“Nhưng sự kìm hãm này không đủ, nếu như đệ thật lòng muốn chơi chết Thế tử Càn Hầu thì Thiên Ngoại Thiên này có thể không tới thì không tới tố hơn. Nếu như một vị Thần Ma muốn giết người thì có quá nhiều phương pháp.”
“Người sống một đời ai mà không có mấy vị bạn tốt, lại đi tìm một vị Thần Ma lạ giao dịch, trực tiếp đánh một trận, ngay cả giết ngươi thì ta cũng chẳng thể nào làm gì được.”
“Đến lúc đó ta cũng không thể biết được, rốt cuộc ngươi chết là vì chuyện lần này hay là thật sự đắc tội với Thần Ma.”
“Vậy nên nếu có thể thì đệ vẫn nên giữ lại tính mạng của tên Thế tử Càn Hầu kia đi, cho dù không thể không giết thì cũng đừng nhúng tay hay tự làm vấy bẩn tay mình. Thiên Ngoại Thiên này không có nhiều thứ khác nhưng có rất nhiều dị thú và sóng triều, hơn nữa còn có vạn tộc.”
“Nói đến cùng, lão quỷ Đức Trạch bỏ xuống vốn gốc quá cao. Nếu như đệ tử bình thường thì giết cũng là giết, lão quỷ Đức Trạch kia không dám không nể mặt ta, nhưng Thế tử Càn Hầu kia lại không giống như vậy. Trời sinh là Thanh Long Chi Thể, sau này lại từ lão quỷ Đức Trạch vận dụng Ất Mộc Chi Khí nuôi dưỡng thể phách.”
“Chưa nói đến việc nuốt đại đan Thần Ma, còn phải trả giá rất đắt, từ chỗ có quan hệ tốt với Thần Ma, thu được một giọt máu của Thần Ma, phối hợp với cái loại bảo dược, hàng ngày ngâm nó để bồi bổ cơ thể máu thịt.”
“Ngay cả nhi tử ruột của hắn cũng không thân thiết hay coi trọng hắn đến vậy.”
“Nếu đặt chân lên thượng tam phẩm thì tỉ lệ Thanh Long Chi Thể có thể tấn thăng lên Thanh Long Thần Thể, đây mới chính là thể chất mà chỉ có Thần Ma mới có. Bởi vậy, lão quỷ Đức Trạch đã bị tổn hại thực lực nghiêm trọng, hắn phải cần tới một hoặc 200 năm mới có thể hồi phục lại được. Đã bao nhiêu năm ta chưa từng thấy loại phương pháp bỏ ra tất cả mọi thứ để bồi dưỡng như vậy nhưng hết lần này đến lần khác giờ đây nó đã xuất hiện.”
“Giết chết Thế tử Càn Hầu không chỉ đắc tội với lão quỷ Đức Trạch mà còn cả những Thần Ma đã bỏ ra máu của Thần Ma cũng sẽ không để yên. Bọn họ đều sống ở Thiên Ngoại Thiên, loại thiên kiêu có hi vọng chứng đạo Thần Ma này chính là hy vọng của bọn họ.”
Sắc mặt Đậu Trường Sinh biến đổi, đây thực sự là một cái tổ ong vò vẽ nhưng hết lần này đến lần khác hắn đã chọc vào rồi, cho dù hắn giả chết để trốn chạy cũng không phải là một ý hay.
Sau khi thực lực càng ngày càng mạnh thì vòng tiếp xúc lại càng ngày càng giới hạn, nhìn Thần Ma có vẻ không ít nhưng cẩn thận đếm thì lại thấy không nhiều được như vậy, gặp mặt là đều khó tránh khỏi.
Đậu Trường Sinh lộ ra nghi hoặc khó hiểu mở miệng hỏi: “Sư huynh Triệu Minh Ngọc của ta cũng là trời sinh Ất Mộc Chi Khí, mặc dù huynh ấy cũng thu được Thần Ma đánh giá rất cao, nhưng đó là thiên hạ đại loạn, Thần Ma giúp đỡ mà thôi, còn chưa tới mức bị Thần Ma thu làm đồ đệ, càng không có tư cách bị dùng hết tất cả mọi thứ để bồi dưỡng.”
Tự Vô Mệnh lộ ra vẻ mặt suy tư. Hắn trầm mặc một lát, đột nhiên vỗ lên bàn bát tiên ở bên cạnh nói: “Triệu Minh Ngọc.”
“Ta nhớ ra rồi, hóa ra là lão biến thái kia coi trọng tiểu biến thái.”
“Nội tình ở Thiên Ngoại Thiên chưa đủ, nhìn như rất nhiều nhân khẩu nhưng làm sao có những người đẹp như ở Nhân cảnh được.”
Tự Vô Mệnh chợt phản ứng lại, cười giải thích: “Đệ hiểu lầm rồi, vì đệ tiếp xúc với Thiên Ngoại Thiên quá ít. Cường giả ở Thiên Ngoại Thiên xuất hiện tầng tầng lớp lớp nên tính cạnh tranh rất khốc liệt, nhìn thì có vẻ khủng bố đáng sợ nhưng thực tế thì đây là chỉnh thể Thiên Ngoại Thiên.”
“Bởi lẽ lực lượng vạn tộc đều hội tụ ở nơi này, hơn nữa lực lượng của Nhân tộc ở đây cũng mạnh mẽ. Nơi này không chỉ có cường giả bản thổ ở Thiên Ngoại Thiên mà còn có rất nhiều người đến từ Nhân cảnh.”
Đậu Trường Sinh giật mình, hắn chỉ coi những cường giả đến từ Nhân cảnh là cường giả bản thổ ở Thiên Ngoại Thiên, mới cho rằng lực lượng của Thiên Ngoại Thiên đó là mạnh mẽ, thế nhưng thực tế một phần là tới từ Nhân cảnh. Thiên Ngoại Thiên còn kém hơn nhiều so với Nhân cảnh.
“Nếu thể chất của Triệu Minh Ngọc là như vậy, ở trong võ đạo đại tông cũng không dám chắc nói mỗi đời đều có, nhưng đệ nhìn 10 người đứng đầu trên Nhân Bảng thì tất nhiên chắc chắn đời nào cũng sẽ có.”
“Ở Nhân cảnh là bình thường nhưng ở Thiên Ngoại Thiên thì hiếm, như thế cũng sẽ bị lão quỷ Đức Trạch thu làm đệ tử. Lão quỷ Đức Trạch thu nhận Thế tử Càn Hầu không chỉ bởi vì hắn là Thanh Long Chi Thể mà còn là vì sau này đối phương có thể thừa kế Càn quốc.”
“Càn Hầu qua các thời kỳ Càn quốc oai hùng cương liệt, dũng cảm mở rộng, che chở và dẫn lối cho người trong nước. Bọn họ không phải chết trong trận chiến với dị thú mà chính là chết ở trong tay vạn tộc, chưa từng có vị nào chết già chính là trên dưới Càn quốc luôn một lòng, lão Càn Hầu và Càn Hầu đều là võ đạo nhất phẩm, đây cũng không phải là chuyện không có nguyên do.”