Chương 840: Không cần cám ơn, đây là lão Trần ta phải làm 2
Trần thần bộ cũng không biết lúc này Đậu Trường Sinh đang tưởng tượng, duỗi tay vỗ đầu thiếu niên, nhìn thiếu niên sợ hãi rụt rè, Trần thần bộ cao giọng mở miệng nói: "Có ý gì sao?"
"Các ngươi giết Thế tử Càn Hầu, sau đó âm mưu vu oan hãm hại cho Bẩm quốc, bây giờ đã bị bại lộ."
Vốn Thế tử Diệp Hầu vẫn đang bất động như núi, điềm tĩnh trầm ổn lúc này đột nhiên giận dữ, tức tối hét lên với Trần thần bộ: "Ngươi thúi lắm."
"Chúng ta giết Thế tử Càn Hầu lúc nào?"
Sắc mặt Đậu Trường Sinh vừa động, trong đầu chợt lóe cảm hứng, một tay chộp lấy một phần tư liệu, trực tiếp đọc nhanh như gió, trong lúc đang tìm kiếm chữ then chốt, cuối cùng một ngón tay đè xuống hai chữ.
Bẩm quốc.
Ngẩng đầu nhìn về phía Thế tử Diệp Hầu, ánh mắt đó dường như đang nói, ngươi tiếp tục ngụy biện đi.
Chỉ với một ánh mắt thôi đã khiến Thế tử Diệp Hầu đau nhói, làm cho Thế tử Diệp Hầu nóng nảy, lớn tiếng phản bác: "Vu oan hãm hại, đây là có người cố tình vu oan."
"Ta bị lừa."
Lúc này Thế tử Diệp Hầu nóng nảy giống như một con trâu đực, không ngừng đi tới đi lui trong cung điện.
Quá trùng hợp.
Phần tư liệu này là manh mối mình đã chuẩn bị tốt mới giao cho Đậu Trường Sinh, giờ lại xảy ra chuyện thế này.
Thực tế phần tư liệu này đúng là Thế tử Diệp Hầu nghi ngờ hãm hại Diệp quốc là người Bẩm quốc, trên đó cũng có manh mối chỉ về phía Bẩm quốc.
Khu vực Đông Bắc của Thiên Ngoại Thiên thì Càn quốc là mạnh nhất, tiếp theo là Diệp quốc, đây đều là các nước chư hầu có võ đạo Vô Thượng Tông Sư nhất phẩm trấn giữ. Tựa như quân chủ Bẩm quốc cũng mới chỉ là một vị Bá tước mà thôi.
Các nước này có Bán Thần Binh nhất phẩm, cũng có chiến lực nhất phẩm, cũng có thể truyền thừa cho đời sau. Nhưng vẫn có khoảng cách chênh lệch với hầu quốc, nhưng cũng là quốc gia mạnh nhất trong khu vực ngoại trừ Càn quốc và Diệp quốc.
Nếu như hãm hại Diệp quốc thế thì Bẩm quốc là mục tiêu lớn nhất, không muốn bị Càn quốc chiếm đoạt, không riêng gì Diệp quốc, Bẩm quốc cũng như thế.
Đợi đến khi một nước xuất hiện cảnh ba vị Vô Thượng Tông Sư hùng mạnh, còn không bằng bây giờ liều chết đánh cược một lần, bức bách Diệp quốc quyết chiến, sau đó Bẩm quốc cũng tham dự vào, hợp tác với nhau đánh một trận với Càn quốc.
Thế tử Diệp Hầu nghi ngờ Bẩm quốc là căn cứ vào động cơ và lợi ích để phán đoán.
Bây giờ là có khổ cũng khó nói, ánh mắt oán hận nhìn về phía Trần thần bộ, thế nhưng ánh mắt chỉ tập trung lên người thiếu niên kia.
Lúc này Thế tử Diệp Hầu không biết rằng mình đã bị gài bẫy, đơn thuần là một tên ngốc.
Hàm răng sắt muốn cắn một ngụm, phát ra tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt, như thể sắp cắn tới nơi, lửa giận hừng hực bốc lên từ trong lồng ngực, ngọn lửa giận dữ muốn xông ra. Cuối cùng Thế tử Diệp Hầu cố gắng kiềm chế để không bị lửa giận ảnh hưởng đến đầu óc.
Nghiến răng nghiến lợi nói: "Được, được, được"
Liên tục nói ra ba chữ được.
Giọng Thế tử Diệp Hầu tràn đầy dao động, cho dù là ai cũng có thể nhìn ra Thế tử Diệp Hầu đang cố gắng kiềm chế, đập một phát thật mạnh vào cây cột bên cạnh, dấu bàn tay hiện rõ lên trên cây cột. Thế tử Diệp Hầu lớn tiếng với thị nữ hầu hạ: "Nhìn gì."
"Còn không nhanh chóng đi mời Hầu gia. "
Cuối cùng ánh mắt nhìn về phía Đậu Trường Sinh, tràn đầy cảm xúc phức tạp.
Phụ thân xem thường vị Đậu Trường Sinh này, bản thân mình cũng xem thường đối phương, phen này với thần thái thế kia dĩ nhiên tất cả đều là ngụy trang, lừa gạt được cả phụ thân mình.
Kỹ năng diễn xuất này thật sự là hoàn toàn tự nhiên, gần như với đạo, hoàn toàn chẳng có chút gượng gạo nào.
Không thẹn là Đậu Trường Sinh danh chấn thiên hạ.
Kế sách minh tu sạn đạo, ám độ trần thương dùng tốt lắm, đúng là đã dạy cho mình một bài học.
Một đêm đã chuẩn bị xong chứng cứ phạm tội, nhưng ở vào thời khắc mấu chốt, trực tiếp làm âm mưu bại lộ.
Tự mình dâng lên manh mối mới, rồi cũng mượn manh mối mà phản đòn lại.
Đây có phải là trùng hợp không?
Ai tin được chứ.
Đây là muốn hãm hại Diệp quốc ta.
Ngàn phòng đêm phòng, cuối cùng vẫn khó lòng phòng bị.
Đậu Trường Sinh lại còn cấu kết với Càn quốc.
Bên trong cung điện yên tĩnh không một tiếng động.
Trong bầu không khí tràn ngập không khí quỷ dị, áp lực có thể làm cho người ta hít thở không thông.
Hôm qua còn vui vẻ hòa thuận, ngươi tốt, ta tốt, cục diện mọi người cùng tốt, lúc này mới một đêm trôi qua, song phương thế mà lại giương cung bạt kiếm, nhất là lúc này đây còn chưa điều tra vụ án, dĩ nhiên đã có khả năng kết án.
Trong cung điện đầu người bắt đầu khởi động, nhưng lại chia làm hai trận doanh, song phương phân biệt rõ ràng, giương cung bạt kiếm, trợn mắt nhìn nhau.
Đông Phương thần bộ và đám người Triệu Vô Độ bao vây Đậu Trường Sinh ở trung ương, mà vị thiếu niên kia đang đứng ở bên cạnh Đậu Trường Sinh, Trần thần bộ đứng ở trước mặt hắn, vững vàng bảo vệ thiếu niên ở giữa, không cho thiếu niên gặp phải ám toán xảy ra chuyện gì.