Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 828 - Chương 828. Bận Chỗ Bận Của Đậu Trường Sinh, Lo Chỗ Lo Của Đậu Trường Sinh 2

Chương 828. Bận chỗ bận của Đậu Trường Sinh, lo chỗ lo của Đậu Trường Sinh 2 Chương 828. Bận chỗ bận của Đậu Trường Sinh, lo chỗ lo của Đậu Trường Sinh 2

Chương 834: Bận chỗ bận của Đậu Trường Sinh, lo chỗ lo của Đậu Trường Sinh 2

"Mười con chim trong rừng không bằng một chim ở trong tay."

"Hơn nữa người chết không nhất định là Thế tử Càn Hầu, trước đó không lâu đã xảy ra bản án lão Lương Vương giả chết, không phải chỉ là thay mận đổi đào hay sao?"

"Càn Hầu là người có hiềm nghi quá lớn."

"Nếu như Thế tử Càn Hầu không chết thì cuối cùng Càn Hầu kiếm được lời lớn, nhất định là thắng lợi."

"Chẳng qua Diệp Hầu cũng có hiềm nghi không nhỏ."

Là mưu cầu phú quý trong nguy hiểm, trực tiếp làm cường giả, hay là ức hiếp kẻ yếu, ra tay với Diệp Hầu.

Những gì Trần thần bộ nói đúng là giọt nước không lọt, hoàn toàn là một lòng trung thành cân nhắc cho Đậu Trường Sinh.

Bận rộn chỗ Đậu Trường Sinh bận, lo cho chỗ Đậu Trường Sinh lo.

Đây chính là suy nghĩ đơn giản nhất của một tên tiểu bộ khoái Lục Phiến Môn.

Diệp quốc, Diệp Thành.

Đây là thành thị lập ở phía trên bầu trời.

Là một tòa thành lơ lửng ở trên không, lập ở phía trên Cửu Thiên Cương Phong.

Một dòng sông trùng trùng điệp điệp chảy quanh thành thị, không ngừng tuần hoàn luân chuyển, vi phạm với quy tắc vật lý trên thế gian, tạo thành một loại cảnh sắc bao la hùng vĩ.

Trên toà thành lơ lửng ở trên không này, từng chiếc từng chiếc Thiên Châu lơ lửng, rậm rạp chằng chịt che lại cả một khoảng trời.

Diệp quốc đứng ở khu vực đông bắc lãnh địa của Nhân tộc, đây chính là tuyến đường phải đi qua ở khu vực đông bắc, bởi vậy mới tạo thành Diệp quốc phồn hoa, trở thành một quốc gia trọng yếu trong khu vực đông bắc.

Đậu Trường Sinh nhìn Thiên Châu đang từ từ ngừng di chuyển về phía trước, và khi nó hoàn toàn dựa sát vào xong, thang mây được tạo thành bởi những đám mây bảy màu thẳng tắp rủ xuống, vẫn luôn lan tràn vào đến bên trong Diệp Thành, lần này sau khi rời đi Nhân cảnh đúng thật sự là được mở rộng tầm mắt.

Thiên Ngoại Thiên thật sự rất đặc biệt, nơi này đã vượt xa khỏi trí tưởng tượng của người bình thường, thật sự đi tới thế giới thần thoại chân chính, thấy được cảnh sắc mỹ lệ của một phương thế giới này.

Tràng diện này đối với người ở Thiên Ngoại Thiên thì mỗi ngày đều có thể trông thấy, là cảnh sắc thường thấy nhất nhưng đối với người ở Nhân cảnh thì cả một đời cũng không gặp được.

Đậu Trường Sinh hơi suy tư, cuối cùng linh quang lóe lên, rốt cuộc biết được sự khác biệt lớn nhất giữa Nhân cảnh và Thiên Ngoại Thiên rồi, Nhân cảnh vô cùng bảo thủ giống như vương triều phong kiến vậy, chỉ là có võ giả có lực lượng siêu phàm mà thôi, nhưng bên trong Thiên Ngoại Thiên này lại hoàn toàn khác biệt, các loại đồ vật đều tương đối tiên tiến.

Như loại Thiên Châu này ở trong Nhân cảnh mà dùng để vận chuyển thì sẽ đủ để gắn kết toàn bộ 108 châu trong thiên hạ trở thành một tổng thể hoàn chỉnh, với tốc độ vận chuyển của Thiên Châu, cho dù là biên giới sinh loạn thì cấm quân ở Thần Đô cũng có thể nhanh chóng điều đi để bình định.

Cảm giác không hài hòa này rốt cục cũng tìm được nguyên do, giống như theo thời đại phong kiến đột nhiên đi tới thời cận đại vậy.

Đậu Trường Sinh đi xuống thang mây, có thể nghe thấy tiếng người huyên náo ở bến cảng nơi xa, hán tử có thân hình cao lớn khôi ngô giống như một cây cột điện bằng sắt đang quấn quanh áo mặc ở bên hông, lúc này hắn đang khiêng một hàng rương to lớn, bắt đầu đặt hàng hóa lên trên mặt đất.

Hào quang lóe lên rồi biến mất, hàng hóa đã biến mất không thấy gì nữa.

Hàng hóa chồng chất như một tòa núi nhỏ đã biến mất không còn một mảnh, sau khi không có đồ vật che lấp, Đậu Trường Sinh mới có thể thấy được, phía trên mặt đất lại khắc hoạ trận hình bát quái, phía trên có các loại phù văn chưa bao giờ từng nhìn thấu, ở khu vực trung tâm của nó khảm nạm một viên bảo thạch sáng chói.

Trần thần bộ đã đi đến bên cạnh Đậu Trường Sinh, nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của Đậu Trường Sinh, đành mở miệng giảng giải cho Đậu Trường Sinh: "Đây là Bát Quái Truyền Tống Trận."

Đậu Trường Sinh bình thản nói: "Trận pháp này ta biết, nó là một trong rất nhiều truyền tống trận, xem như nó là truyền tống trận cơ bản nhất, chỉ có thể truyền tống trong vòng ba dặm, hiệu quả không tính là quá tốt."

"Chỉ là không hề nghĩ tới vậy mà ở Thiên Ngoại Thiên lại bị sử dụng nhiều lần như vậy."

Đậu Trường Sinh rời mắt đi nhìn về phía phương xa, trên cơ bản mỗi một con thuyền chở hàng ở phía dưới đều có một tòa Bát Quái Truyền Tống Trận chuyên môn, rất rõ ràng Bát Quái Truyền Tống Trận này là được thiết lập riêng cho từng vị trí được đánh số trong cảng.

Điều này đại biểu ý nghĩa của việc không thể coi thường, bên trong Nhân cảnh thì cho dù là Thần Đô đừng nói là vận chuyển hàng hóa mà ngay cả quý nhân xuất hành đi lại thì cũng không có truyền tống trận kiện toàn như thế.

Từ nơi này là có thể nhìn ra được trình độ sử dụng truyền tống trận ở bên trong Thiên Ngoại Thiên, tất nhiên sẽ có truyền tống trận đi lại trong thành.

Bình Luận (0)
Comment