Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 829 - Chương 829. Đậu Trường Sinh Ngây Thơ Ngốc Nghếch

Chương 829. Đậu Trường Sinh ngây thơ ngốc nghếch Chương 829. Đậu Trường Sinh ngây thơ ngốc nghếch

Chương 835: Đậu Trường Sinh ngây thơ ngốc nghếch

Thiên Ngoại Thiên không giống như là Nhân cảnh, mỗi một tòa thành thị đều lập ở trên bầu trời, cho nên giữa thành với thành là dùng Thiên Châu vận hành, nhưng chắc chắn nhân vật lớn là dùng truyền tống trận, Đậu Trường Sinh tin tưởng phán đoán nhất định sẽ không phạm sai lầm.

Trần thần bộ nói: "Nhân cảnh chính là cơ sở của tộc ta, Hoàng Đạo Thần Binh cửu đỉnh, cũng chưa cung phụng ở trong Nhân Tổ Miếu mà chính là chôn giấu ở bên trong Nhân cảnh để ổn định không gian Nhân cảnh, như là loại Bát Quái Truyền Tống Trận này, hiệu quả ở bên trong Nhân cảnh giảm bớt đi nhiều nhưng ở Thiên Ngoại Thiên lại tăng lên cũng không chỉ gấp mười lần."

"Đại nhân chưa từng tới Thiên Ngoại Thiên cho nên mới ngạc nhiên như vậy."

"Đừng nhìn thấy các loại hạn chế ở Nhân cảnh của ta, nhưng những thứ này làm sao không phải là nội tình ở Nhân cảnh chứ, Thiên Ngoại Thiên hoang vu cằn cỗi, đại nhân xem qua thì cũng được nhưng không thể bị Thiên Ngoại Thiên mê hoặc được."

Trần thần bộ nói, vô ý thức liền lộ ra cảm giác ưu việt cảm giác ưu việt đặc hữu của Nhân cảnh.

Khinh bỉ là ở khắp mọi nơi, người Thần Đô coi thường người địa phương, nhưng bất kỳ một người nông thôn ở Nhân cảnh thì đều xem thường Thiên Ngoại Thiên, cho dù đây là Diệp Thành phồn hoa như gấm.

Thiên Ngoại Thiên ở trong mắt Nhân cảnh chính là thâm sơn cùng cốc, hoang vu cằn cỗi.

Thái độ của Trần thần bộ không khỏi khiến cho Đậu Trường Sinh nhớ lại ghi chép của Lục Phiến Môn, Đậu Trường Sinh không trải nghiệm sâu sắc loại cảm giác ưu việt này, nhưng sau một khắc, Đậu Trường Sinh đã hiểu.

U u u !

m thanh to rõ đột nhiên vang lên.

m thanh này cao thấp chập trùng, không ngừng khuếch tán ra bốn phương tám hướng, trong nháy mắt đã bao phủ cả hàng trăm dặm.

Sau khi loại âm thanh này vang lên, vẻ mặt của Trần thần bộ biến đổi, không khỏi thúc giục nói: "Đi mau."

"Nhanh chóng vào thành, lần này vận khí thật sự là không tốt."

"Thế mà lại gặp phải sóng triều."

Đậu Trường Sinh nhìn rất nhiều tráng hán dỡ hàng hóa, bắt đầu rối rít rút về trong thành, mặc dù cũng có chút kinh hoảng nhưng lại ngay ngắn trật tự, hắn cũng chú ý tới rất nhiều Bát Quái Truyền Tống Trận bắt đầu dùng, phía trước một mảnh hào quang lấp lóe.

Làm khách quý được đích thân Diệp Hầu mời tới, Đậu Trường Sinh đương nhiên không giống với bọn hắn, đi cũng là con đường được đặc biệt mở ra, đây cũng là nơi mà cả một đời người bình thường cũng không có cách nào đặt chân đến được.

Đậu Trường Sinh chú ý tới con sông đang quấn quanh Diệp Thành kia, lúc này trong nháy mắt bắt đầu dâng lên.

Ào ào ào!

Tiếng nước chảy róc rách vang lên, lấy mắt thường cũng có thể thấy được bên trong sông lớn, từng đợt từng đợt sóng nước trùng trùng điệp điệp dâng trào lên, lại nhưng đã che khuất cả bầu trời, phân ra vô số con sông khác, bọn chúng đan xen ngang dọc vào nhau, ngổn ngang lộn xộn, đan xen vào nhau, vậy mà lại tạo thành một mặt lưới từ những dòng nước.

Rậm rạp chằng chịt hóa thành thiên la địa võng, hoàn toàn bao trùm lấy Diệp Thành vào bên trong, ở phương xa tầm mắt cũng bị ngăn cản, trờ đất trở lên mờ mịt tối xuống, đây là một tòa đại trận, bây giờ đã hoàn toàn mở ra vẫn luôn bảo vệ thành thị.

Lông mày của Trần thần bộ nhăn lại thật sâu, sắc mặt không tốt nói: "Không biết là thủy triều cấp bậc bao nhiêu, nếu như phẩm cấp không cao còn tốt, nếu như quá cao thì cũng không biết sẽ chết bao nhiêu người?"

"Haiz!"

Cuối cùng thở dài một tiếng.

Đậu Trường Sinh lắng nghe trong lòng ưu tư, rốt cuộc cũng biết khinh bỉ bắt nguồn từ đâu rồi.

Nhân cảnh không tốt nhưng cũng là an an ổn ổn, chỉ cần không phải thiên hạ đại loạn thì cuộc sống hòa bình khổ chút nhưng cũng có thể bình an, mà ở Thiên Ngoại Thiên nơi này thì theo Cửu Thiên Cương Phong bạo động sẽ thỉnh thoảng nhấc lên thủy triều.

Hơn nữa còn có chư hầu quốc xung đột, vạn tộc tiến công, các loại cửu thiên dị thú ẩn hiện qua lại, quá khó khăn.

"Trần thần bộ đừng lo lắng, phẩm cấp thủy triều này không cao, không thể nào rung chuyển được Cửu Thủy Vạn Xà Trận." Tiếng nói khàn khàn vang lên, Diệp Hầu đã chậm rãi đi tới, Diệp Hầu may đo cẩm y trường bào vừa người, phía trên có thêu sóng nước màu xanh, bên hông đeo ngọc bội hình gợn sóng.

Dáng người của Diệp Hầu sau khi nhìn từ khoảng cách gần mới có thể trông thấy tương đối đặc biệt, phần eo đã hơi khom xuống trông giống như là không đứng thẳng vậy.

Ánh mắt Diệp Hầu chú ý tập trung vào Đậu Trường Sinh, đích thân dẫn đầu nói với Đậu Trường Sinh: "Tin tức truyền đi đã lâu, yến hội trong phủ đã chuẩn bị, hôm nay muốn cùng Quốc công không say không nghỉ."

Đậu Trường Sinh mỉm cười nói: "Vậy thì quấy rầy hầu gia rồi."

"Mời."

Cả đám người trùng trùng điệp điệp đi vào trong Diệp Thành, trong bến cảng có truyền tống trận, nhưng cả đám bọn họ không trực tiếp sử dụng, Diệp Hầu cố ý mượn dịp này để cho Đậu Trường Sinh ngắm phong cảnh Diệp Thành, điều này cũng phù hợp tâm ý của Đậu Trường Sinh.

Bình Luận (0)
Comment