở trước mặt thì nụ cười lại cứng ngắc.
Thật vô cùng xấu hổ nha.
Đồ đệ xuất chúng như vậy làm sao bây giờ?
Giang Nam, sông Tần Hoài.
Khi màn đêm dần buông xuống, những con thuyền lớn nhỏ đều lên đèn.
Ánh sáng tán xạ màu vàng vàng tỏa ra phản chiếu từ hai lớp thủy tinh màu tạo ra một làn sương mờ ảo, xuyên qua làn sương mù, ở bên trong gợn sóng lăn tăn lại khơi dậy từng dải sáng gợn sóng to rõ ràng.
Triệu Minh Ngọc mặc bạch y trắng hơn tuyết, tơ lụa tuyết trắng thượng hạng, thêu viền hoa văn lá trúc trang nhã lịch sự, cùng mặt với Lam Điền Ngọc Bội ở bên hông bổ sung cho nhau.
Tóc dài đen nhánh đơn giản buộc lên, cười nói nhẹ nhàng giống như một công tử áo trắng trong trần thế, phong thái tuấn tú, trong sáng sạch sẽ, cười nói như tiên giáng trần.
Lúc này hai bên trái phải có nữ tử dáng người cao gầy, tướng mạo xuất chúng, mặc váy dài hoa văn màu Phù Dung đuôi váy, vạt áo thu eo chấn tay áo váy dài, chỉ là màu sắc không giống nhau, là màu tím và xanh biếc, một đôi bích nhân hai hàng lông mày thon dài, tướng mạo cực kỳ đẹp, lại là song bào thai.
Ở trong bóng đêm thuyền hoa đón gió vượt sóng, gió đêm thổi, ôm lấy mỹ nhân.
Từ khi Triệu Minh Ngọc rời khỏi Thần Đô đã không còn bị gò bó nữa, hắn giống như Giao Long xuống biển, tư thái lúc này phóng đãng không có nửa phần mới lạ, không biết đã làm bao nhiêu lần rồi.
"Triệu huynh có tin truyền đến."
Một người chậm rãi đi tới, đường viền cổ áo ống tay áo trường bào đều thêu hoa văn Lưu Vân bằng sợi bạc, bên hông đeo một thắt lưng gấm màu xanh tường vân viền rộng, tóc đen được buộc lên cao khảm ngân quan bạch ngọc, bạch ngọc trên ngân quan trong suốt óng ánh trơn bóng càng làm nổi bật mái tóc đen bóng bằng phẳng của hắn như là tơ lụa.
Nhất là là dải lụa màu trắng có đường viền hoa văn đường viền mây mà vàng quấn quanh trên trán, làm nổi bật nên khí chất anh hùng anh tuấn uy vũ.
Đôi mắt hắn rũ xuống nhìn Triệu Minh Ngọc phóng đãng trái ôm phải ấp, đặc biệt là mỹ nhân quần áo màu tím ở bên trái, hai gò má hiện ra đỏ ửng nhàn nhạt phơn phớt, cái vẻ thẹn thùng kia, người vừa mới đến nhìn như không thấy, lãnh đạm nói: "Là tin tức tới từ Triệu phủ ở Thần Đô."
Triệu Minh Ngọc nhìn kẻ đến phá hỏng bầu không khí, bất đắc dĩ đẩy hai mỹ nhân trái phải ra, tuỳ ý để cho đối phương rời đi, lúc này mới lên tiếng nói: "Hạ Hầu cô nương mặc nữ trang vẫn sẽ tốt hơn."
"Bộ dáng này mà trở về Thần Đô thì sư đệ kia của ta thấy thế nào được."
"Hạ Hầu thị của các ngươi muốn quan hệ thông gia thì cũng phải là một vị mỹ nhân mà không phải là một tên nam không ra nam nữ không ra nữ như vậy."
Hạ Hầu Phi Yên cười lạnh nói: "Ngươi bao nhiêu tuổi rồi lại còn mặc yếm rêu rao, cũng không cảm thấy ngại mà còn nói người khác."
Triệu Minh Ngọc lắc lắc bộ quần áo màu trắng của mình, lộ ra cái yếm ở bên trong nhưng hắn không để bụng cũng không cảm thấy xấu hổ chút nào, mỉm cười nói: "Cứ mặc đấy thì thế nào?"
"Ai có thể nói gì chứ?"
"Ai dám nói?"
Triệu Minh Ngọc bưng chén rượu bên cạnh lên, sau đó uống một hớp nói: "Mặc dù ngươi là đích nữ của Hạ Hầu thị, được xưng tụng một tiếng là quý nữ, có thể đó là nể mặt ngươi, không có cái họ Hạ Hầu này thì ngươi chẳng là cái thá gì cả."
"Chẳng qua ngươi sinh rất tốt, là đích nữ của ngũ đại chú binh thế gia Hạ Hầu thị, có Hạ Hầu thị bồi dưỡng, với thiên phú không được tốt lắm của ngươi, lúc này mới có cơ hội đăng lâm lên Nhân Bảng, tương lai ngưng kết Pháp Tướng chứng đạo Tông Sư cũng chính là tiềm lực lớn nhất của ngươi."
"Loại người giống như ngươi ở bên trong Hạ Hầu thị nhiều vô số kể, nếu như không phải làm mạch đích hệ thì cả đời ngươi cũng không thể chứng đạo Tông Sư."
"Ta xếp hạng thứ năm trên Nhân Bảng, chiến lực Tông Sư, tương lai cất bước là võ đạo nhị phẩm, võ đạo nhất phẩm cũng không khó."
"Ngươi và ta khác xa nhau một trời một vực, nhất là loạn thế sắp tới, Hạ Hầu thị các ngươi muốn thuận buồm xuôi gió phát triển thế chỗ Công Dã thị trở thành chủ của Thiên Công Ti tiếp theo ở trong triều, bắt đầu chủ động hành tẩu giang hồ, tiếp xúc triều đình."
"Các ngươi muốn quan hệ thông gia, muốn chính là quyền thế, tham chính là huyết mạch, ngươi đừng có ra vẻ tư thế không tình nguyện, bất đắc dĩ, giống như là ngươi còn uất ức vậy."
"Ngươi đi gặp sư đệ ta, thái độ của ngươi không trọng yếu mà chính là muốn nhìn xem sư đệ của ta có muốn hay không mà thôi."
“Chỉ gói gọn trong 1 câu, Hạ Hầu thị nhất định sẽ lại điều động đích nữ đến, đối với người bình thường thì ngươi là quý nữ nhưng đối với sư đệ của ta thì ngươi được tính là thứ gì, đừng có tự mình chủ trương, phải hiểu được cân đo đong đếm."