So trên không đủ, nhưng khi so dưới có thừa, vượt qua một hai vạn đạo binh kia, thế nhưng một số nước chư hầu nhưng là góp cho đủ số lượng, toàn khởi toàn diệt, căn bản không có cách nào để duy trì lâu dài, chỉ là vài tên tông sư, hoặc là Đại Tông Sư mở ra.
Nói là một nước nhưng lại càng giống một bang phái hơn.
Hứa quốc bị vây ở giữa hai bên, không cao không thấp, có thể nói là cực kỳ khó chịu.
Căn bản là không có đường sống để phản kháng, Thế tử trầm ngâm một chút, mới tiếp tục mở miệng nói chuyện: "Lần này thật sự có thể tụ binh trăm vạn sao?"
Hứa Hầu trực tiếp lắc đầu nói: "Nơi nào có thể có trăm vạn đạo binh, loại lực lượng này là muốn tất cả các quốc gia không tiếc hết thảy, dâng ra tất cả lực lượng mới được."
"Không riêng gì quốc chủ, cũng muốn hào môn đại tộc to lớn trong nước tương trợ, điều này không chỉ có thể gom đủ số lượng, mà nhất định sẽ vượt qua con số trăm vạn."
“Ngươi nghĩ thử một chút xem, loại tình huống này sẽ xuất hiện sao?”
Thế tử quyết đoán lắc đầu, Đậu Trường Sinh hạ mệnh lệnh, bọn họ bèn giấu diếm hai vạn đạo binh, nếu không phải do giá trị của Hứa quốc ở đây, khả năng để ẩn giấu sẽ càng nhiều hơn, danh là không tiếc hết thảy, thật ra cũng chính là lực lượng sáu thành, hơn phân nửa là nhiều hơn một ít.
Mà bên trong Hứa quốc có nhiều gia tộc quyền thế, muốn bọn hắn xuất binh xuất người, nhưng Thế tử cũng biết, bản thân mình lừa gạt Đậu Trường Sinh như thế nào, bọn hắn cũng lừa gạt bản thân mình như thế, nhiều nhất cũng chỉ là biết một chút gốc rễ, tỉ lệ cao hơn một chút, nhưng tuyệt đối lưu lại đường sống.
Nếu Hứa quốc thật sự có thể trên dưới một lòng, đoàn kết nhất trí, không ai có tư tâm, tám vạn đạo binh không dám nói, nhưng sáu vạn chắc chắn có, hơn nữa có thể gom góp bảy vạn đạo binh cũng là rất có khả năng.
Hào môn đại tộc nhà nào không có tư binh, nơi này không phải Nhân cảnh, mà là Thiên Ngoại Thiên, vô cùng hỗn loạn, không có binh sẽ không có cảm giác an toàn.
Hứa quốc bọn họ ra ba vạn đạo binh, đã hơn nửa lực lượng, coi như là có lương tâm, cái khác khả năng sẽ chỉ có bốn phần, ba phần, thậm chí còn ít hơn.
Hứa Hầu vươn bàn tay, mở ra năm ngón tay, trầm giọng mở miệng nói: "Trăm vạn đạo binh khó khăn, nhưng năm mươi vạn đạo binh thì không phải việc khó."
“Diệp Quốc ít nhất cũng bỏ ra mười vạn, còn lại nhiều như chúng ta ba bốn vạn, ít thì một hai vạn, gom đủ bốn mươi vạn là điều không khó.”
“Binh lực dựa vào ưu thế tuyệt đối, hơn nữa các nước chư hầu tất nhiên sẽ đều tự mình đi trước.”
“Nhất định phải coi trọng, thể hiện rõ ràng sự tôn trọng của chúng ta đối với triều đình.”
Hứa Hầu sắp xếp cho Hứa quốc rất nhiều chuyện xong, sau đó lập tức mang theo hai vạn đạo binh, cưỡi trùng trùng điệp điệp đi đến Ly quốc.
Ly quốc ở bên cạnh Bẩm quốc, chính là một tiểu quốc, thực lực so với Hứa quốc thì yếu hơn rất nhiều, từ trước đến nay đều là Bẩm quốc như thiên lôi sai đến đâu đánh đến đó, nhưng mà vị sứ giả của Ly quốc lần này lại dẫn đầu rời khỏi Bẩm quốc, ở bên trong Diệp quốc không ngừng vuốt mông ngựa Thiên sử.
Lần này Hứa Hầu cũng không biết sau này đối phương có hối hận không, bởi vì Ly quốc có hoàn cảnh đặc thù, nơi đây đã trở thành tiền tuyến, phải biết rằng khoảng cách giữa Ly quốc và Càn quốc cũng không phải quá xa.
Càn quốc có vị trí địa lý đặc thù, một phương đối diện với vạn tộc, một phương chính là cấm địa tràn ngập rất nhiều dị thú, vốn nên cùng Bẩm quốc thông suốt không trở ngại, nhưng ở giữa hai bên lại cách biệt cấm địa dị thú, vì vậy mà hai bên đều đoạn tuyệt liên hệ.
Nhưng mà hiện giờ Càn quốc và Bẩm quốc cũng hợp nhất với nhau, giai đoạn này là chuẩn bị tụ binh, Càn quốc và Bẩm quốc cũng không có nhàn rỗi, đã công diệt một tiểu quốc, quốc gia bị diệt làm hai bên cùng nhau hoà hoãn đường sống, Càn quốc và Bẩm quốc tương liên.
Mà Ly quốc cũng không tiếp giáp với Càn quốc, nhưng hiện giờ đã tiếp giáp với Càn quốc, điều này tạo thành hoàn cảnh đặc thù của Ly quốc, cũng là nguyên nhân Ly quốc trở thành tiền tuyến, Hứa Hầu đi Ly quốc, mặc dù trong lòng có một chút nặng nề, nhưng chỉnh thể lại cảm thấy nhẹ nhõm thoải mái.
Bởi vì Hứa quốc ở phía nam, cách tiền tuyến không ít các nước chư hầu, cho dù là sau khi binh bại, Càn quốc và Bẩm quốc thừa cơ quy mô xuôi nam công phạt, vậy cũng không gây tai họa cho Hứa quốc, Diệp quốc muốn đi lên chống đỡ, trừ phi là Diệp quốc cũng bị diệt.
Nhưng mà đến lúc đó, đối phương sẽ thống nhất đại thế đã định của khu vực Đông Bắc thuộc lãnh địa Nhân tộc, Hứa quốc chống cự hay không chống cự đều không ảnh hưởng đến đại cục.
Hứa Hầu một đường mà đến, đội ngũ thì càng ngày càng khổng lồ lên, trước sau cùng các nước chư hầu khác hợp nhất quân đội, chư hầu lớn nhỏ cộng lại cùng một chỗ, quân đội của Hứa Hầu bọn họ đã có hơn mười vạn đạo binh.