Chương 841: Tiểu thiên mệnh + danh sách bằng hữu = thư thông báo tử vong.
Bên ngoài là một đội binh sĩ, bọn hắn đã xông vào trong cung điện, bắt đầu bao vây đám người Đậu Trường Sinh lại, đồng thời tiếng bước chân nặng nề từ phương xa không ngừng truyền đến, rất nhiều binh sĩ đang hội tụ.
“Lui xuống!”
Đúng lúc này một tiếng quát lớn trách mắng vang lên.
Diệp Hầu sải bước từ bên ngoài đi vào, nhìn binh sĩ không ngừng tiến lên, phất tay ý bảo bọn họ lui xuống, trong nháy mắt binh sĩ vừa xông vào cung điện giống như thủy triều lui xuống, bóng người rậm rạp chằng chịt biến mất không thấy, cung điện chật chội nhanh chóng trống trải.
So sánh với người thiếu kiên nhẫn như Thế tử Diệp Hầu, Diệp Hầu rất bình tĩnh, sau khi bảo binh sĩ rời khỏi, trước tiên xin lỗi Đậu Trường Sinh một tiếng, sau đó mới đi thẳng vào vấn đề nói: “Trong chuyện này sợ là có hiểu lầm.”
"Rất nhiều chuyện chỉ sợ một mình giấu diếm, từ đó tạo thành hiểu lầm không cần thiết, rồi từ đó làm cho quan hệ của hai bên tan vỡ, sau đó bắt đầu xung đột, từ đó kết xuống cừu hận, cuối cùng không thể không huyết chiến một trận."
Diệp Hầu cũng không nhìn Thế tử, ánh mắt sáng ngời nhìn chăm chú vào Đậu Trường Sinh, ý tứ mở miệng giảng đạo lý.
Diệp Hầu không có tâm liều mạng, mời trọng thần triều đình tới là tới để điều tra vụ án, trả lại công đạo cho bọn họ, mà không phải là lừa gạt người triều đình tới rồi giết.
Làm như vậy đối với Diệp quốc không có lợi, nếu Đậu Trường Sinh chết ở Diệp quốc như vậy Càn quốc sợ là muốn cười điên rồi.
Hiện giờ người muốn Đậu Trường Sinh xảy ra chuyện không may nhất chính là Càn quốc, kẻ địch của Diệp quốc.
Đậu Trường Sinh nghe xong trầm mặc một lúc, không có lập tức trả lời, ước chừng ba năm nhịp hô hấp, Đậu Trường Sinh mới nhìn về phía Trần thần bộ, hiện giờ thế cục biến hóa quá nhanh, Diệp Hầu bọn họ không có chuẩn bị, làm sao Đậu Trường Sinh cũng không phải là như thế.
Một đêm này, vậy mà lão Trần làm ra chuyện cực kỳ lớn như vậy, nhưng trong đó cũng có chỗ quỷ dị, manh mối này tới quá đúng lúc, cũng có một ít quá nhanh, giống như là có người chủ động đưa đến vậy.
Không, là có người cố ý đưa đến.
Trong lòng Đậu Trường Sinh bỗng nhiên hiện ra hai chữ, Càn quốc.
Đậu Trường Sinh đè nén xuống sự suy đoán trong lòng, nhìn về phía Trần thần bộ nói: "Lão Trần, ngươi kể tỉ mỉ sự việc từ đầu đến cuối một chút đi?"
“Đừng có che giấu, thị phi đúng sai, tự có công luận.”
Trần thần bộ cũng không khách khí, chủ động đi về phía trước một bước, sau đó cao giọng mở miệng trả lời: "Thế tử Càn Hầu tử vong là do đang đi trên đường phố bị ám sát bỏ mình, chết ở trước mắt bao người."
“Có thích khách đột nhiên nhảy ra, một kiếm đâm vào cổ họng.”
"Đợt ám sát này nhìn như đơn giản nhưng thậy ra lại khó khăn trùng trùng, Thế tử Càn Hầu được dự đoán là võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm trong tương lai, bản thân hắn chính là thiên tài, đã được liệt vào trên danh sách Nhân Bảng của vạn tộc, mặc dù chỉ xếp hạng ở 360, đứng ở cuối cùng danh sách."
“Nhưng 365 người trên Nhân Bảng của vạn tộc, thứ hạng này liên quan đến vạn tộc trong thiên hạ, người có thể được đăng lên bảng đều là thiên chi kiêu tử.”
"Mặc dù Thế tử Càn Hầu chỉ là võ đạo tứ phẩm nhưng chiến lực chân thật đã là thượng tam phẩm, tuyệt đối là cường giả trong Tông Sư."
"Nếu như một kiếm cắt yết hầu khiến cho Thế tử Càn Hầu không có lực phản kháng thì đương nhiên người thành công ám sát không có khả năng là Tông Sư, người đó nhất định phải có thực lực Đại Tông Sư, mà võ đạo Đại Tông Sư nhị phẩm bình thường muốn giết Thế tử Càn Hầu cũng là hy vọng xa vời."
"Thế tử Càn Hầu không phải người bình thường, đó là người thừa kế Càn Hầu, lần này đến Diệp quốc cũng là có cường giả bảo hộ, có hai vị võ đạo Đại Tông Sư nhị phẩm đi theo, thích khách có thể nhảy ra thành công."
"Không bị Đại Tông Sư chặn lại, thành công giết chết Thế tử Càn Hầu, thực lực ổn thỏa nhất là võ đạo nhất phẩm, nếu không thì ít nhất cũng là võ đạo Đại Tông Sư nhị phẩm đỉnh phong."
"Đây thuộc về phương diện thực lực, còn lại mấu chốt vẫn là hành tung của Thế tử Càn Hầu, có thực lực cũng không nhất định sẽ thành công, võ đạo nhất phẩm có thể chiến thắng võ đạo nhị phẩm nhưng cũng không có nghĩa là võ đạo nhị phẩm giống như con kiến hôi, không hề có sức phản kháng nào."
"Từ quá trình thích khách gây khó dễ, đơn giản, tinh chuẩn, một kích tất trúng, điều này đại biểu thích khách đã sớm biết hành tung của Thế tử Càn Hầu, đã sớm mai phục xuống, điều này biểu thị hành tung của Thế tử Càn Hầu đã bị bại lộ, thích khách đã sớm mai phục ngây trên con đường phải đi qua."
Nghe vậy Thế tử Diệp Hầu vô cùng tức giận nói: "Ngươi đây là đang nghi ngờ phụ thân ta sao?”
Võ đạo nhất phẩm há lại là rau cải trắng, tùy tiện là có thể có, đừng nói là võ đạo nhất phẩm cho dù là võ đạo Đại Tông Sư nhị phẩm đỉnh phong cũng rất thưa thớt, ngay cả Diệp Quốc cũng không có mấy vị võ đạo Đại Tông Sư nhị phẩm, mỗi một vị đều là quyền cao chức trọng, chính là trọng thần của Diệp quốc, là cột sống chống đỡ của Diệp Quốc.