Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 790 - Chương 790. Bố Cục Của Thần Ma, Ai Chưởng Quản Thanh Long 2

Chương 790. Bố cục của Thần Ma, ai chưởng quản Thanh Long 2 Chương 790. Bố cục của Thần Ma, ai chưởng quản Thanh Long 2

Chương 796: Bố cục của Thần Ma, ai chưởng quản Thanh Long 2

"Quan hệ thông gia là một chuyện, ta đồng ý dẫn kiến giới thiệu cho ngươi chẳng qua là do năm ngoái ta mới vào đời bị người ta hãm hại một lần, là Hạ Hầu thị của ngươi giúp ta một tay, lúc này ta mới đồng ý, nếu không phải vậy thì ta cũng không thèm để ý đến ngươi."

Triệu Minh Ngọc đứng dậy quăng chén rượu trong tay ra, chẳng thèm ngó tới nói: "Không thú vị."

Hắn đi ra thuyền hoa, đứng ở mép nước trên bờ sông, dừng tốc độ lại, quay lưng về phía Hạ Hầu Phi Yên nói: "Trả xong hết nợ nần mà ta nợ, sáng sớm ngày mai chúng ta về Thần Đô."

Mặt Hạ Hầu Phi Yên không có biểu cảm gì, lạnh lùng nhìn chăm chú Triệu Minh Ngọc đang rời đi.

"Chủ nhân."

"Tên Triệu Minh Ngọc này quá mức cuồng vọng, hắn thật sự cho rằng mình là Đậu Trường Sinh à?"

Hai nữ tử một tím một xanh đã rời đi lại một lần nữa quay trở về, đứng ở bên cạnh người Hạ Hầu Phi Yên, đứng sau cách khoảng chừng nửa bước, lúc này người mở miệng chính là Lục Ngọc, nhìn chăm chú Triệu Minh Ngọc đã ngự không biến mất, bất mãn tiếp tục nói: "Kể cả có là Đậu Trường Sinh thì cũng không thể nói như vậy với chủ nhân."

Tử Ngọc bình thản nói: "Triệu Minh Ngọc không phải là cuồng vọng, là hắn có cái bản lĩnh này, thiên kiêu đứng thứ năm trên Nhân Bảng, giá trị ở thời kỳ mấu chốt này, đại biểu ý nghĩa không thể coi thường."

"Ở trong thời đại hòa bình, có thành tựu nhiều nhất trongvõ đạo, tương lai trở thành một tên võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm, nổi danh một phương, nhưng hôm nay thiên hạ hỗn loạn, loạn thế sắp xảy ra, loại thiên kiêu đứng trong top 10 này lại là người nắm đại vận của thiên địa."

"Dưới diễn hóa của khí vận, ý nghĩa hắn đại biểu không thể coi thường."

Giọng nói thanh thúy của Lục Ngọc vang lên: "Cái gì khí vận đại vận, ta biết là thiên hạ sắp loạn, nguyên một đám lão đầu nhóm chính đạo bắt đầu sinh động lên, cái gì mà trong miếu đổ nắt gặp được lão đạo nhếch nhác, bên hồ gặp phải người câu cá rơi một chiếc giày, mất đi một miếng ăn, loại trò này bọn họ đều chơi ngàn vạn năm."

"Mỹ danh hắn viết là để khảo nghiệm hậu bối, nghiệm chứng tính cách nhưng thật ra cũng là bọn họ bắt đầu chọn lựa người phát ngôn, để chiếm trước tiên cơ trong đại thế thiên hạ ở tương lai."

"Sau này chiến sự thế gian hỗn loạn tới, kẻ chân chính đã có thành tựu, tiền bối ngày xưa thưởng thức mình thì làm sao có thể không có hồi báo?"

Tử Ngọc gõ đầu Lục Ngọc một cái, uốn nắn lời nói của Lục Ngọc: "Lời nói này quá thô tục, về sau không nên nói nữa."

"Triệu Minh Ngọc thành danh đã nhiều năm, nhưng nhưng vẫn luôn chiếm cứ ở Thần Đô, phát triển ở Trung Châu, mãi cho đến hơn một năm trước mới chính thức rời khỏi Thần Đô, chính thức bước vào giang hồ."

"Đây là cách làm sáng suốt, hắn khắc chế mình nhiều năm như vậy cũng là đang tích lũy thực lực để sau này hành tẩu trên giang hồ sẽ có ít địch thủ ở trong trung tam phẩm, sau khi trải qua mấy lần rèn luyện cũng đã có chiến lực Tông Sư, chính thức bước vào top 10 trên Nhân Bảng."

"Loại thiên tài chỉ dựa vào sự khổ tu của bản thân mà một đường thế như chẻ tre này, thiên hạ hiếm thấy."

"Đây là một vị không tu hành, thực lực cũng đã tăng trưởng đến mức yêu nghiệt, người coi trọng hắn quá nhiều, ba tháng trước ở Cửu Vương Miếu gặp một vị đạo nhân, hai người nói về mỹ nhân vui vẻ, cuối cùng còn cùng nhau đi dạo hết tất cả thanh lâu to to nhỏ nhỏ ở sông Tần Hoài.”

"Nợ tiền bạc vô số nhưng vô luận là một thế lực nào thì cũng không dám không nể mặt mũi."

"Chủ nhân đứng đằng sau chiếc thuyền hoa này, thực lực ngập trời, phú giáp thiên hạ, nhưng ở trước mặt Thần Ma thì tất cả đều là con kiến hôi."

Hạ Hầu Phi Yên vẫn luôn trầm mặc, tích chữ như vàng, phun ra sáu chữ: "Liên Hoa đạo nhân, Phong Diệc Tình."

Tử Ngọc tiếp tục nói: "Trước khi Phong Diệc Tình đi lại tặng một viên ngọc, chấm dứt một đoạn duyên phận này."

"Mà viên bảo châu này lại là Thanh Long Châu."

"Chính là viên Thanh Long Châu mà Trường An Quân đang ngủ say dưới Long Môn quan mất đi Thần Binh Ất Mộc Thanh Long Thú kia, cũng là bởi vì không có Thanh Long Châu cho nên chỉ có thể lấy nhân tính của bản thân đi áp đảo thú tính của Ất Mộc Thanh Long Thú, lực lượng của người phàm làm sao có thể so sánh được với Thần Ma, cho nên hắn không thể không ngủ say, nhờ vào đó để kéo dài thời gian duy trì nhân tính."

"Bây giờ Triệu Minh Ngọc chỉ là võ đạo Thần Thông Cảnh tứ phẩm, chiến lực là võ đạo Tông Sư tam phẩm, thời gian mấy chục năm nữa, võ đạo sẽ có thành tựu đạt đến đỉnh phong, nếu như lại có Ất Mộc Thanh Long Thú ở trong tay thì hắn sẽ là cường giả trong thiên hạ."

"Ngay cả như Hạ Hầu thị thì được tính là cái gì, làm sao có thể so sánh với dạng thiên kiêu này, nếu thật sự đắc tội, lại có đại quân công phạt thì Hạ Hầu thị tất sẽ bị diệt."

Bình Luận (0)
Comment