Chương 842: Tiểu thiên mệnh + danh sách bằng hữu = thư thông báo tử vong. 2
Có thể biết hành tung của Thế tử Càn Hầu, lại có đủ thực lực, mặc dù không có đề cập đến tên của bọn họ, nhưng đều đang kể ra là Diệp Quốc làm.
Diệp Hầu giơ cánh tay lên, cắt đứt lời nói của Thế tử Diệp Hầu, trầm giọng mở miệng nói: “Tiếp tục.”
Trần thần bộ dừng lại một chút, đưa tay chỉ thiếu niên mở miệng nói tiếp: "Vị này chính là nhân chứng, sau khi nhìn thấy Thế tử Càn Hầu bị ám sát có nhìn thấy Hầu gia, đang vội vàng chạy về phủ đệ.”
"Lúc ấy Hầu gia làm một ít ngụy trang, xin hỏi phía trên sự việc coi như là trùng hợp, như vậy Hầu gia che che giấu giấu là đang làm cái gì?"
“Trùng hợp quá nhiều thì sẽ không còn là trùng hợp nữa.”
Ánh mắt Đậu Trường Sinh ngưng tụ, cánh tay hơi nâng lên một chút, nhiều trùng hợp như thế cộng lại thì nó sẽ không phải là trùng hợp nữa, một vị hung thủ phù hợp thích khách, trước sau xảy ra vụ án đều có hành tung quỷ dị, còn cố ý làm ngụy trang, nếu nói đây là trùng hợp thì thật sự quá miễn cưỡng một chút.
Đậu Trường Sinh nhìn về phía Diệp Hầu, đang chờ Diệp Hầu giải thích.
Thế tử Diệp Hầu dẫn đầu mở miệng nói: "Hắn đang nói dối, lúc phụ án xảy ra phụ thân đang ở trong phủ đệ, lúc đó còn muốn mở tiệc chiêu đãi Thế tử Càn Hầu, phụ thân không có khả năng rời đi."
“Chúng ta có nhân chứng, đều có thể chứng minh phụ thân đang ở phủ đệ.”
“Hơn nữa cho dù phụ thân rời khỏi phủ đệ, cố ý ngụy trang thì cũng không phải là người bình thường có thể phát hiện ra được.”
Trần thần bộ lắng nghe lời nói của Thế tử Diệp Hầu, khuôn mặt hiện ra vẻ cười lạnh, trong lòng không khỏi liên tục chúc mừng, Thế tử Diệp Hầu tuổi không nhỏ, nhưng rốt cuộc được Diệp Hầu bảo vệ quá tốt, chưa từng trải qua giang hồ hiểm ác.
Đối với Trần thần bộ mà nói, không sợ đối phương nói đạo lý này, chỉ sợ đối phương không nói, bởi vì đây là một cái bẫy, khi đối phương bắt đầu suy nghĩ như vậy thì cũng đã rơi vào bẫy rập, bắt đầu bị Trần thần bộ kéo ngã trong hố.
Trần thần bộ cười lạnh lại nói tiếp: "Hầu gia cao quý là chủ của Diệp quốc, quyền thế ngập trời, muốn tìm kiếm nhân chứng còn không dễ dàng sao, nô bộc và thị nữ bình thường, ai dám nói xấu Hầu gia một câu, lời chứng của người như thế, căn bản không thể tin.”
Đối với đề tài này Trần thần bộ không muốn nhiều lời, trực tiếp chuyển lời nói: "Về phần ngươi nói người bình thường không có cách nào phát hiện ra Hầu gia ngụy trang, vậy chính là cực kỳ sai lầm rồi."
“Những người khác không được, nhưng vị này lại có thể.”
“Hơn nữa hắn cũng không phải người bình thường.”
“Vị này họ Diệp, tên là Hải Vân.”
Diệp Hầu vẫn luôn trầm mặc, đột nhiên thất thanh nói: "Diệp Hải Vân!”
Trần thần bộ nở nụ cười, cất cao giọng nói: "Năm xưa chủ khai quốc Diệp quốc, đã đích thân vì tử tôn hậu thế định ra Long Đằng Tứ Hải làm gia phả.”
“Diệp Hầu chính là chữ Tứ trong Long Đằng Tứ Hải, Thế tử là chữ Hải.”
“Nếu thật sự luận lên, Diệp Hải Vân bây giờ phải gọi Diệp Hầu là bá phụ, gọi Thế tử là đại ca.”
Trần thần bộ giống như cười mà không phải cười đứng lên nói tiếp: "Những người khác thì có thể nhận sai, vậy cháu trai có thể nhận sai đại bá của mình sao?"
“Sợ là Diệp Hầu hóa thành tro, Diệp Hải Vân cũng sẽ không nhận sai.”
Đậu Trường Sinh lộ ra vẻ tỉnh ngộ, trong lời nói cong cong thẳng thẳng của Trần thần bộ, gần đây Đậu Trường Sinh có bổ sung bù tư liệu của Diệp quốc, cũng nghĩ tới điểm mấu chốt.
Diệp quốc khai quốc cũng không ngắn, mặc dù một mạch quốc chủ chưa từng biến hóa, toàn bộ đều là con cháu Diệp thị, nhưng cũng không phải thuận buồm xuôi gió, ở giữa cũng từng phát sinh biến cố trọng đại.
Trong đó điển hình nhất chính là tiểu tông thay đại tông.
Nói một cách đơn giản chính là đích thứ tranh giành quyền lực, là một mạch đích trưởng tử của Diệp Hầu, ở thế hệ phụ thân Diệp Hầu thừa dịp Diệp Hầu đời thứ hai tử vong, lúc người thừa kế tuổi còn nhỏ, trực tiếp xảy ra binh biến, sau đó thành công thượng vị, từ đó Diệp Hầu bắt đầu bị bọn họ nắm giữ.
Một mạch đích trưởng tử gặp phải thanh tẩy, mất đi phú quý, trở thành thứ dân.
Chuyện này đi qua không biết bao nhiêu năm, huyên náo xôn xao, sự việc có ảnh hưởng rất lớn, dưới một thời gian dài che dấu cũng đã sớm gió êm sóng lặng.
Tổng cộng bốn đời Diệp Hầu, ngoại trừ Diệp Hầu đời đầu ra, một mạch đích trưởng tử cũng nhanh ra Diệp Hầu đời thứ hai, còn lại Diệp Hầu đời thứ ba, bà Diệp Hầu đời thứ tư hiện giờ, thứ xuất đã chiếm cứ hai đời, thời gian dài đằng đẵng, bọn họ hiện giờ đã vững vàng nắm giữ Diệp Quốc.
Diệp Hầu kinh ngạc một chút nhưng cũng nhanh chóng ổn định lại sắc mặt, năm đó binh biến qua đi quá lâu, đó cũng đã là chuyện của thế hệ trước, mặc dù Diệp Hải Vân là con cháu đại bá mình, nhưng cũng chỉ là như thế, trải qua nhiều năm thanh tẩy và thi ân như vậy đã sớm không có lực lượng trung thành với bọn họ.
Mới bắt đầu còn có một ít hộ vệ trung thành có động tác bí mật, có thể cam đoan phú quý cho bọn họ, nhưng nhiều năm trôi qua như vậy, cũng không nhìn thấy hi vọng, lòng người thay đổi đừng nói là hộ vệ đời sau mà ngay cả một ít hộ vệ kia sẽ có mấy người còn kiên trì, lặng lẽ không một tiếng động rời đi xem như còn tốt, không ít người còn trực tiếp làm phản.