Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch)

Chương 832 - Chương 832. Đại Nhân, Khổ Chủ Lão Trần Mang Đến Cho Ngươi.

Chương 832. Đại nhân, khổ chủ lão Trần mang đến cho ngươi. Chương 832. Đại nhân, khổ chủ lão Trần mang đến cho ngươi.

Chương 838: Đại nhân, khổ chủ lão Trần mang đến cho ngươi.

Một ngụm ăn hết chén cháo, hắn đưa tay ý bảo thị nữ múc thêm vào, xong hắn cầm bánh bao thịt lên bắt đầu ăn, cắn một miếng ăn thấy mùi vị không tệ, không khỏi mở miệng khen ngợi, nói: "Đây là thịt gì?"

“Hương vị rất ngon, giống như ăn bánh bao hải sản từ Đông Hải vậy.”

Thế tử ôn hoà giải thích: “Chính là hải sản, sản xuất từ bí cảnh Diệp Thành.”

"Quốc công cũng biết rồi đó, muốn đặt chân ở bên trong Thiên Ngoại Thiên rất khó, vừa phải chống cự Cửu Thiên Cương Phong, vừa phải phòng bị sóng triều, thỉnh thoảng có sao băng và dị thú, muốn bình an trồng trọt giống như Nhân cảnh là không thể nào."

"Nhưng trời không tuyệt lòng người, không biết vị tiền bối nào, mượn mảnh vỡ Động Thiên và Phúc Địa, hoặc là bảo vật khác thành công sáng lập ra bí cảnh, từ đó bù đắp khuyết điểm của Thiên Ngoại Thiên, mới có thể làm cho Thiên Ngoại Thiên tự cung tự túc, không bao giờ ỷ lại vào Nhân cảnh nữa."

Trong lời nói của Thế tử tràn ngập tự hào, bí cảnh xuất hiện có ý nghĩa phi phàm đối với Thiên Ngoại Thiên, từ đó không còn ỷ lại vào Nhân cảnh duy trì nữa mà hoàn toàn là Nhân cảnh phụ thuộc vào Thiên Ngoại Thiên, cũng đã đạt được tư cách độc lập tự chủ, bí cảnh có thể sản xuất ra các loại thức ăn và tài nguyên, đây không riêng gì làm cho Thiên Ngoại Thiên độc lập mà còn làm cho Thiên Ngoại Thiên phồn vinh thịnh vượng lên.

Thiên Ngoại Thiên từ mảnh đất hư vô bị Cửu Thiên Cương Phong tàn sát bừa bãi, đã từng bước xuất hiện dấu vết người, rồi đến phát triển ra thành thị, đến cuối cùng là quốc gia, từng chút một đang đi hướng hưng thịnh.

Đậu Trường Sinh nhớ lại lại tư liệu của Thiên Ngoại Thiên, cho đến ngày nay Thiên Ngoại Thiên đã là một lực lượng không thể bỏ qua, tuy thể lượng không thể nào so sánh được với Nhân cảnh, nhưng nếu như thống nhất thì cũng là một cỗ lực lượng hết sức quan trọng.

Nhất là khi Nhân cảnh thiên hạ đại loạn, Thiên Ngoại Thiên chưa hẳn không có khả năng nhập chủ Nhân cảnh.

Đương nhiên ý nghĩ này có chút kinh thế hãi tục, hôm nay lấy cảm giác ưu việt của Nhân cảnh, đó là việc trăm triệu lần không có khả năng tiếp nhận, nhưng khi mấy trăm năm hay hơn ngàn năm sau, Thiên Ngoại Thiên tiếp tục cường thịnh đi xuống, đây không phải là việc không có khả năng nữa.

Chính hắn đợt này đến đây, mặc dù Từ Thủ Phụ chưa từng nói rõ nhưng ý tứ của Nội các Đậu Trường Sinh cũng đã hiểu ra, lần tra án này là thứ trọng yếu nhất, chủ yếu là không thể để cho Càn quốc ra tay đối với Diệp quốc, nếu như Càn quốc cắn nuốt Diệp quốc như vậy thì khu vực Đông Bắc Thiên Ngoại Thiên sẽ xuất hiện một quốc gia bá chủ.

Có lực lượng quét ngang khu vực Đông Bắc, khi Càn quốc xưng bá khu vực Đông Bắc rồi thì nhất định có năng lực thống nhất Thiên Ngoại Thiên, đây là việc mà Nhân cảnh không cho phép, mặc dù Nhân cảnh không có biện pháp chinh phục Thiên Ngoại Thiên nhưng nhất định phải bảo đảm để Thiên Ngoại Thiên chia năm xẻ bảy.

Nếu Thiên Ngoại Thiên thống nhất, tất nhiên sẽ xây dựng chế độ xưng vương, bắt đầu khiêu chiến địa vị của Đại Chu.

Một sáng một tối điều tra, lúc Đậu Trường Sinh tự mình đi điều tra phá án thì Tào đốc chủ lại tới trợ giúp Diệp quốc đoạn tuyệt dã tâm của Càn quốc.

Đậu Trường Sinh và Thế tử Diệp Hầu nói khách sáo vài câu, còn trong lòng hắn bắt đầu suy nghĩ cẩn thận, hôm nay vốn nên đi điều tra, nhưng sáng sớm nay Thế tử Diệp Hầu đã tới gặp hắn, khẳng định là có mưu đồ.

Thế tử cảm giác thời gian hơn kém không nhiều lắm, rốt cục bước ra thăm dò bước đầu tiên nói: "Ta tin tưởng lúc Quốc công đến đã xem qua hồ sơ, biết nguyên nhân cái chết của Thế tử Càn Hầu rồi."

“Quốc công danh chấn hoàn vũ, phụ tử ta không dám lừa gạt.”

Vừa nói Thế tử vừa đứng dậy, sau đó tuyên thệ: "Nếu như chúng ta giết Thế tử Càn Hầu, thiên lôi đánh xuống, không chết tử tế được.”

“Không, không, không.”

Đậu Trường Sinh cũng đứng dậy, vội vàng mở miệng trấn an nói: "Trong lòng ta tin tưởng Thế tử và Diệp Hầu, chỉ là bây giờ còn chưa điều tra ra tình huống chân thật như thế nào, còn phải xem kết quả cuối cùng."

Vẻ mặt Thế tử đau khổ, khổ sở mở miệng trả lời: “Lần này phụ tử chúng ta có thể nói là gặp phải tội lớn, con dân Diệp quốc vô tội biết bao, sẽ bị chiến quốc xâm nhập.”

"Đây hoàn toàn là vu oan hãm hại, Thế tử Càn Hầu đi sứ Diệp quốc đi tới Diệp Thành, đây là tín nhiệm đối với Diệp Quốc chúng ta, làm sao Diệp Quốc chúng ta có thể ra tay giết người được, điều này quá mức ngu xuẩn, nếu như thật sự muốn giết thì cũng phải chờ Thế tử Càn Hầu rời khỏi Diệp Thành sau đó mới ra tay chứ, như vậy là có thể loại bỏ được hiềm nghi của chúng ta mà."

"Ở chỗ ta cũng có một ít tin tức, lúc đó phụ thân đi tới Nhân cảnh, ta cũng không nhàn rỗi, lập tức bắt đầu đi điều tra, trong tay cũng nắm giữ một số tin tức, có một ít manh mối, hôm qua Quốc công đi đường xa đến đây mệt nhọc nên ta không đưa qua, hôm nay bèn giao cho Quốc công."

Bình Luận (0)
Comment